Bệnh Thê Khống

Quyển 1- Chương 22: Thử Một Chút

Editor: @kytoyosakura

Beta: @hoangtruc250302

***

Tại sao ướt? Cô cũng không biết.

Chỉ biết, thời điểm anh dùng môi lưỡi nóng rực hôn lên tấm lưng cô, bàn tay chai sần không ngừng xoa bóp ngực, không muốn ướt cũng không được.

Nhưng mà, lời này sao có thể dễ dàng nói được chứ.

Tạ Tư Dương bắt lấy tay anh, không cho chạm vào hoa huyệt ướŧ áŧ của cô, dùng hành động chứng minh cô còn đang tức giận.

Tân Thành Khuyết khẽ cười một tiếng, chặn ngang đem cô ôm lên.

Cảm giác không trọng lực, làm cô nháy mắt ôm lấy cổ anh, sau đó…… Được đặt nhẹ trên mặt bàn.

Hai chân bị nâng lên tách ra, cửa huyệt thiếu nữ phấn nộn hoàn toàn bại lộ trước mắt anh.

Tạ Tư Dương có thể thấy được ánh mắt đen nhánh của anh, bên trong cuồn cuộn, không hiểu sao cả người cô nóng rực.

Nơi đó không tự chủ được co rút, muốn đem chân khép lại: “Tân Thành Khuyết……”

Thần kinh Tân Thành Khuyết căng chặt, anh dùng tay sờ vào hoa huyệt, chậm rãi an ủi lên.

Chỉ đơn giản đem một ngón tay tiến vào, cô liền không chịu nổi, cửa huyệt mềm mại trước sau như một, không ngừng siết lấy anh.

“Thật ướt.” Tân Thành Khuyết nói, giọng khàn khàn.

Lòng bàn tay anh bị dâʍ ɖị©ɧ làm ướt.

“Chảy nước ít quá.” Anh rút ngón tay ra, ánh mắt sâu thẳm, “Đừng làm ướt bàn của người khác thành một bãi nước.”

Tạ Tư Dương bị kɧoáı ©ảʍ dưới thân làm hốc mắt đỏ lên.

Tên này sao có thể lưu manh như thế chứ, cô ướt, tất cả không phải vì anh ta sao.

Tuy nhiên, động tác tiếp theo của anh làm cô suýt ngã quỵ.

Anh cúi đầu, bàn tay đem hai chân cô tách ra, liếʍ mυ'ŧ hoa huyệt ngọt ngào ấy. Dùng sức, đầu lưỡi linh hoạt cuốn đi da^ʍ thuỷ cô.

Tuy không phải lần đầu làm, nhưng mà trong đầu cô vẫn vang lên tiếng ‘xoảng’ vỡ tan.

Cửa huyệt run rẩy, bị anh liếʍ mυ'ŧ trong miệng, còn dùng đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô.

Càng ngày càng chảy nhiều nước, làm ướt cằm anh.

Cả người Tạ Tư Dương đều đang run lên bần bật, kɧoáı ©ảʍ mơ hồ đem cô bao phủ, cảm giác vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa trống rỗng thật khó chịu.

Cô nhịn không được mà nức nở ra tiếng, duỗi tay nắm chặt tóc anh.

Anh lại không thèm để ý, mυ'ŧ thật mạnh vào hoa huyệt, sau đó nặng nề ngẩng đầu: “Rên nhỏ chút, người ta đều bị em kêu tới.”

Nước mắt cô lưng tròng, đáy mắt trong suốt đều là sương mù, tựa như nghe không hiểu anh đang nói cái gì.

Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đầy vẻ thoả mãn sau cao trào.

Tân Thành Khuyết cảm thấy, cô nhóc này vừa ngốc vừa rất dễ thương.

Anh ôm cô rời khỏi bàn, móc ra câu côn ŧᏂịŧ thô dài sớm đã cương cứng, để ở trước cửa huyệt, không ngừng chà xát.

Qυყ đầυ nóng bỏng đem lý trí cô đánh sập xuống.

Không thể ở chỗ này! Rất nhanh sẽ có người trở lại!

Nhưng mà, sau lưng cô còn có một tên khốn kiếp, không ngừng ra sức dụ dỗ: “Chúng ta thử một chút được không?”

Cô nức nở nói: “Không……”

Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng, chỉa từ phía sau lưng cô.

Cửa huyệt chợt bị đâm một cái.

“Sướиɠ quá.” Anh duỗi tay bóp nhũ thịt cô, thấp giọng nói: “Cắm vào một chút cũng không đau lắm đâu. Giống như bây giờ vậy, Tạ Tư Dương em xem.”

Phòng thay quần áo, tứ phía đều có gương.

Từ trong gương, cô có thể thấy được bộ dạng dâʍ đãиɠ của bản thân.

Mắt cô như nước, nhũ thịt trắng nõn bị bàn tay lớn chà đạp đến đỏ bừng, hai chân bị cường ngạnh mà tách ra, ở giữa còn có một cây côn ŧᏂịŧ không ngừng ra vào.

Chà xát làm cô muốn phát điên.

Vừa lúc, ngoài phòng thay đồ lại vang lên tiếng nói chuyện cùng tiếng bước chân.

Thật sự có người trở về!

“Tôi không muốn thử…… Anh buông tôi ra, Tân Thành Khuyết…… A.”

Tạ Tư Dương không khống chế được mà hô nhỏ một tiếng.

Cô bị ôm lên. Tư thế xấu hổ này chả khác gì một đứa bé đi xi tiểu.

Nhìn vào gương, huyệt thịt phấn nộn cùng côn ŧᏂịŧ sắc hồng của anh, phản chiếu đến rõ ràng.

Anh đem đỉnh cắm trước cửa huyệt, chỉ cần hơi dùng sức chút, là có thể phá thân mà vào.

Bên ngoài, đã có người có ý đồ muốn mở cửa.

Thậm chí, ngay cả tiếng nức nở của cô cũng không dám phát ra, sợ sẽ bị người bên ngoài nghe được. Đầu không ngừng quay đầu lại, muốn cầu anh không cần như vậy.

Anh lại vô cùng cương quyết, ra lệnh cho cô: “Nhìn gương.”

Cô nào dám nói ‘không’.

“Tạ Tư Dương em xem, huyệt nhi hút tôi thật khẩn trương. Sớm muộn gì cũng có một ngày bị tôi ‘làm’ thôi.” Anh nói.