Cô kêu đau khiến Tạ Du Hào dừng động tác lại.
Anh ta ngẩng đầu lên, thấy khuôn mặt Tạ Ninh Nhuyễn tái nhợt, dường như đau tới mức không chịu nổi.
Anh ta thở dài một hơi, rút ngón tay ra, chuyển thành xoa hạt châu nhỏ của Tạ Ninh Nhuyễn.
Vừa xoa anh ta vừa hôn lên môi cô.
"Ưʍ... Ưʍ... Đừng..."
Đầu lưỡi cưỡng ép xâm nhập khoang miệng của ôc, hấp thu nước bọt ngọt ngào của cô, quấy cho khoang miệng cô vang lên tiếng nhóp nhép, dịch bạc rớt xuống.
Đôi môi Tạ Ninh Nhuyễn mềm mại thơm tho khiến anh ta có chút nghiện, phía dưới đã bắt đầu ngóc đầu dậy.
Tạ Ninh Nhuyễn bị xoa nắn hạt châu nhạy cảm nên hoàn toàn không chống cự được, chỉ chốc lát sau đã run rẩy đắm mình.
Miệng hoa huyệt phun ra một lượng lớn ái dịch làm ướt cả bàn tay Tạ Du Hào.
Đôi mắt Tạ Ninh Nhuyễn đẫm lệ, thở dốc nên ngực cô phập phồng lên xuống, đầu nhũ hoa sưng đỏ cũng phập phồng theo, làm lòng người ngứa ngáy khó nhịn.
Tạ Du Hào lại ngậm lấy núʍ ѵú ra sức đùa giỡn, nương theo ái dịch bôi trơn mà đâm ngón tay vào trong.
Tạ Ninh Nhuyễn còn chưa lắng lại sau cơn cao triều lập tức phát ra tiếng rêи ɾỉ yếu ớt.
"Hu hu... Đừng mà, khó chịu quá..."
Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng giọng cô ngọt ngào, sắc mặt đỏ ửng, không có có chút khó chịu nào.
Nhục huyệt của Tạ Ninh Nhuyễn mềm mại trơn trượt, ngón tay vừa đưa vào đã bị tầng tầng thịt mềm bao bọc, cảm giác khít chặt ấy khiến Tạ Du Hào suýt nữa thì không kiềm chế được.
Anh ta khó có thể ức chế mà dùng ngón tay hung hăng chọc vào trong nhục huyệt, chọc cho nhục huyệt không ngừng chảy ra ái dịch vang lên tiếng nước nhóp nhép.
Kɧoáı ©ảʍ quá nhiều khiến Tạ Ninh Nhuyễn vốn không chịu nổi lập tức giãy dụa.
Nhục huyệt đã được ngón tay làm lơi lỏng mềm ra, Tạ Du Hào lại đưa thêm một ngón tay nữa vào.
Chờ khi cảm thấy Tạ Ninh Nhuyễn đã được chuẩn bị xong để có thể tiếp nhận mình, anh ta đưa tay kéo khóa quần xuống, thả côn ŧᏂịŧ to chừng bằng cổ tay Tạ Ninh Nhuyễn ra.
Côn ŧᏂịŧ cứng ngắc, phủ kín gân xanh. Lỗ nhỏ trên qυყ đầυ vì động tình mà không ngừng phun ra dịch nhờn.
Tạ Du Hào tách hai chân Tạ Ninh Nhuyễn ra, đẩy hông tới phía trước, nương ái dịch chảy ra từ hoa huyệt mà ra sức cọ xát lên nhục huyệt kia.
Côn ŧᏂịŧ không ngừng cọ xát chọc vào hạt châu đã sưng lên, làm cho Tạ Ninh Nhuyễn cực kỳ thoải mái, càng chảy ra nhiều ái dịch hơn.
Tạ Du Hào cũng sướиɠ không chịu được.
Đặc biệt khi côn ŧᏂịŧ cọ xát thường vô tình hoặc cố ý chạm vào cửa huyệt, lại bị cửa huyệt vì kɧoáı ©ảʍ mà co rút dữ dội ngậm lấy một chút.
Anh ta khẽ kêu một tiếng, dường như không kiềm chế được đưa côn ŧᏂịŧ vào.