Nữ chính là bạn cùng lớp Phương Tĩnh An của cô, một người không bằng cô, nhưng vì có được hào quang nữ chính mà khiến đàn ông chết mê chết mệt cô ta.
Toàn bộ đàn ông của nhà họ Tạ đều là nam chính, bọn họ đều yêu nữ chính.
Nhưng vì nữ chính biết Tạ Ninh Nhuyễn không phải em gái ruột của bọn họ, hiểu lầm mối quan hệ giữa bọn họ, nên cô ta đã từ chối mấy người kia.
Vì giành được trái tim nữ chính, đám nam chính yêu nữ chính tới mức không kiềm chế được kia đã đuổi em kế ra khỏi nhà, đồng thời cũng đoạn tuyệt quan hệ với cô.
Cô em kế đáng thương không chỗ nương tựa, vì bị đuổi đi nên đã sinh lòng oán hận nữ chính, định trả thù nữ chính, nhưng lại bị đám nam chính phát hiện, cuối cùng chết đi trong sự thê thảm.
Đúng là lũ não tàn.
Tạ Ninh Nhuyễn nhận xét.
Cho dù không có mối quan hệ máu mủ gì với đám nam chính, giữa cô và bọn họ cũng không có hành động gì khác người cả.
Ghen tuông mù quáng như vậy, nữ chính không phải con ngu thì cũng là một đứa vờ vịt thảo mai.
Đám nam chính vì nữ chính mà bỏ rơi cô em gái vô tội lại càng ngu đần.
Nhiệm vụ của Tạ Ninh Nhuyễn là cướp đám đàn ông trong tay nữ chính, đồng thời cũng phá hoại hào quang của nữ chính.
Chỉ là tuần tự tiến từng bước theo cốt truyện không khỏi quá mức nhàm chán, Tạ Ninh Nhuyễn cảm thấy nên bỏ thêm chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ để tăng chút tình thú.
Từ nhỏ cô đã là nữ hoàng drama, diễn xuất hơi bị giỏi.
Cô sắm vai nhân vật em kế cực kỳ hoàn hảo, lại dùng ngôn ngữ và hành động lặng lẽ quyến rũ bọn họ.
Quả nhiên, người đầu tiên đã cắn câu, chỉ là diễn hơi quá nên lật xe.
Với Tạ Ninh Nhuyễn mà nói, đây chính là sự sỉ nhục lớn.
Tòa nhà Tạ thị.
Văn phòng tổng giám đốc vốn thường đông như trẩy hội, hôm nay lại đóng kín cửa.
Ai cũng biết Tạ Du Hào là kẻ cuồng công việc, nên tình huống như thế này đúng là hiếm thấy.
Nghe thư ký của Tạ tổng nói, hôm nay sức khỏe của tổng giám đốc không tốt, muốn nghỉ ngơi một chút, nên ai không có chuyện quan trọng thì đừng có vào quấy rầy ngài ấy.
Đám người có ý đồ riêng đều rục rịch, muốn vào trong văn phòng hỏi han đề nâng cao hảo cảm, lại bị thư ký làm hết phận sự ngăn lại toàn bộ.
Bọn họ không hề biết tổng giám đốc Tạ Du Hào vốn nên nghỉ ngơi thì lại đang chìm đắm trong nức sắc.
Anh ta ngồi bên bàn làm việc, cầm một văn kiện xem cẩn thận, toàn thân trông có vẻ đường hoàng nghiêm túc.
Nhưng nếu tới gần hơn thì có thể nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt và tiếng rêи ɾỉ đè nén.
Một tay Tạ Du Hào đưa xuống dưới, không ngừng lên xuống, dường như sảng khoái tới cực điểm, lầ anh ta khẽ kêu một tiếng.
Phía dưới vang lên tiếng ho khan dữ dội.
Tạ Du Hào cúi đầu, không ngờ phía dưới lại là Tạ Ninh Nhuyễn đang ngồi xổm.