Bên trong căn hộ cao cấp,
Bàn tay run rẩy siết chặt lấy điện thoại, sắc mặt Hạ Tử Du lúc này đã trắng bệch, tái nhợt không còn chút sức sống. Vậy là chuyện cô lo sợ nhất cuối cùng cũng đã xảy ra...
Cô cũng không ngờ rằng chỉ với mấy tấm hình kia mà biết bao câu chuyện dơ bẩn ghê tởm đã được các người hùng mạng thêu dệt nên. Những câu mắng chửi, chì triết, đay nghiến ác độc đó như hàng vạn mũi tên cắm thẳng vào tim.
"Tiểu Du..."
Hoắc Quân Nghị trở về nhà cũng đã chập choạng tối, nhanh chóng mở cửa bước vào, đèn chưa bật, trong phòng lúc này chỉ còn đọng lại chút ánh sáng mờ nhạt lúc hoàng hôn. Hai mắt như cú vọ khẩn trương đảo nhanh một vòng, tới khi bắt gặp bóng dáng nhỏ bé gần cửa sổ, hắn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Thật may là cô vẫn còn ở đây!
Từ khi tin tức kia được tung ra, chẳng mấy chốc ở phía ngoài công ty đã có một đám phóng viên đứng chen chúc đợi sẵn. May mà có lối đi chuyên dụng nên hắn mới có thể về tới nhà mà không bị đám người đó quấy nhiễu.
"Anh về rồi sao!"
Bàn tay gạt vội nước mắt trên mặt, Hạ Tử Du cố gắng đè nén nỗi bi thương cực độ trong lòng, hai mắt vẫn còn hoe đỏ không dám nhìn về phía hắn, gượng cười khẽ nói.
Mặc dù cô gái nhỏ che giấu có tốt thế nào đi chăng nữa thì không khó để nhận ra vẻ cam chịu cùng bất lực. Trái tim Hoắc Quân Nghị bỗng se thắt lại, chân dài sải nhanh bước tiến về phía Hạ Tử Du đang đứng, hai cánh tay vươn ra ôm chặt lấy cô vào lòng.
"Anh ở đây, bảo bối của anh!"
Bàn tay to nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Hạ Tử Du, giọng nói trầm thấp như đang dỗ dành một đứa trẻ.
"Quân Nghị...tin tức kia...xin lỗi, đều tại em... là em không tốt, em không nên ở cùng anh..."
Thanh âm nghẹn ngào, nước mắt kìm nén nãy giờ lại tiếp tục tuôn rơi.
"Không ở cùng anh thì muốn ở cùng ai? Ngoan, không cần lo lắng, anh biết phải xử lý chuyện này như thế nào, tin tưởng anh."
Hai ngón tay cái khẽ lau nước mắt trên má cô, câu nói này vừa bá đạo lại xen chút dịu dàng.
Hạ Tử Du bị cặp mắt sâu thẳm chứa đựng đầy tình cảm chân thành cùng sự quan tâm kia làm cho trái tim tê dại. Còn điều gì có thể hạnh phúc, may mắn hơn khi có người sẵn sàng nguyện ý ở bên cạnh mình lúc gặp khó khăn hoạn nạn cơ chứ?
"Nhưng còn ba mẹ anh..."
Mắt đẹp ngập nước, hàng mi dài lay động như cánh bướm run rẩy trước gió. Hạ Tử Du biết chuyện này chắc chắn đã đến tai ba mẹ của Hoắc Quân Nghị, cô thật sự không muốn vì mình mà tình cảm gia đình của hắn xảy ra mâu thuẫn.
"Anh đã có sắp xếp, mấy ngày này cô dâu nhỏ của anh chỉ cần ngoan ngoãn ở nhà nấu cơm chờ anh về ăn cùng là được."
Đáy mắt Hoắc Quân Nghị chậm rãi hiện lên ý cười, ngay cả khoé môi cũng hiện lên độ cong đầy sủng nịnh.
"Anh...còn đùa được nữa!"
Đầu mũi ửng hồng sụt sịt, Hạ Tử Du hơi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, khàn khàn mắng yêu.
"Mặt anh giống như đang nói đùa lắm sao? Cô bé ngốc, chỉ cần em ở lại bên cạnh anh, anh nhất định sẽ không để cho bất kì ai có cơ hội làm tổn thương tới em nữa. Tử Du, anh yêu em!"
