Editor: Đào
Beta: Trốt Trốt
***
Bên trong buồng xe chật hẹp, ghế tài xế cùng ghế dựa bị để ngang, nam nhân nằm thẳng, quần cởi hơn một nửa. Đây là một tư thế vô cùng thoải mái, nhưng lại làm sắc mặt anh căng chặt, biểu tình nghiêm nghị như đi đánh trận.
“Ngoan.” Anh ra lệnh, nhìn cô gái đang cuối đầu dưới thân mình, giọng nói khàn đi, tựa như khắc chế thứ gì: “Ngậm nó vào.”
Cô gái nắm lấy dươиɠ ѵậŧ gân guốc của anh, cúi đầu tính nếm thử một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ chóp đỉnh.
Tanh tanh, không thể ăn.
Đây không phải lần đầu tiên Tân Thành Khuyết yêu cầu cô khẩu giao.
Đời trước, tuy mỗi lần Tân Thành Khuyết làm cô có chút thô bạo, nhưng chưa từng ép buộc cô làm cái gì quá đáng. Lúc ấy cô vì chạy trốn mà tự động cởi nửa quần áo, giống như tình phụ* bán đứng thân thể mình, chủ động yêu cầu khẩu giao giúp anh ta, lúc đấy ánh mắt anh ngạc nhiên đến mức không thể ngạc nhiên hơn.
·Tình phụ: tình nhân của người đàn ông có vợ.
Sau đó, lợi dụng lúc anh ta chuẩn bị lêи đỉиɦ, cô liền hung hăng cắn một phát. ( Đào: Nghe thôi mà thốn hộ anh zai (;ŏ﹏ŏ)
Cái côn ŧᏂịŧ được người ta ca tụng là một lần thử liền thăng thiên kia, lập tức mềm xuống, cô thậm chí còn đem nó cắn ra máu.
Đây tuyệt đối là đòn chí mạng với mấy tên đàn ông.
Khi đó thân hình cứng rắn của tên biếи ŧɦái Tân Thành Khuyết khẽ run nhẹ, thái dương nổi đầy gân xanh, rõ ràng anh ta đang phải chịu đựng nỗi đau rất lớn. Trong lòng Tạ Tư Dương lại tràn đầy vui sướиɠ, bị nhốt ở một nơi lâu như vậy, cô cũng không quan tâm đến điều gì, cô đã sẵn sàng cho một cuộc “tập kích”. Dẫu sao cô quá hiểu rõ thủ đoạn tàn nhẫn của Tân Thành Khuyết, thô bạo thành tánh.
Không nghĩ tới anh ta chỉ trầm mặc, đem cô ôm vào trong l*иg ngực, một câu cảnh cáo cũng không có.
Ở cái đêm oi bức ấy, cô chỉ nhớ rõ một mặt yếu ớt của tên đàn ông cố chấp này.
Anh ôm cô hồi lâu, hỏi: “Tạ Tư Dương, tôi có chỗ nào không tốt? Tôi sẽ sửa được không?”
Tạ Tư Dương không nói nên lời.
Anh càng như vậy, cô càng khó chịu.
Đường đường là một Thái Tử gia của Tân gia, một tay làm mưa làm gió trên thị trường kinh tế, nắm giữ hàng vạn hàng nghìn sinh mệnh trong tay, cần gì phải nói chuyện khép nép với cô như vậy?
Nói tuy có chút khó nghe, nhưng chẳng qua cô chỉ là sủng vật anh ta nhất thời muốn nuôi dưỡng mà thôi, vì một đứa bị huỷ dung, sao lại khiến anh chấp mê đến vậy?
Bởi vì trong lòng là giả dối.
Động tác Tạ Tư Dương chậm chút.
Côn ŧᏂịŧ Tân Thành Khuyết rất lớn, làm cô rất khó ngậm trong miệng, đành phải liếʍ dọc xung quanh, từ đỉnh qυყ đầυ đến phần gốc rễ, đợi đến khi nó ướt hoàn toàn, cô lại thong thả dùng miệng nuốt vào phun ra.
