Mạt Thế Sinh Tồn

Chương 7: Vũ khí

Huyện N là một huyện công nghiệp mới phát triển, hơn một nửa dân cư trong huyện làm công nhân viên ở bên ngoài, kinh tế phân hoá hai cực rất nghiêm trọng, không phồn hoa bằng thành phố B. Thế nhưng nơi này có nhiều đồ mà ở thành phố B không mua được, ví dụ như bếp lò, đèn dầu, nến sáp.

Lục Khiêm dạo quanh huyện N một vòng, mua hơn hai mươi cái bếp lò được chạm rỗng sắt, loại bếp lò này thường được các công nhân nhà xưởng và nông dân dùng sưởi ấm mùa đông, bếp lò tương đối nhỏ, không thể nấu chín đồ ăn, nhưng có thể nấu nước sôi, dùng để làm đồ ăn cho trẻ con không thành vấn đề. Huyện N không thiếu cửa hàng luyện kim, tới gần mùa đông, nhiệt độ từ từ thấp dần, các cửa hàng tích trữ hàng hóa rất nhiều, mỗi cửa hàng Lục Khiêm mua vài ba cái, cũng không kì lạ lắm, hơn nữa y mua đồ vừa nhiều vừa lộn xộn, ai rảnh đi để ý đến mấy cái bếp lò lá sắt không thu hút mà y mua kia chứ?

Tại huyện N thứ mà Lục Khiêm không nghĩ rằng sẽ mua được là đèn pin năng lượng mặt trời. Đèn pin này mua ở một cửa hàng điện, một thùng vừa đủ 50 cái, vốn là hàng chủ tiệm cung cấp cho một nhà xưởng, kết quả hàng bị trả lại, đối phương chê độ sáng không đạt tiêu chuẩn nên không mua nữa, bởi vì loại đèn pin này ngoài thị trường không nhiều, giá cả lại cao, nguồn tiêu thụ không tốt, còn bị trả hàng về, chỉ có thể kiên trì tự mình bán dần. Bán hơn nửa năm mà không bán nổi một cái, giá bán ông chủ đã giảm chỉ còn 199 nguyên, một thùng 50 đèn vừa đủ 1 vạn. Vì chuyện này không ít lần chủ tiệm bị vợ mắng, mặc dù nhà xưởng đã hoàn trả 2 ngàn đồng tiền đặt cọc, nhưng vẫn lỗ mất 8 ngàn đồng. Lần này gặp Lục Khiêm, 240 khối mua toàn bộ, chủ tiệm cười không khép miệng.

Tại mạt thế, trừ những căn cứ sống sót ra thì không còn nơi nào có điện cả, một khi tối trời, nơi nơi mù mịt u ám, không thể nhìn thấy bất cứ cái gì, giác quan của dị năng giả tuy mạnh hơn người bình thường nhiều, nhưng đến buổi tối ở bên ngoài tối tăm như vậy vẫn rất dễ bị tập kích, bởi vậy, đèn pin tại mạt thế tuyệt đối là sản phẩm cần thiết cho các nhà lữ hành*. Mà loại đèn không cần pin không cần nạp điện chỉ cần năng lượng mặt trời này, quả thực rất hợp ý Lục Khiêm.(*: chỉ những người thường đi thám hiểm, du lịch xa)

Đặc điểm của các thành trấn công nghiệp lớn là có nhiều cửa hàng thiết bị năng lượng điện, Lục Khiêm đi dạo một vòng, mua ba máy phát điện chạy bằng xăng, mua một ít công cụ điện, định chế tạo một đoạn sắt thành một cây gậy dài khoảng 1 mét, hai đầu mài nhọn, bọc thêm thép để chắc chắn.

Đây là vũ khí gϊếŧ tang thi mà Lục Khiêm tự làm, súng ống trong nước bị quản lí nghiêm ngặt, phải vất vả nhờ tới ông ngoại mà trong tay y mới có được bốn năm khẩu súng lục, giấu dưới tầng hầm ngầm trong phòng ông ở trấn Thanh Đồng, chỉ bắn được 20 phát, thuộc loại vũ khí bảo vệ tính mạng trong thời điểm cấp bách, bình thường không cần dùng thì không đυ.ng tới.

Còn loại gậy sắt này thì khác, nó vừa dài vừa mạnh, dùng để đánh cận chiến với tang thi tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt. Lấy mật độ dân cư của Trung Quốc, tang thi đi qua đi lại luôn đi theo từng đám, đám ít nhất khoảng 10 tang thi, nhiều hơn thì cả trăm con, còn trong trận chiến cuối cùng kia, số lượng tang thi vây thành lên đến trăm ngàn con, mà loài người may mắn còn sống đếm hết già trẻ lớn bé không đến trăm ngàn người, sức chiến đấu ngày càng yếu, kết quả cuối cùng Lục Khiêm không biết, nhưng không cần nghĩ cũng biết con số tuyệt đối không tốt đẹp chút nào.

