Giam Cầm Thư Ký Nhỏ

Chương 4: Trình Hành Chi

04: Trình Hành Chi

Trans & Beta: Vivians2

***

Phương Giai Thần Phát hiện Phương Nhạc Nhạc đã giặt hết quần áo trong máy giặt, hơn nữa còn phơi xong hết rồi.

Cô không khỏi lại cảm thấy đau lòng, hôn lên mặt con, sau đó dỗ hai đứa trẻ trở về phòng ngủ.

Xong hết cô mới an tâm, thoải mái trở về phòng ngủ của mình.

Trước khi trẻ con ngủ, bố mẹ thường sẽ kể chuyện hoặc hát nhạc thiếu nhi cho con nghe.

Nhưng cô thì khác, cô không cần làm những việc này, tất cả đều nhờ có con trai thiên tài của cô.

Về chuyện này, Phương Nhạc Nhạc còn kiên nhẫn hơn cả người lớn.

Cũng có thể do Nhạc Nhạc cũng là trẻ nhỏ nên cậu vô cùng hiểu rõ tâm tư của trẻ con, dù là kể chuyện hay hát nhạc thiếu nhi, cậu cũng có thể nhanh chóng làm Tâm Tâm yên tĩnh vào giấc ngủ.

Thật sự, Phương Giai Thần rất khó có thể tưởng tượng được, nếu có một ngày không có Phương Nhạc Nhạc ở bên cạnh, cô sẽ chăm sóc Phương Tâm Tâm thế nào?

Ngồi trước bàn làm việc, cô bật máy tính xách tay, mở email của Lăng Nhã Ngôn gửi đến, nhìn qua tài liệu cơ bản của Viễn Hành, sau đó bắt đầu đọc tài liệu về Trình Hành Chi.

Dựa theo tài liệu, Trình Hành Chi là một doanh nhân xuất chúng với phương pháp sắc bén và phong cách nhạy bén. Hầu hết mọi vụ mua bán và sáp nhập mà anh dẫn dắt đều là huyền thoại trên thương trường.

Chỉ trong 5 năm sau khi tiếp quản Quốc Tế Viễn Hành, anh đã mở rộng hoạt động kinh doanh của Quốc Tế Viễn Hành gấp hơn năm lần.

Làm việc với một người như vậy, công việc nhất định không thể nhàn hạ, nhưng với mức lương cao hơn nhiều so với giá thị trường thì dù vất vả đến đâu cũng đáng!

Cô cần phải làm việc chăm chỉ kiếm tiền để hai con có cuộc sống tốt hơn.

Bọn trẻ thiếu thốn tình cha hơn những đứa trẻ khác, cô chỉ có thể biết bù đắp bằng tình mẹ và cho các con được hưởng thụ vật chất đầy đủ.

Phương Giai Thần hoàn toàn không hề tò mò về người đàn ông này.

Khi còn ở nước ngoài, cô đã gặp rất nhiều người đàn ông còn huyền thoại hơn anh.

Sau một ngày dài bận rộn, lúc này cô thấy rất mệt mỏi, cũng chẳng còn sức để nghĩ đến việc tìm kiếm ảnh anh trên mạng.

Cô tắt máy tính sau đó lên giường, chìm vào giấc ngủ đẹp.

Dù sao ngày mai sẽ được gặp mặt thôi, không phải sao?

Nhưng mà, chính khoảnh khắc lười biếng này đã khiến Phương Giai Thần hối hận tột cùng...

Sáng hôm sau, Phương Giai Thần bị đánh thức bởi mùi thức ăn.

Vào những lúc như này, Phương Giai Thần đều yêu cậu con trai thiên tài bảo bối của mình đến chết!

Sau khi rửa mặt sạch sẽ, cô bước ra khỏi phòng, thấy một bữa sáng thịnh soạn đã được bày sẵn trên bàn ăn.