Động tác tuy không thuần thục, nhưng cẩn thận, mang theo tận lực không cho hàm răng công kích đến côn ŧᏂịŧ.
Trong xe truyền đến tiếng rên gợi cảm khó nhịn của Tân Thành Khuyết.
Thanh âm thật mất hồn, làm Tạ Tư Dương cảm thấy dưới thân có chút trống rỗng. Rõ ràng vừa mới trải qua cao trào.
Miệng muốn đau xót, mà côn ŧᏂịŧ trong miệng còn lớn một vòng so với vừa rồi, cô phun ra nuốt vào đến gian nan. Vì làm anh mau chóng bắn ra, một bên cô ra sức dùng tay xoa nắn hai bên trứng, một bên dùng sức liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc tanh nồng tràn ngập hết khoang miệng cô, không ghê tởm, nhưng tuyệt đối không dễ ngửi.
Tân Thành Khuyết cúi đầu nhìn cô.
Mái tóc cô rất đẹp, lúc phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ khuôn mặt cô càng nghiêm túc, sườn mặt xinh đẹp an tĩnh.
Trước khi biết cô, anh cực kỳ ghét loại nữ sinh này. Bề ngoài càng là thuần khiết bao nhiêu, bên trong càng thối rữa thành cái dạng gì.
Nhưng cô thì khác, không giống với các nữ sinh đấy. Dường như có cả một bầu trời đầy sao trong mắt cô, thuần tuý làm anh si mê.
Thời điểm giúp anh khẩu giao, có phải hay không đáy mắt cũng ánh lên sao trời?
Đột nhiên anh rất muốn nhìn vào mắt cô.
Tân Thành Khuyết khắc chế không được mà luật động hạ thân, duỗi tay nâng gương mặt cô.
Vừa nãy đỉnh côn ŧᏂịŧ to lớn đi sâu vào cổ họng cô, có chút buồn nôn, nước mắt tràn tới hốc mắt.
Cô buộc phải nhìn về phía anh, lông mi khẽ run, biểu tình bực bội.
Tân Thành Khuyết nhìn thấy, trong lòng liền nóng lên, kɧoáı ©ảʍ từ đuôi sống lưng truyền đến khiến anh hít thở không thông, thế nhưng vẫn nhịn không được mà bắn trong miệng cô.
Tân Thành Khuyết sửng sốt, theo bản năng bóp miệng cô: “Mau nhổ ra.”
Tạ Tư Dương rất ít khi nhìn thấy bộ dạng anh khẩn trương như vậy, đặc biệt là đời này, vẻ mặt sốt ruột, cô cư nhiên nuốt xuống.
Mùi vị tϊиɧ ŧяùиɠ lan toả nồng nặc, sặc đến độ làm cô mặt đỏ tai hồng.
Nước mắt lã chã rơi xuống, trong lòng cô quả thực vừa thẹn vừa giận. Hận Tân Thành Khuyết không nói trước một tiếng, lại hận bản thân sao không cẩn thận vậy chứ.
Không chừng lúc này, cái tên ấu da^ʍ Tân Thành Khuyết kia còn muốn trêu cô, nhìn cô bị xấu mặt như vậy chắc chắn anh ta sẽ cười trên nỗi đau người khác.
Từ trước đến nay, tính tình Tạ Tư Dương rất tốt nhưng cô cũng biết tức giận, lập tức tính toán đẩy cửa xe ra chạy lấy người, thân hình ăn mặc quần dày áo bông loè loẹt bị anh giữ lại, tay cô theo phản xạ mà đánh lên mặt anh, một tiếng “bốp” giòn tan nghe vui tai :))).
Mặt mũi nam nhân không thể đánh, đặc biệt Tân Thành Khuyết thuộc loại nam nhân dễ nổi nóng, điểm này Tạ Tư Dương từ trước đến nay đều biết.
Cô không khỏi có chút chột dạ. Nhưng Tân Thành Khuyết lại làm như không có việc gì mà ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi anh di chuyển hết mọi ngóc ngách, tựa như… giúp cô liếʍ đi hương vị không mấy dễ ngửi kia.
***
Vote 🌟 và bình luận tương tác với team nhé các tình iu 💕