Có tư cách đánh giáp lá cà với tang thi, chỉ có những người thức tỉnh dị năng, bọn họ một phát chặt đứt đầu tang thi, đương nhiên nếu chỉ có sức lực thì chưa đủ, phải có thân thủ nhanh nhẹn. Bảy năm ngập lặn trong mạt thế, thân thủ Lục Khiêm mạnh hơn người bình thường, nhưng so với dị năng giả lực lượng thì không bằng. Kiếp trước y thức tỉnh dị năng hệ băng, thuộc loại công kích từ xa, nếu sử dụng thuật ngữ, y giống với ma pháp sư hệ băng, nhưng dù thân thủ có lợi hại cỡ nào, vẫn là da mỏng máu ít, so với mấy chiến sĩ toàn thân cơ bắp trâu bò, hoàn toàn không là cái đinh gì.

Nếu dị năng thức tỉnh, sức chiến đấu của Lục Khiêm tốt hơn dị năng giả khác, nhưng trước khi dị năng thức tỉnh, nếu y muốn bảo vệ tính mạng, chỉ có thể cầm lấy vũ khí chiến đấu. Kiếp trước, sau khi mạt thế diễn ra được một năm thì dị năng của y mới thức tỉnh, trừ bỏ kỹ thuật bắn súng có chút tốt ra thì thân thủ hoàn toàn kém cỏi, làm Tiết Thần liên lụy rất thảm, dù từ đầu đến cuối Tiết Thần không than phiền gì, nhưng Lục Khiêm vẫn cảm thấy cực kì có lỗi. Nếu không phải tại y, Tiết Thần sẽ không...

Mà, hiện tại nói chuyện đó còn có ý nghĩa gì? Từ giờ đổi lại y sẽ cố hết sức bảo vệ Tiết Thần.

Hai đầu ống tuýp sắt tuốt nhọn giống nĩa ăn, Lục Khiêm trong mạt thế nhìn thấy không ít, rất nhiều người bình thường không có dị năng sẽ dùng nó gϊếŧ tang thi. Mũi nhọn sắc bén có thể trực tiếp đâm xuyên qua đầu tang thi, độ dày của loại ống tuýp sắt này khoảng hai bốn hai lăm cân (=12kg), nam nhân trưởng thành cầm lên không tốn sức mấy, hơn nữa ống tuýp khá dài, không dễ dàng để tang thi tiếp cận gần người, kết cấu trung gian giữa ống có thiết kế một bộ phận bao quanh cổ tay, được lót vải bố linh tinh, có thể nắm chắc vũ khí, nếu trong lúc đánh tang thi mà đánh mất vũ khí, vậy chỉ có con đường chết.

Ống tuýp đặc chế có lực sát thương cao, có thể dùng ở những nơi rộng rãi, nhưng nếu chiến đấu trên đường phố hoặc thời điểm nguy cấp, ống tuýp dài chỉ là công cụ vô dụng, còn trở thành vật cản nguy hiểm.

Lục Khiêm ra tay rộng rãi còn thêm tiền boa, được quản lý của cửa hàng bán ống tuýp sắt giới thiệu tới một nơi, mua được một bộ thiết bị phòng cháy chữa cháy, hốt sạch rìu chữa cháy trong cửa hàng. Bởi vì là người quen giới thiệu tới, hơn nữa dù ông chủ ra giá bao nhiêu Lục Khiêm cũng không mặc cả, bởi vậy không cần đấu võ mồm đã hoàn tất giao dịch.

Loại rìu chữa cháy này từ đầu rìu đến cán rìu cầm rất chắc tay, đầu rìu một bên sắc bén, một bên là đầu nhọn, thích hợp dùng đối phó tang thi.

Ngoài ra, Lục Khiêm còn mua không ít linh kiện về, y định lắp ráp một cái cung tiễn nỏ, để gắn lên trên một cái đèn hồng ngoại nhìn ban đêm mà y vừa mới mua, độ mạnh của cung này có thể so sánh với súng lục. Súng lục nếu như không gắn ống giảm thanh, tiếng súng rất lớn sẽ đem đến uy hϊếp tính mạng, tang thi cấp thấp tuy không có thị giác, nhưng khứu giác và thính giác của chúng nhạy cảm hơn cả chó săn, cực kỳ mẫn cảm với mùi máu tươi, đó cũng là nguyên nhân trong mạt thế nữ nhân là một trong những tồn tại dễ gặp nguy hiểm. Chỗ tốt lớn nhất của cung tiễn nỏ là không một tiếng động lặng yên mà ám sát tang thi, muốn gϊếŧ tang thi từ chỗ tối, cung tiễn nỏ không thể nghi ngờ là vũ khí ám sát tốt nhất.

