Edit: Bơ
Công lược lính đánh thuê (ba X con gái) cấm kỵ, lσạи ɭυâи, 1v1
"Chúc mừng thí luyện giả đạt được 100% độ khuynh tâm của Mộ Khuynh An, thưởng 7 điểm tiềm năng; 85% độ khuynh tâm của Phương Tiến, thưởng 2 điểm tiềm năng."
Giọng nói lãnh đạm của thần sử vang lên bên tai khiến nỗi bi thương của Mộ Khuynh Khuynh ngưng lại, cô hỏi.
"Lần nào tôi cũng chỉ có thể dùng loại kết cục thê thảm như vậy để trở về thôi sao?"
"Khi thí luyện giả đạt tới một cấp độ nhất định thì có thể sống ở thế giới đến cuối đời."
Mộ Khuynh Khuynh bất lực ồ một tiếng, cô không mấy cảm kích với cái kết mà cô đã biết từ trước, cuộc sống luôn phải tiếp diễn! Cô mở giao diện thuộc tính của mình.
Tên thí luyện giả: Mộ Khuynh Khuynh
Giới tính: Nữ
Tuổi: 21
Ngoại hình: 72/100
Mị lực: 68/100
Sức mạnh: 49/100
Nhanh nhẹn: 35/100
Trí tuệ: 59/100
Căn cốt: 41/100
Lần hoàn thành nhiệm vụ này cô được 9 điểm tiềm năng, 3 điểm thêm cho ngoại hình, 2 điểm ở mị lực, 4 điểm còn lại chia đều cho các thuộc tính khác. Bảng thuộc tính sau khi sửa đổi hiển thị:
Tên thí luyện giả: Mộ Khuynh Khuynh
Giới tính: Nữ
Tuổi: 21
Ngoại hình: 75/100
Mị lực: 70/100
Sức mạnh: 50/100
Nhanh nhẹn: 36/100
Trí tuệ: 60/100
Căn cốt: 42/100
Sau khi chỉnh sửa các giá trị thuộc tính, cô mới để ý không gian tầm hai mươi mét vuông này dường như đã lớn hơn trước một chút.
Bên tai lại truyền đến tiếng của thần sử.
"Sau khi thí luyện giả hoàn thành nhiệm vụ sẽ có một ngày để sửa chữa không gian. Hiện tại ngươi muốn bắt đầu nhiệm vụ hay tạm nghỉ một ngày?"
Nghĩ nghĩ một lúc, Mộ Khuynh Khuynh lựa chọn bắt đầu nhiệm vụ. Chỉ mới cửa đầu tiên mà cô không chịu nổi thì sẽ rất khó khống chế chính mình trong các thế giới sau này, mà cô lại có đủ kiên nhẫn để sinh tồn.
"Thế giới tiếp theo khó khăn hơn thế giới đầu rất nhiều. Hy vọng thí luyện giả sẽ nỗ lực hơn nữa."
Thần sử vừa nói xong, trước mắt Mộ Khuynh Khuynh tối sầm lại.
***
Mở mắt ra lần nữa, Mộ Khuynh Khuynh thấy mình đang ở trong một cái hang nhỏ tối tăm, trên lưng mang theo một chiếc ba lô lớn màu đen. Cô ngồi xuống, bắt đầu tiếp nhận ký ức của nguyên chủ.
Bối cảnh của thế giới này là khoảng hai trăm năm sau tận thế.
Vì tỷ lệ sống sót của phụ nữ trong thời mạt thế thấp nên tỷ lệ nữ giới đã giảm đi đáng kể, đặc biệt là những người xinh đẹp.
Sau hai trăm năm, số phụ nữ còn lại chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Chỉ những người đàn ông có thân phận, năng lực, địa vị mới có thể sở hữu riêng một hoặc vài người phụ nữ cho mình.
Do quá trình tiến hóa đã đạt tới tầm cao mới, tuổi trung bình của loài người lên đến hơn hai trăm tuổi nên mới không có hiện tượng dân số giảm mạnh.