Lời vừa dứt, Hoắc Quân Nghị liền cúi đầu, chuẩn xác ngậm lấy đôi môi đang hé mở của Hạ Tử Du, hai cánh tay càng thêm ghì chặt, siết lấy cơ thể cô như muốn hoà vào thành một.
Nửa đời trước hắn đã khiến cô chịu nhiều thiệt thòi uất ức, nửa đời còn lại, hắn muốn dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ cô, bù đắp cho cô.
---------
Sáng nay theo lịch trình thì Đường San San sẽ có buổi chụp hình ngoại cảnh cho một tạp chí thời trang cao cấp của Pháp.
Đeo túi xách số lượng giới hạn, quần áo, giày dép, trang sức...tất cả cũng đều là của các thương hiệu xa xỉ, đứng trước chiếc gương lớn chỉnh lại mái tóc uốn lượn được chăm sóc cẩn thận, bất giác nhớ tới tin tức tràn đầy các trang mạng của Hạ Tử Du, khoé môi Đường San San nhếch cao đầy vẻ khinh thường cùng đắc ý.
Muốn đấu với cô sao? Lăn lộn ở cái giới giải trí bên ngoài hào nhoáng, bên trong mục nát này bao năm nay, có loại người nào mà cô chưa từng gặp qua, có thủ đoạn nào mà cô chưa dùng tới. Nếu cô không thể có được thứ cô muốn, thì kẻ khác cũng đừng hòng mà có được.
Khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm sắc sảo hiện rõ vẻ tự mãn, vừa hay lúc đó có cuộc gọi tới, Đường San San chậm rãi cầm điện thoại lên xem, là quản lý của cô. Trượt màn hình sang phải, nhưng còn chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã vang lên một tràng âm thanh đầy lo lắng, gấp gáp ra lệnh:
"Em vẫn còn ở trong nhà chứ? Nếu còn ở nhà thì mau chóng đóng hết tất cả các cửa lại, bằng mọi cách không được để đám phóng viên kia chụp được bất cứ thứ gì, hiểu không?"
"Chuyện gì? Tại sao lại phải làm như vậy?"
Mắt đẹp nhíu lại đầy khó chịu, Đường San San vừa hỏi vừa di chuyển bước chân tới gần cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Sao trước cửa nhà cô lại có nhiều phóng viên như vậy?
"Chẳng lẽ em vẫn chưa đọc tin tức sáng nay? Tất cả đều nói về em đó! Tình hình hiện tại, trước mắt chúng ta phải hoãn lịch chụp hình sáng nay lại, chị đang đến chỗ em, lát gặp rồi chúng ta tính tiếp."
Người quản lý tên Amy thở dài nói, xảy ra chuyện như thế này, con đường sự nghiệp phía trước của Đường San San còn có thể tiếp tục được hay không xem ra phải dựa vào người chống lưng của cô ta đi.
Trong giới showbiz đào thải đầy khắc nghiệt này, không ai có thể ở đỉnh cao vĩnh viễn, nếu không mưu mô thủ đoạn thì sớm muộn gì cũng sẽ có người thay thế, vấn đề chỉ là thời gian bao lâu mà thôi!
Sau khi cúp máy, Đường San San ngay lập tức vào weibo lướt một lượt.
"Minh tinh Đường San San nɠɵạı ŧìиɧ với đạo diễn đã có vợ."
"Đường San San dùng quy tắc ngầm để có vị trí ảnh hậu như bây giờ."
"Lộ ảnh âu yếm thân mật chưa từng công khai của Đường San San cùng đạo diễn Hollywood."
"Tham vọng trở thành ngôi sao Hollywood bị dập tắt của một ngôi sao hạng A vì bắt cá hai tay với nhà đầu tư và đạo diễn."
Liên tục thở dốc, hai mắt trừng to đầy kinh hãi, sắc mặt Đường San San lúc này tái nhợt giống như nhìn thấy quỷ. Khắp các mặt báo đều là tin tức chấn động về cô, lại còn có hình ảnh dẫn chứng chi tiết...dù có muốn chối cũng khó mà kiếm được lý do phù hợp.
Cả người run lên bần bật khi kéo tới phần bình luận của cộng đồng mạng.
"Chẳng khác nào con điếm rẻ tiền, loại đàn ông nào cũng có thể đè lên người cô ta."