Tại huyện N, Lục Khiêm bỏ giá cao mua mấy ngàn mũi tên rồi đem đến xưởng yêu cầu cải tạo lại, thấy nhiều loại yêu cầu quái lạ, xưởng chế tác cũng lười hỏi nhận luôn đơn hàng.

Ngoài mấy loại vũ khí này, tại huyện N Lục Khiêm còn mua rất nhiều còi hơi, loại đồ này chơi rất vui, trong tình hình nguy cấp âm thanh bén nhọn của nó đủ để giữ chân một đoàn tang thi.

Kiếp trước, nhờ vào món đồ ít ai để ý này, đã giúp y và Tiết Thần nhặt về cái mạng nhỏ mấy lần. Tuy vậy, loại đồ này chỉ có thể lừa tang thi cấp thấp, còn tang thi cao cấp có trí tuệ trung bình thì không dễ dàng bị hù như vậy.

Trừ vũ khí, Lục Khiêm còn mua thêm radio năng lượng mặt trời, người tiếp thị hàng thề sắt thề son rằng loại radio này tín hiệu rất mạnh, cho dù thu tin tức ngoại quốc cũng không thành vấn đề. Cô còn làm mẫu một chút, quả thật radio có thể thu được vài tin tức giáo dục của Mỹ, hiệu quả coi như không tồi.

Đến mạt thế, radio là vật dùng để trao đổi tin tức quan trọng, mặc dù hầu hếtchỉ là vài lời an ủi vô nghĩa, và thư cầu cứu, nhưng không thể phủ nhận, có thể thu được rất nhiều tin tức có giá trị. Tại mạt thế, quốc gia căn bản không có rảnh để chặn sóng radio của nước ngoài, so sánh với chính sách bảo thủ trong nước, radio nước ngoài thường thường sẽ công bố càng nhiều tin tức tàn khốc nhưng thực dụng.

Mặc dù có không gian, nhưng vì che dấu tai mắt người xung quanh nên một cái balo bền chắc rất cần thiết, la bàn, bản đồ tường tận của Trung Quốc ắt hẳn không thể thiếu. Ở mấy siêu thị loại bản đồ lưu thông nhất chính là bản đồ du lịch, trên đó vẽ rất nhiều tuyến đường mà bản đồ bình thường không có, lại còn đánh dấu kí tự rất dễ nhìn, động đất xong, rất nhiều cầu quốc lộ bị phá hủy, nếu như không có loại bản đồ rõ ràng, Lục Khiêm muốn đến thành phố A trong thời gian ngắn nhất thì không có khả năng. Hệ thống vệ tinh hướng dẫn trên xe không phải không có, nhưng sự thật đời trước chứng minh, nó còn vô dụng hơn cả dự báo thời tiết.

Lục Khiêm nếu đã đi mua sắm, không đời nào có chuyện y không mua thức ăn. Ánh mắt y nhìn mì ăn liền lóe ánh sáng bảy màu rồi chảy nước miếng, nhìn đồ ăn rực rỡ đủ sắc màu trong siêu thị nhỏ, không cho y mua, còn khó hơn so với việc để y bị một đám tang thi đuổi theo. Nhưng mà, xét thấy đồ vật mình dự trữ đã đủ nhiều, vì không muốn thu hút sự chú ý, y chỉ mua socola có năng lượng cao và sữa bột bổ sung năng lượng nhanh, với số lớn thịt khô, thịt tươi đã chế biến, không thể không nói, khát cầu của Lục Khiêm đối với thịt tuyệt đối không thể so sánh với bất cứ thứ gì.

Lúc mua đồ rất bình thường, nhưng lúc xếp hàng thanh toán tiền, đã xảy ra một sự cố. Trong đội ngũ xếp hàng, một bà béo hơn sáu mươi tuổi đột nhiên té xuống, bảo vệ và nhân viên nhanh chóng đưa bà ta đến khu nghỉ ngơi bên cạnh. Ai ngờ mới vừa đưa bà ta ra khỏi đám người, bà ta đột nhiên tỉnh lại, trừng một đôi mắt xám trắng, vô hồn, miệng mở to giống một bồn máu nhào về phía hàng người.

