Kỷ Hoằng nói: “Anh không dạy được đâu.”
Kỷ Lan nói: “Em cảm thấy anh được mà, chắc chắn còn dễ hiểu hơn giáo viên dạy ngự kiếm của chúng ta.”
Giáo viên dạy ngự kiếm lập tức ở trong xe ho một tiếng.
Kỷ Lan làm bộ như không nghe thấy, tiếp tục nhìn Kỷ Hoằng với ánh mắt cổ vũ.
“……” Kỷ Hoằng đờ đẫn nhìn tên nhóc luôn giở trò không thể bớt lo này, “Ăn kẹo mận của em đi, đừng nói nữa.”
Xe buýt di chuyển tầm hai giờ, rốt cuộc cũng đi vào thành phố.
Nửa đoạn sau, Kỷ Lan lại có chút khó chịu, phải điều tức một hồi mới trở lại trạng thái bình thường.
Lúc này chưa tới đêm khuya, trên đường vẫn còn có người đi bộ, hắn tựa đầu nhìn cảnh tượng nhộn nhịp bên đường.
Điện thoại, xe hơi, đèn điện…… và những đồ vật tiện lợi khác đảo qua trong đầu. Tuy không phải là pháp khí nhưng lại có tác dụng tốt hơn cả pháp khí. Thời đại này thật sự khiến cho người ta kinh ngạc cảm thán.
Linh khí khô cạn, tiên nhân ở ẩn.
Những con kiến bị vứt bỏ giãy giụa tiến về phía trước, hiện tại đã có thể sống thoải mái hơn cả bọn họ.
Hắn nhẹ nhàng cười một chút.
Xe buýt đã về đến khách sạn. Sau khi sắp xếp nghỉ ngơi, đoàn người tự động trở về phòng của chính mình.
Kỷ Lan tìm người mượn đồ sạc, mới vừa mở điện thoại ra, tin tức chợt như ong vỡ tổ mà tràn về đây.
Từ lúc chính phủ chính thức thừa nhận giới tu chân, giới tu chân liền trở nên hot hòn họt. Động tĩnh hôm nay quá lớn, cứ thế mà leo lêи đỉиɦ những hạng mục tìm kiếm hàng đầu.
Khi đó, đoàn người bọn họ đều ở trên trời vây xem chiến trường nên đã bị người qua đường quay chụp được bằng điện thoại di động. Người của học viện phát hiện hắn cũng có mặt ở đó nên đã chạy đến hỏi thăm lời đồn.
Kỷ Lan kể lướt qua một lần, không có hứng thú trả lời.
Men theo ký ức, hắn đăng nhập vào diễn đàn của học viện, thấy được quả nhiên nơi này là một cảnh tượng khác.
Lần này, nguyên chủ sợ một đi không trở về nên trước khi đi đã nói một tiếng với các bạn học trong lớp. Chuyện này cũng được mang lên trên diễn đàn, tất cả mọi người đều biết hắn lén đi vào bí cảnh.
Có một vài tin nóng khác, nói hắn tìm được một pháp khí vượt cấp ở bí cảnh, đáng tiếc sau khi được hội trưởng giám định thì đó một là phế phẩm. Mà sự kiện đột ngột xảy ra lần này cũng có khả năng là liên quan đến hắn, nên hiện giờ người ở trên diễn đàn đều đang mắng hắn.
Phòng ở khách sạn là loại phòng hai người, đương nhiên Kỷ Hoằng và em trai ở chung một phòng.
Khi ra ngoài lần thứ hai, Kỷ Hoằng lo mình sẽ gặp phải một linh vật quá mức nhanh nhạy khác nên đã mang theo điện thoại di động để chụp ảnh, cũng may là sau đó hắn không vứt điện thoại ở trong doanh trại. Lúc này, vừa bước ra khỏi phòng tắm, hắn chợt nhận được tin nhắn từ Phó Hải Phàm. Vừa nhấn vào diễn đàn để xem thì thấy một loạt câu từ chửi rủa ở trên màn hình, hắn lập tức cau mày. Mắt thấy Kỷ Lan cũng đang xem, hắn liền vươn tay muốn lấy điện thoại đi.