Kỷ Lan: “……”
Kỷ Lan không chút nao núng mà nhận cái danh này, hỏi, “Ngài ấy là bạn của hội trưởng ạ?”
Lâu Úc nói: “Không phải.”
Kỷ Lan thầm nghĩ: Quả nhiên ma tộc sẽ không dễ gì có chân tình thật cảm với con người, xem ra vị trí của mọi người trong lòng hắn đều rất giả tạo.
Kỷ Lan muốn thăm dò một chút tình huống thân thể của mình, nên sau một hồi lựa lời hắn lại mon men tới gần. Còn chưa kịp hỏi ra miệng, bỗng dưng hắn thấy Lâu Úc quay đầu nhìn về phía hắn, dùng ánh mắt bảo hắn cách xa ra một chút.
Lâu Úc nói với giọng điệu xua đuổi: “Một hai câu cũng không thể nói rõ được chuyện của tôi và người này, đừng hỏi vớ vẩn nữa.”
Kỷ Lan nghĩ thầm: Cái gì mà không thể nói rõ? Nhiều lắm là cách phong ấn “trò chuyện trên mạng” một đoạn thời gian mà thôi.
Một giọng nói cất lên hệt như đang nói thay tiếng lòng của hắn: “Cái gì mà không thể nói rõ? Rất rõ là đằng khác.”
Tuyên Đình đang bay qua từ thiên điện cách vách, nghe được cuộc đối thoại giữa chừng của bọn họ liền đoán ra được đối tượng mà bọn họ đang nói đến là ai. Hắn đáp xuống mặt đất nói tiếp: “Hội trưởng chúng ta nào chỉ cam nguyện làm bạn người ta chứ! Anh ấy muốn làm bạn trai người ta thì có.”
Kỷ Lan: “……”
Là “Bạn trai” mà hắn hiểu đó đúng không?
Lâu Úc vẫn không thay đổi sắc mặt, chỉ nhìn Tuyên Đình.
Tuyên Đình nở một nụ cười tươi rói với Kỷ Lan: “Đùa thôi.”
Vừa mới nói dứt câu, Lâu Úc giơ tay lên, làm một phép khóa miệng với Kỷ Lan.
Vẻ mặt của bọn họ tự nhiên đến mức Kỷ Lan không thể nhận ra được đây là lời nói đùa.
Lâu Úc không muốn hắn nói ra chuyện hắn có mối quan hệ huyết thống với “Kỷ Lan”, hay là……. Tuyên Đình đang nói sự thật, dẫn đến việc Lâu Úc phải làm một phép khóa miệng với hắn?
Tuyên Đình nói: “Được rồi đi chơi đi, chúng tôi có việc muốn nói.”
Kỷ Lan khống chế biểu cảm trên gương mặt, nhìn hai người kia, sau đó đi vào đại điện.
Ngoài điện lại trở nên yên tĩnh.
Tuyên Đình biết Lâu Úc vẫn luôn không thích nhắc đến chuyện của hắn và Kỷ Lan, bèn chuyển sang nói chuyện chính: “Cảm giác đỉnh núi chính đã kiểm đủ rồi.”
Lâu Úc “Ừm” một tiếng.
Ngày hôm qua khi bọn họ phá vỡ đại trận hộ sơn tiến vào bên trong, đầu tiên là hủy đi các phòng luyện đan luyện khí cao cấp, sau đó là đi đến các phòng đan phòng khí và kho vật liệu, tiếp theo thì đi đến ngọn núi chính. Hiện giờ ngọn núi chính cũng đã được kiểm xong, nhưng vẫn như cũ không tìm thấy được đồ vật muốn tìm.
Tuy hiệp hội có bối cảnh không lớn, chuyến đi này đủ giá trị để người ta trầm trồ bàn tán một trận, nhưng bọn họ vẫn muốn thu về một ít bảo bối thực sự.
Tuyên Đình nói: “Có khi nào lúc rời đi bọn họ đã hủy hết đồ vật bên trong rồi không?”
Lâu Úc nói: “Không có khả năng.”
Tuyên Đình nói: “Vậy thì có thể đặt ở chỗ nào chứ?”