Người đàn bà đã biến thành tang thi kia vừa cao lại còn béo, không cưỡng lại được mùi máu tươi mê hoặc từ xung quanh nên bắt đầu cuồng bạo, năm sáu tên bảo vệ cao to khó khăn lắm mới chặn bà ta lại được, nhưng tất cả bọn họ đều bị cắn. Trong lúc nhất thời trên sàn gạch màu ngà vàng của siêu thị, trên tường trắng toàn bộ nhuộm đầy máu tươi, mụ béo người đầy máu vặn vẹo giãy dụa, một màn đẫm máu này làm những người vây xem có cảm giác rất bất an, cả đám xung quanh bị dọa choáng váng.

Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, tuy rằng loại hình ảnh huyết nhục bay tứ tung này so với mạt thế thực sự chỉ là một chuyện nhỏ xíu, Lục Khiêm vẫn nhịn không được rùng mình một cái. Giống như bị dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân trong ngày đông giá rét, từ ngoài vào trong đều lạnh, may mắn có được trong tiềm thức đã tan biến không còn chút gì.

Thừa dịp đám người phía trước còn đang vây xem hỗn loạn, Lục Khiêm nhanh chóng chạy đi thanh toán, nhờ nhân viên siêu thị giúp y dùng tốc độ nhanh nhất đẩy hàng hóa ra bãi đỗ xe dưới tầng hầm.

Nữ nhân viên đang vây xem náo nhiệt bị cắt ngang nửa chừng rất không vui, nhưng vì khuôn mặt tuấn tú mà lạnh lùng của Lục Khiêm, cô cũng chỉ dám oán giận trong lòng.

Lục Khiêm cất đồ vào xe, mới vừa rời khỏi phạm vi siêu thị, rất nhiều xe cảnh sát, xe cứu thương hú còi gào thét chạy đến. Cơ quan quốc gia nhanh chóng phản ứng như thế, chỉ có thể nói họ đã bước đầu nhận ra sự nguy hiểm của virus X, đáng tiếc, cũng chỉ là bước đầu mà thôi.

Y đưa hết đồ vào không gian, lại dạo một vòng trong huyện N, nhận những hàng hóa đã đặt, khi trở lại trấn Thanh Đồng, bầu trời đã tối thui. Lời hẹn lúc năm giờ, lái xe Trương quả nhiên không để Lục Khiêm thất vọng, bãi đất trống của nhà máy hóa chất giờ ngập mù trong tro bụi. Lục Khiêm kiểm hàng, tính luôn cả xe than đầu tiên kia, tổng cộng có mười hai xe, ước chừng 140 tấn than cốc, dùng để nhóm lửa sưởi ấm nấu cơm các loại, cũng đủ cho y, Lục Tốn và Tiết Thần dùng cả đời.

Lục Khiêm thanh toán tiền mặt, lái xe Trương một buổi chiều kiếm được hơn hai mươi vạn, cực kì mừng rỡ. Sợ sinh ra biến cố, kiểm tra thấy đủ tiền, sau đó vội vàng chào tạm biệt Lục Khiêm, lái xe vô cùng lo lắng rời trấn Thanh Đồng. Trên đường trở về bởi vì hưng phấn quá độ, mua một đống lớn đồ về, hiện tại hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến, chính là mấy thứ này, cứu hắn một cái mạng nhỏ.

Chờ lái xe Trương rời đi một hồi lâu, Lục Khiêm nhìn qua nhìn lại vài vòng xác định xung quanh không có người, mới đem toàn bộ số than cốc thu vào trong không gian. Trong không gian gần như đã bị các loại vật tư nhồi đầy, chỉ còn trống lại ba mẫu đất đen xung quanh hồ nước nhỏ kia. Mâý mẫu đất nhỏ này, Lục Khiêm không dùng để chứa vật tư, mà giữ lại để thử nghiệm xem có thể gieo trồng thực vật hay không.

Trên đường về đi qua khu dân cư trong trấn, lúc này tất cả mọi người bắt đầu ăn cơm chiều, ngọn đèn từ cửa sổ chiếu đến, trong không khí bay ra mùi cơm mê người, yên bình ấm áp nói không nên lời. Nhưng mà, Lục Khiêm rõ ràng hơn bất cứ ai, loại hạnh phúc an bình chân thật mà giả dối này, rất nhanh sẽ bị phá hoại một cách vô tình. Thế gian chỉ còn lại giãy dụa và thống khổ vô tận, linh hồn không được giải thoát, nhân loại kéo dài hơi tàn.

Địa ngục nhân gian.

Chết, không thể an nghỉ.

Sống, không thể ngủ yên.