Vì các cuộc nội chiến và tranh giành tài nguyên diễn ra không ngừng nên sau nhiều thập kỉ, quân đội là thế lực đạt được quyền lực tối cao nhất, tiếp đến là các gia tộc lớn nhỏ khác nhau, chiếm đại đa số tài nguyên.
Nguyên chủ tên là Vân Khuynh Khuynh, năm nay mười lăm tuổi. Gia tộc của nguyên chủ thuộc tầng lớp trung lưu ở phương Bắc, là bên ngoại của nguyên chủ.
Nguyên chủ không biết cha mình là ai. Mẹ nguyên chủ chưa kết hôn đã mang thai nên bị ông ngoại ghét bỏ, sau khi sinh nguyên chủ liền bị ông ngoại vội vàng gả đến nơi khác.
Từ khi còn nhỏ, nguyên chủ sống như một người vô hình ở nhà ngoại, nguyên chủ cũng cố gắng hạ mức tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể.
Cậu của nguyên chủ luôn dòm ngó đến sắc đẹp của cháu gái mình. Gã tìm mọi cách động chạm nguyên chủ mỗi khi vắng người. Vào một đêm yên tĩnh, gã đột nhập vào phòng nguyên chủ với ý muốn cưỡиɠ ɠiαи. Nguyên chủ liều chết chống cự, cuối cùng cũng trốn thoát.
Tuy nhiên, vì sợ phải gặp chuyện như vậy một lần nữa, ngày hôm sau, nguyên chủ đã mang theo toàn bộ tiền cùng một ít quần áo, thức ăn rồi vội vàng trốn khỏi nhà họ Vân.
Bởi vì dung mạo quá mức xinh đẹp nên dọc đường đi có bao nhiêu khổ sở, cô gái nhỏ đều phải nhận hết.
Cuối cùng, nguyên chủ cũng học được cách lấy thuốc màu bôi đen phần da lộ ra ngoài, cắt tóc ngắn đến ngang vai và mua một bộ tóc giả đội lên cho giống con trai.
Bởi vì thời tiết rét lạnh nên lớp áo khoác to dày đã che đi hoàn toàn những đường cong nữ tính. Sau khi cải trang, nguyên chủ liền biến thành một cậu bé đen sạm và gầy gò.
Thế giới rộng lớn, nguyên chủ không biết phải đi đâu, nguyên chủ chỉ muốn tránh xa thế lực của nhà họ Vân.
Thế nhưng, vừa mới lên chuyến xe đến thành phố chưa được bao lâu thì nguyên chủ gặp phải một toán cướp. Với thân hình nhỏ nhắn, nguyên chủ đã nhanh chóng chạy trốn vào nơi hoang dã này, phía trước không có thôn làng, phía sau không có cửa hàng.
Sau khi sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ, Mộ Khuynh Khuynh khá xúc động với cuộc sống khốn khổ của cô gái nhỏ này, cô gọi thần sử.
"Mục tiêu công lược lần này của tôi là ai?"
Thần sử trả lời.
"Mục tiêu công lược của thí luyện giả là đội trưởng bộ đội đặc chủng quả cảm, Hàn Băng. Nhắc nhở thí luyện giả, phía tây có thành viên của đội đặc chủng quả cảm, ngươi có thể đi về hướng đó. Còn tuyến phụ tùy thí luyện giả định đoạt. Vì thí luyện giả đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của thế giới trước và vì sự nguy hiểm của thế giới này, không gian ái thần bù đắp cho thí luyện giả một không gian tùy thân."
Hai mắt Mộ Khuynh Khuynh sáng lên, không gian tùy thân, có cái này thì làm nhiều việc cũng thuận tiện hơn rất nhiều. Sau khi nói lời cảm ơn với thần sử, cô liền ném hơn phân nửa đồ trong ba lô vào không gian rồi luyện tập cách đưa vào lấy ra thêm mấy lần.
Thấy trời đã tối, cô mặc áo bông dự phòng rồi cuộn tròn, ngủ thϊếp đi trong một góc hang.