"Tẩy chay Đường San San, vì loại người dơ bẩn như cô ta nên phụ nữ châu Á mới bị đám người phương Tây kia khinh thường."
"Thật ghê tởm, nữ thần gì chứ? Đúng là ngốc nghếch mới bị cô ta lừa gạt lâu như vậy. Hồ ly tinh phá hoại gia đình người khác, đi chết đi..."
"Có khi nào vì chuyện này mà giá đi khách của cô ta sẽ cao hơn không nhỉ? Haha..."
"Ông đạo diễn kia vừa già vừa mập vậy mà cô ta cũng chịu để bị cưỡi, thật ngưỡng mộ, ngưỡng mộ a... kèm theo là biểu tượng mặt cười mỉa mai."
"Đẹp mặt chưa kìa, giờ chỉ có bọn ngu muội mới tiếp tục xem cô ta là thần tượng! Nhìn thật bẩn mắt."
"Aaaa...aaa...aaa"
Tức giận thét lên một tiếng, chiếc điện thoại đáng thương ngay sau đó liền bị chủ nhân của nó ném mạnh xuống sàn nhà.
Kẻ nào? Là kẻ nào? Tại sao... tại sao bọn họ lại có những tấm hình này?
Chuyện năm đó cô âm thầm trở về nước cũng là vì bị vợ của gã đạo diễn kia phát hiện rồi tới chỗ cô ở cảnh cáo, đe doạ. Lúc đó cô phải quỳ lạy van xin, hứa hẹn với chính thất thê thảm tới mức nào mới không bị truyền thông phanh phui. Cứ nghĩ mọi chuyện đã chìm vào quên lãng, vậy mà...
Trong lòng kích động như muốn phát điên, mái tóc vừa được chỉnh sửa theo từng gợn sóng nay đã bị vò rối tung, bước chân loạn xạ khắp phòng.
Không, không thể nào...sự nghiệp mà cô gây dựng bấy lâu nay không thể để sụp đổ dễ dàng như vậy!
Chắc chắn sẽ có cách, Đường San San mày phải bình tĩnh, bình tĩnh lại....
Đúng lúc đó, tiếng mở cửa khe khẽ vang lên, người trợ lý tên Amy linh hoạt lách người vào trong nhà rồi lập tức đóng ngay cửa lại.
"Amy, sao giờ này chị mới chịu tới! Ngoài đó như thế nào rồi? Đám phóng viên kia có nhiều lắm không? Là tên khốn nào đã làm chuyện này chứ?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Đường San San lúc này đã vặn vẹo tới mức như bạch cốt tinh đang tháo bỏ lớp mặt nạ, lộ rõ nguyên hình.
"Chị đã tận dụng tất cả các mối quan hệ của mình mới biết được, đứng sau chuyện này chính là người của Hoắc tổng."
Amy không nhanh không chậm nói ra thông tin mà mình mới nhận được cách đây ít phút.
"Hoắc...là Hoắc Quân Nghị?!"
Đường San San trừng to mắt không dám tin, lắp bắp hỏi ngược lại.
"Đúng vậy! Là Hoắc tổng, mà chị đã nói em rồi, đυ.ng
ai không đυ.ng, lại đυ.ng vào Hoắc Quân Nghị. Em cũng biết ở thành phố Y này quyền lực của anh ta chẳng khác nào vua của một nước, giờ chuyện tới mức này, em nghĩ tiền đồ của mình còn có thể tiếp tục sao? Giám đốc khi nãy cũng vừa gọi cho chị ra lệnh cho dừng lại mọi hoạt động truyền thông của em, trong thời gian này đừng ra khỏi nhà cũng đừng trả lời điện thoại của bất cứ ai, công ty sẽ cố gắng xử lý tốt nhất có thể."
Thờ dài một tiếng, người trợ lý tên Amy vẻ mặt đầy bất lực nói.
"Tốt nhất có thể?! Haha, ở cái giới giải trí này bao lâu rồi tôi còn không hiểu sao? Có phải mấy người thấy tôi đang gặp nạn nên muốn phủi sạch quan hệ?
Đường San San này không phải con ngốc để mấy người bắt nạt vậy đâu!"
Đáy mắt Đường San San loé lên tia sắc bén, hàm răng nghiến chặt lại kêu thành tiếng.
Hạ Tử Du, đều tại mày, vì mày mà tao mới thành ra nông nỗi này. Nếu tao có chết, thì mày cũng đừng mong mà sống yên ổn...