Giam Cầm Thư Ký Nhỏ

Chương 3: Tập đoàn Quốc Tế Viễn Hành

03: Tập đoàn Quốc Tế Viễn Hành

Trans & Beta: Vivians2

***

Phương Nhạc Nhạc vừa mới vào phòng tắm không lâu, tiếng chuông điện thoại đã vang lên.

Tiếng chuông rất nhanh đã đánh thức Phương Giai Thần đang nửa tỉnh nửa mơ dậy.

Cô xoa xoa 2 mắt buồn ngủ, vừa mở mắt ra đã thấy con gái vẫn không nhúc nhích, ngồi yên trên ghế sô pha.

Hai mắt bé nhìn chằm chằm màn hình.

Cô không khỏi thấy lạ, nhưng cô còn chưa kịp hỏi đã nghe điện thoại trước

"Thần Thần, là tớ, Nhã Ngôn đây."

Lăng Nhã Ngôn là bạn thân nhất của cô từ thời cấp 3, cũng là người bạn duy nhất cô còn giữ liên lạc sau khi ra nước ngoài.

Nhà cô đang ở bây giờ cũng là do Lăng Nhã Ngôn tìm giúp cô.

"Nhã Ngôn, muộn vậy rồi còn tìm tớ, có chuyện gì không?"

"Đương nhiên là việc rất quan trọng sự rồi! Thần Thần, bây giờ chắc cô chưa tìm được việc làm đúng không?"

"Ừ, tớ vừa mới về nước, còn không chưa kịp tìm việc, nhưng mà hồ sơ xin việc tớ đã chuẩn bị xong rồi, ngày mai sẽ mang đến nộp vào mấy công ty, chắc là sẽ nhanh tìm được việc thôi!"

Dù sao, cô cũng từng làm việc cho người kia rồi.

"Chưa tìm thấy việc thì thôi, tớ đã tìm được cho cậu một công việc rất tốt rồi đây, ngày mai cậu đến thẳng đó báo danh là được rồi." Lăng Nhã Ngôn dứt khoát nói.

"Không cần thi viết, hay phỏng vấn luôn á?" Phương Giai Thần ngạc nhiên: "Rốt cuộc là việc gì vậy?."

"Thư ký giám đốc! Nghề cũ của cậu đấy, vừa xin đã được nhận luôn. Bên kia nghe nói cậu từng làm thứ ký của giám đốc tập đoàn "Quốc Tế An Mạn" 2 năm, không nói hai lời đã bảo thẳng tớ gọi cậu đến nhận việc. Cậu đoán xem lương bao nhiêu nào?" Lăng Nhã Ngôn vô cùng hưng phấn nói.

Lăng Nhã Ngôn biết lương của cô khi làm việc bên Angus, giám đốc An Mạn, bây giờ giọng điệu cô bạn lại thần thần bí bí như vậy, chẳng lẽ lương còn cao hơn cả bên kia? Mức lương như vậy, ở Đài Loan có vẻ không có khả năng đâu?

"Năm vạn?" Phương Giai Thần tuỳ tiện hỏi.

"Sai, là mười vạn! Lại còn là do đích thân chủ tịch "Quốc tế Viễn Hành" tự mình đưa ra. Cậu không biết đâu, ông ấy vì giúp con trai chọn thư ký đã phí không ít tâm huyết. Sau khi nghe thấy lý lịch của cậu, không nói hai lời ra thẳng giá cao, như thể sợ cậu từ chối ấy." Lăng Nhã Ngôn đắc ý cười cười.

"Sao có thể......" Tiền lương càng cao, có nghĩa là việc của cô càng nhiều, càng phức tạp.

"Không có gì là không thể cả, năng lực cậu rõ ràng như vậy. Đương nhiên, anh trai tớ cũng có hợp tác với bên đó nên cũng có chút quan hệ, người quen dễ nói chuyện mà!"

Lăng Nhã Ngôn không đợi Phương Giai Thần nói, đã nói tiếp: "Tớ đã gửi tài liệu về Quốc Tế Viễn Hành cùng với tư liệu cá nhân về Boss tương lai của cậu vào Email rồi đấy. Đêm nay nếu cậu có thời gian thì xem trước đi! Đúng rồi, soái ca và công chúa nhỏ nhà cậu đâu rồi?"

Khi cô gặp hai đứa nhỏ ở sân bay, dáng vẻ đang yêu kia đã hớp mất hồn cô rồi, rất muốn trộm mang về nhà nuôi!

Vốn dĩ cô còn quyết tâm chủ nghĩa không sinh con, nhưng từ sau khi nhìn thấy hai đứa nhỏ, ngay lập tức tình mẹ của cô bộc phát, cũng muốn sinh 1-2 đứa con để chơi đùa với cô.

Nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm, Phương Giai Thần cười cười: "Nhạc Nhạc đang tắm còn Tâm Tâm còn đang xem TV! Nếu cậu muốn gặp, ngày mai đến đây đón hai đứa đến trường đi!"

Nhờ có Lăng Nhã Ngôn giúp đỡ, việc học tiểu học của bọn nhỏ đã liên hệ trước xong xuôi hết rồi. Hơn nữa, Lăng Nhã Ngôn có xe, lại quen thuộc đường xá xung quanh, để Nhã Ngôn đưa đi rất thuận tiện.

"Ok luôn, tớ cầu còn không được! Ngày mai tớ đến đón bọn trẻ đến trường học, tiện thể đưa cậu đến Quốc Tế Viễn Hành luôn. Ngày đầu tiên đi làm, đến sớm vẫn ghi được ấn tượng tốt hơn, Boss nhà người ta ai mà không ghét nhân viên đi làm muộn."

Hơn nữa cô cũng sợ Phương Giai Thần không tìm thấy công ty.

Hẹn xong thời gian, Phương Giai Thần tắt điện thoại.

Cô thấy con gái bảo bối vẫn duy trì một tư thế, không khỏi cảm thấy buồn cười. Cô đi đến ngồi xuống, ôm lấy người bé con.

"Chương trình trên TV hay lắm à?"

Trên TV đang phát sóng kịch bản những năm thập niên 70. Kiểu phim ảnh vừa cẩu huyết vừa "nghiêm túc" này, chỉ có người lớn tuổi mới thích xem thôi. Không phải con gái cô thích xem hoạt hình nhất sao?

Nhưng mà Phương Tâm Tâm vẫn không nhúc nhích, không nói gì, không chớp mắt, cứ nhìn chằm chằm màn hình TV.

Dáng vẻ nghiêm túc kia khiến Phương Giai Thần thật sự rất muốn cười.

Ngay khi phim kết thúc, quảng cáo dầu gội đầu xuất hiện, Phương Tâm Tâm mới bắt đầu hoạt động tay chân.

Bé con lưu loát bò xuống sô pha, vừa bò vừa giải thích với Phương Giai Thần: "Mommy, anh trai nói khi nào đến quảng cáo, Tâm Tâm mới được đi bắt anh trai, còn nếu không có quảng cáo thì không được cử động."

Nói xong, cô bé bước chân ngắn nhỏ của mình, nghiêng ngả lảo đảo chạy về hướng phòng tắm.

Phương Giai Thần không khỏi thở dài. Hai đứa nhỏ này tuy là thai song sinh, nhưng chỉ số thông minh có phải chênh lệch quá lớn không?

Nhưng mà~ con gái hơi ngốc nghếch một chút cũng không sao, dù sao vẫn có anh trai thương yêu mà!