Đàn ông một khi mới ăn mặn thì càng khó có thể vãn hồi.
Phòng ngủ, phòng tắm, thư phòng, khắp nơi đều có dấu vết hoan ái của bọn họ.
Tạ Ninh Nhuyễn vì sợ người đàn ông mà không dám phản kháng, khiến anh ta càng thêm trắng trợn, lại gọi cô tới công ty.
Lúc này khóe mắt cô rưng rưng nước mắt, hai bên má vì ho khan dữ dội mà ửng đỏ, khóe miệng tràn nước bọt.
Gáy bị Tạ Du Hào nắm lấy, ép cô phải nuốt côn ŧᏂịŧ của mình.
"Đừng nóng vội như vậy, muốn ăn bao lâu cũng được."
Lời nói đổi trắng thay đen đó khiến Tạ Ninh Nhuyễn không nhịn được ngẩng đầu trợn mắt trừng anh ta, rõ ràng là anh ta sốt ruột không dằn nổi mà.
Cái trừng mắt này không có lực sát thương gì. Đôi mắt hàm xuân như dụ dỗ trắng trợn, khiến côn ŧᏂịŧ của Tạ Du Hào trướng to vài phần, làm căng chật khoang miệng của Tạ Ninh Nhuyễn khiến cô gần như sắp không thở nổi.
Côn ŧᏂịŧ lại vào sâu trong yết hầu vài phần. Mùi xạ hương nồng làm cho Tạ Ninh Nhuyễn không kìm được phát ra chút rêи ɾỉ kháng cự từ trong cuống họng.
Cổ họng đột nhiên ép chặt côn ŧᏂịŧ, Tạ Du Hào lập tức đánh mất sự bình tĩnh tỉnh táo của mình, thở dốc cắm vào trong miệng nhỏ của Tạ Ninh Nhuyễn.
Anh ta một bên hưởng thụ thiếu nữ phục vụ mình, một bên kiên nhẫn dạy bảo cô.
"Đúng, thả lỏng chút, ngậm côn ŧᏂịŧ vào đi."
"Chú ý đừng dùng răng, dùng đầu lưỡi. Em từng ăn kẹo mυ'ŧ rồi đúng không? Mυ'ŧ nó đi, dùng đầu lưỡi liếʍ phần đỉnh."
Thiếu nữ bị đâm vào thật sâu đẩy hông người đàn ông, rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi miệng, cô chật vật lau dịch nhờn nơi khóe miệng, khàn giọng cầu xin:
"Anh cả, thực sự không ăn được."
Lại dáng vẻ vừa dâʍ đãиɠ vừa thuần khiết này. Rõ ràng là ánh mắt trong trẻo sạch sẽ, nhưng giọng nói mềm mại lại khiến người ta muốn làm.
Tạ Du Hào cong khóe môi, dùng đầu ngón tay xoa vết dịch nhờn ở khóe miệng cô, trấn an: "Ngoan, nếu khó chịu, anh cả không cho vào sâu như vậy. Không cho vào thì dùng tay em vuốt, lúc trước anh dạy em rồi mà."
Tạ Ninh Nhuyễn nhìn người đàn ông trong ánh mắt không thể tin tưởng.
Thấy anh ta thật sự thờ ơ trước lời cầu xin của mình, vì vậy cô vừa nức nở vừa nhắm mắt lại ngậm côn ŧᏂịŧ vào trong miệng.
Nước mắt chảy xuống từ khóe mắt cô, bị ngón tay của người đàn ông lau đi.
"Ực... Ực...
Trong văn phòng yên tĩnh vang lên tiếng mυ'ŧ nước.
Chỉ đưa vào nửa côn ŧᏂịŧ đương nhiên không sướиɠ bằng chọc cả cây vào, nhưng chỉ nhìn khuôn mặt Tạ Ninh Nhuyễn đang đắm chìm trong du͙© vọиɠ mà người đàn ông cũng sắp bùng nổ.
Anh ta đâm vào mấy chục cái, đột nhiên bảo Tạ Ninh Nhuyễn buông lỏng tay, sau đó cầm gáy cô cưỡng ép cắm vào mấy cái thật sâu.