Chuyển ngữ: Team Sunshine
Ánh mắt của Đàm Thương, Tô Huỳnh không hiểu, cũng không muốn hiểu.
Cái gọi là thú tính che mù mắt, bây giờ Tô Huỳnh đang được tự thân trải nghiệm, cô giơ chân lên, gác lên người Đàm Thương, ra sức gọi tên anh nỉ non "Anh Thương, anh nhẹ một chút, em đau quá..."
Đàm Thương nhíu mày, muốn đưa tay đẩy cô ra, nhưng không ngờ lại vừa vặn chụp lên cô bé của Tô Huỳnh.
Qυầи ɭóŧ mặc mùa hè rất mỏng, lòng bàn tay Đàm Thương hơi lạnh, anh không chỉ cảm nhận được độ ấm trên bàn tay, mà còn cảm nhận được những cọng lông mềm mại dưới lớp vải, đến tận lúc này, rốt cuộc vẻ mặt sắt đá của anh cũng có chút thay đổi.
Trong nháy mắt, Đàm Thương liền lập tức rút tay về, giống như bàn tay anh vừa đυ.ng phải thứ gì bẩn thỉu lắm, anh liều mạng lau chùi tay quanh người.
Tô Huỳnh không cần anh xoa hay không, đáy quần của cô vốn đã ướt đẫm.
"Miệng là được rồi, đừng làm tôi tức giận."
Phía dưới Tô Huỳnh ngứa ngáy không chịu được nữa, "Em đã nói rồi em có ham muốn tìиɧ ɖu͙© rất cao." Nói xong, giọng nói của cô đột nhiên tăng lên, "A~! A~!"
Vẻ mặt của Đàm Thương đầy chán ghét, có lẽ là cảm thấy cô quá dâʍ đãиɠ, cũng có thể là không chấp nhận được trên người mình bị một người phụ nữ sờ soạt tới lui, vừa định đứng dậy thì bên ngoài có người gõ cửa, "Anh Thương?"
Có lẽ do tiếng rêи ɾỉ của Tô Huỳnh quá thảm thiết đã kéo A Uy tới đây.
Đàm Thương tĩnh tâm hai giây rồi mới trả lời "Không sao."
Thừa dịp anh đang dở nói chuyện, Tô Huỳnh trực tiếp ngồi lên trên.
Đàm Thương không cứng lên được, nhưng dù sao cũng có thứ ở giữa hai chân, ngồi xuống như này, cô bé được thứ đó chĩa vào lấp đầy, trong nháy mắt đã cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Theo tiếng bước chân rời đi, Tô Huỳnh nắm chặt tay vào ghế sô pha, kề sát vào tai Đàm Thương “Anh Đàm, anh không muốn người khác biết chuyện này đúng không, em sẵn sàng phối hợp với anh, nhưng bây giờ em muốn, anh Đàm cũng nên phối hợp với em một chút, có đúng không? Hơn nữa, em với anh cũng không phải thực sự làm ..."
Không nhịn được, Tô Huỳnh thật sự không nhịn được nữa rồi, cảm giác ngứa ngáy từ bên trong âʍ đa͙σ, giống như khi bị muỗi đốt trên lưng, ngứa phát điên lên mà tay với không tới, nhưng chỉ cần dùng thứ gì đó cọ cọ, cảm giác thoải mái sẽ lập tức ùa về.
Muốn, thật sự rất muốn nó ...
Tô Huỳnh nóng lòng muốn tụt quần của Đàm Thương ra, muốn lôi toàn bộ dươиɠ ѵậŧ của anh ra ngoài, phần dưới của anh to lớn như vậy, cọ vào nhất định sẽ rất thoải mái.