"A, đau quá..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng lập tức tái nhợt, cơ thể cô cố gắng lui ra sau, muốn rút côn ŧᏂịŧ vừa cắm vào ra.
Nhưng phía sau là giường, cô hoàn toàn không thể trốn thoát.
Vì vậy, cô không thể không cầu xin Tạ Du Hào:
"Anh cả, đừng mà, thật sự đau lắm, bỏ qua cho em đi, ưʍ..."
Khóe mắt đỏ ửng, khuôn mặt giàn dụa nước mắt, lời cầu xin mềm mại, cô bé ngốc nghếch đơn thuần này dường như không ý thức được giờ khắc này toàn thân cô tràn ngập hơi thở như được yêu thương.
Mà lời cầu xin như vậy thường chỉ khiến đàn ông càng thêm điên cuồng.
Tạ Du Hào rất muốn liều lĩnh cắm vào, chiếm hữu lấy cô em gái không nghe lời này. Nhưng suy cho cùng thì anh ta thương Tạ Ninh Nhuyễn, nên khi nghe cô cầu xin, anh ta nén du͙© vọиɠ to lớn của mình xuống, rút côn ŧᏂịŧ ra.
Anh ta hôn lên khóe mắt đỏ ứng của cô, an ủi: "Ngoan, hôm nay anh không làm gì em."
Cuối cùng Tạ Du Hào bắn hai lần giữa hai bắp đùi của Tạ Ninh Nhuyễn rồi mới bỏ qua cho cô.
Sau khi vệ sinh và đắp chăn cho cô xong, Tạ Du Hào mới rời khỏi phòng cô.
Trước khi đi anh ta còn không quên cảnh cáo: "Đổi nguyện vọng sang đại học A, sớm từ bỏ ý đồ rời khỏi nhà này đi. Em sinh ra là người của nhà họ Tạ, chết là ma nhà họ Tạ, anh sẽ không cho em rời đi đâu."
Dứt lời, anh ta ra khỏi phòng.
Trong phòng giờ chỉ còn lại thiếu nữ đang lặng lẽ rơi nước mắt.
Mãi cho tới khi bên ngoài phòng không còn bất cứ động tĩnh nào, Tạ Ninh Nhuyễn mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy không tin nổi.
Tôi cởϊ qυầи rồi, anh lại bỏ qua như vậy sao?
Tạ Ninh Nhuyễn không tin nổi, nhưng phát triển đến bước này, chỉ còn một bước nữa là vào, Tạ Du Hào lại bỏ qua cho cô.
Mất công cô làm ra nhiều nỗ lực như vậy để khơi dậy du͙© vọиɠ của anh ta.
[Ha ha, ai bảo cô giả vờ giả vịt, lật xe chưa.]
Giọng nói vui sướиɠ khi người khác xui xẻo của hệ thống vang lên trong đầu cô.
Tạ Ninh Nhuyễn bĩu môi, ai oán nói: "Hệ thống, có phải Tạ Du Hào bị bất lực không?"
[...]
[Đừng hỏi ta được không? Không phải cô vừa mới thử rồi sao?]
Lời hệ thống khiến Tạ Ninh Nhuyễn á khẩu không trả lời được.
Tạ Ninh Nhuyễn thở dài, không thể không thừa nhận cô chơi hơi quá trớn.
Tạ Ninh Nhuyễn là một ký chủ đã ràng buộc với hệ thống nữ phụ nghịch tập. Hệ thống yêu cầu cô giành lại tất cả những gì đã bị nữ chính cướp đi, đồng thời phá hoại hào quang nữ chính.
Đây là thế giới đầu tiên cô tới.
Ở thế giới này, cô là em kế của nhà họ Tạ, tuy không được yêu thương cho lắm, nhưng cũng chẳng lo chuyện cơm áo gạo tiền.
Mãi cho tới khi nữ chính xuất hiện.