Đĩa sứ trắng đựng trứng vàng ươm, thịt ba chỉ thơm phức, còn có cả hai miếng bánh mì nướng. Chiếc ly bên cạnh đã được rót nước cam mới vắt, mùi thơm chua chua ngọt ngọt rất ngon miệng.

"Vất vả cho con rồi, con trai bảo bối của mẹ." Mặc dù Phương Giai Thần luôn cảm thấy rất áy náy với cậu con trai quý giá của mình, nhưng khi đối mặt với đồ ăn, mọi cảm giác áy náy đều biến mất khỏi tâm trí, giờ cô chỉ muốn tận hưởng ăn uống thoả thích.

Kể từ khi phát hiện ra tay nghề nấu ăn đỉnh cao của con trai cách đây hai năm, chuẩn bị bữa sáng đã trở thành công việc của Phương Nhạc Nhạc.

Nhưng mà việc này không hề khó đối với cậu, cũng chỉ mất mười phút để hoàn thành bữa sáng này.

Lúc này Phương Nhạc Nhạc đang giúp em gái thắt bím tóc

Phương Tâm Tâm ngồi trên ghế, vừa dùng thìa lớn xúc trứng hấp, vừa nghiêng đầu nói: "Anh à, Tâm Tâm muốn bím tóc bồng bềnh, không muốn xoăn đâu!"

"Được rồi, anh trai giúp em buộc lại." Phương Nhạc Nhạc tết bím tóc rất gọn gàng, sau đó đặt một chiếc gương nhỏ trước mặt Phương Tâm Tâm để cô bé kiểm tra kết quả.

"Thế nào, em có thích không? Tâm Tâm nhà chúng ta quá dễ thương!"

"Ừm!" Tâm Tâm vừa ăn trứng hấp vừa lắc chân.

"Tâm Tâm muốn nơ hình con bướm màu hồng, không phải màu của ngày hôm qua!"

"Được, dùng nơ màu hồng."

Phương Nhạc Nhạc rất vui vẻ kiên nhẫn đổi nơ thành màu hồng, sau đó nhảy xuống ghế nhỏ: "Tâm Tâm ăn xong trứng hấp trước, anh lấy bánh mì cho em.

"Vâng ạ!" Tâm Tâm rất ngoan ngoãn đồng ý. Cô bé chọc chọc trứng hấp trong bát, bĩu môi: "Anh ơi, ngày mai Tâm Tâm muốn ăn bánh xèo cơ." Cô chán ngán món trứng hấp rồi!

"Được rồi, sau giờ học anh sẽ đi mua bột mì." Phương Nhạc Nhạc nhẹ nhàng sờ đầu em gái.

Dù cô bé có yêu cầu gì đi nữa, cậu cũng kiên nhẫn làm hài lòng em gái. Cậu không muốn em gái mình phải chịu bất kì uất ức nào, chỉ một chút thôi cũng không được.

"Nhạc Nhạc, mau ngồi ăn sáng đi. Dì Nhã Ngôn lát nữa sẽ tới đây đưa con đi học!" Phương Nhạc Nhạc nhìn đồng hồ, giục con trai mau ăn cơm.

"Vâng, con sẽ ăn ngay." Nói rồi, cậu vẫn lấy khăn giấy lau súp trên cằm của Phương Tâm Tâm trước, rồi mới bắt đầu lo phần của mình.

Lăng Nhã Ngôn thật sự rất đúng giờ, 8 giờ đã đến nhà họ.

Sau khi đưa hai đứa trẻ đi học, cô lái xe thẳng đến Quốc Tế Viễn Hành.

Chưa đầy mười phút, Lăng Nhã Ngôn đã đậu xe trước cửa tập đoàn Quốc Tế Viễn Hành.

“Cuộc sống làm việc tươi đẹp bắt đầu từ giây phút này, chúc cậu thành công!" Sau khi Phương Giai Thần xuống xe, Lăng Nhã Ngôn vẫy tay chào cô rồi lái xe đi.