Kỷ Lan dẫn lối từng bước một: “Những trường hợp như này mà không đi xem, không khéo sẽ hối hận cả đời.”
Kỷ Hoằng trầm mặc hai giây, cuối cùng cũng bị thuyết phục, đưa hắn bay lên trời cao, nhìn chiến trường ở nơi xa.
Vài giây sau, ngoại trừ các tu sĩ Kim Đan quay lại hỗ trợ và các tu sĩ Trúc Cơ đi cứu những tán tu chưa thoát ra ngoài, những học viên hàng đầu còn lại và các giáo viên ở lại bảo hộ cũng ồ ạt ngự kiếm bay lên, xa xa còn có một vài tán tu.
Mọi người đều yên lặng không lên tiếng, đồng loạt nhìn về phía trước.
Hai bên cách xa nhau vài ngọn núi, khoảng cách có hơi xa.
Mặc dù tu sĩ có nhãn lực tốt, có thể phân biệt được phe nào với phe nào, nhưng không thể bì được với trận chiến quá mức cao cấp này. Bọn họ không thể đuổi theo kịp tốc độ của trận đấu. Nhưng cho dù là vậy, bọn họ cũng không dám chớp mắt nhiều, sợ sẽ bỏ lỡ những cảnh tượng quan trọng.
Kỷ Lan hơi nheo mắt lại, lòng thầm cảm thấy kinh ngạc.
Kiếm pháp Thần Sát?
Có chút giống, nhưng không phải rập khuôn, mà là đã được cải biến.
Hình như còn có Tam Ảnh Kiếm và Đao pháp Phá Võng? Vậy mà cũng hòa vào được?
*Phá Võng: đột phá vòng vây
*Thần Sát (神煞): hay Thần Sát Tinh (神煞星), là tên gọi những ngôi sao chiếu mạng quyết định việc tốt xấu của con người.
Lâu Úc hoàn toàn không biết thân pháp của mình đã bị một đôi mắt nhìn thấu.
Dưới tràng kiếm không chút kẽ hở, Lâu Úc lại xuất ra mười chiêu, nhẹ nhàng thở ra một hơi, “Chậc” một tiếng. Lâu Úc tiếp tục phất tay, năm thanh phi kiếm đột nhiên xuất hiện ở trên không trung, nhẹ nhàng xoay tròn ở xung quanh hắn.
Hắn nói với Tuyên Đình: “Giúp tôi đột kích trận hình.”
Vứt lại những lời này, hắn lại tiếp tục xông vào trận pháp Khôi Lỗi.
Mặc dù trận pháp Khôi Lỗi chỉ vừa mới thức tỉnh và chưa nhận được mật độ linh khí dày đặc đạt đến đỉnh cao, nhưng vẫn như cũ có luồng sức mạnh kinh người.
Lâu Úc đã ở nhân gian suốt ba ngàn năm, mặc dù cũng không phải cảnh giới cao nhất nhưng kinh nghiệm thì lại có thừa. Thế lực hai bên xem như ngang nhau.
Năm thanh phi kiếm đối đầu với trận kiếm thượng cổ, khiến cho các tu sĩ Kim Đan vừa mới đến hoàn toàn không thể đứng vững.
Dưới luồng sức ép mãnh liệt, bọn họ hô hấp thôi cũng thấy đau, miễn cưỡng kiên trì đi về phía trước. Thấy Tuyên Đình bị kiếm khí đẩy lui trở về, bèn run rẩy nói: “Hội trưởng…… sẽ không sao chứ?”
Tuyên Đình nói: “Không sao.”
Thời điểm nảy ra ý định muốn đấu với trận kiếm, hai người họ đã tính đến sức mạnh của bọn chúng. Hiện tại vẫn còn đang trong phạm vi có thể chấp nhận được.
Hơn nữa Lâu Úc còn là Ma chủ của bọn họ, ngài ấy làm không được thì không ai có thể được.
Từ xa xa, Kỷ Lan đang nhìn một cách cực kỳ nghiêm túc.
Kiếm thuật của ma tu, đao pháp của chính đạo, bên trong hình như còn có pháp quyết Huyền Dương Tông nhà mình, Lâu Úc này học được từ nơi nào?