Từ Mộng Tuyết 20 tuổi, sinh viên còn đi học, được công nhận là nữ thần, lớn lên xinh đẹp, làn da trắng, kiều nộn mềm mại, dáng người lại càng tốt không có gì để nói, vòng éo mảnh khảnh, cái mông phình phình tròn trịa co dãn, vυ' lớn no đủ. Có thể nói dáng người phi thường sắc tình, không biết có bao nhiêu người ảo tưởng có thể thao cô.
Nhưng mà Từ Mộng Tuyết là người tương đối ngây thơ, đối với làʍ t̠ìиɦ chỉ hơi hiểu biết, bất quá chỉ là cùng bạn bè nhìn một bộ nữ tính hướng phiến tử thôi (*) duy nhất chính lúc này là cảm nhận được du͙© vọиɠ mãnh liệt cùng kɧoáı ©ảʍ trở nên đặc biệt kỳ quái.
(*) tui không biết edit như thế nào cho hợp lí
Cô xuống gường tính toán quan sát căn phòng một chút, thuận tiện tìm bộ quần áo mặc vào, không biết vì cái gì cô cảm giác thân thể của mình trở nên thực mẫn cảm, mở ngăn tủ ra tìm được quần áo. Chớp mắt một cái, trong đầu tực như bị thêm một đống đồ vạt tiến vào.
Tuy rằng có nhiều đồ vật đều rất mơ hồ, nhưng cấu tạo gia đình này vẫn rõ ràng truyền cho cô. Cha mẹ lý dị, cô cùng anh trai đi theo ba ở cùng một chỗ, thân phận của cô là sinh viên, hiện tại là kì nghỉ, anh trai so với cô lớn hơn năm tuổi.
Có lẽ là thân phận này không khác biệt quá lớn, thế nhưng nàng không cảm thấy sợ hãi như vậy, còn có một tia cảm giác dung nhập. Từ Mộng Tuyết không biết chính là “Thế giới du͙© vọиɠ” vì khiến cho cô dung nhập càng tốt mà làm một ít cải biến.
Từ Mộng Tuyết không còn khẩn trương, nếu hiện tại không có đầu mối, cô cũng không thể ngồi chờ chết.
Ký ức dung hợp khiến cô đối với địa phương này liền không có vẻ xa lạ như vậy, đi đến trước giường cảm giá hạ thân nhão nhão dính dính, nghĩ dến trước đó đạt cao trào, cô không ngăn được đỏ mặt, “Vẫn là đi tắm rửa trước một cái”. Từ Mộng Tuyết lầm bầm nói, đứng dậy hướng phòng tắm đi.
“Kỳ quái, cửa hỏng rồi sao?” thời điểm Từ Mộng Tuyết mở cửa có chút nghi hoặc, bất quá dù sao cũng là ở nhà, cũng không có chú ý nhiều.
Từ Mộng Tuyết đi đến phòng khách phát hiện trên sô pha có người ngồi “Ca ca” cái từ này nhảy đến trong đầu cô. Hóa ra đây là anh trai cô sao, trong lòng Từ Mộng Tuyết có chút tò mò, cô xem tiểu thuyết luôn nói là anh trai sủng em gái như thế nào, cô cũng muốn thử trải nghiệm một chút.
“Ca...” âm thanh Từ Mộng Tuyết tinh tế, nhẹ nhàng gọi, bởi vì còn chưa quen thuộc với cách xưng hô này có vẻ hơi khó tin tưởng.
Từ Khải nghe thấy âm thanh nhược nhược, vốn dĩ hạ thân vất vả mới khôi phục bình thường giờ lại đứng lên thẳng tắp.
“Ân”. Thanh âm Từ Khải vững vàng trả lời, hắn không thể không khống chế chính mình, nếu không sẽ đem người phía sau phác gục, đem côn ŧᏂịŧ to lớn hung hăng cắm vào cơ thể cô. Nghĩ đến đây, ánh mắt Từ Khải càng trở nên u ám, hắn cũng không nghĩ ra chính mình bị làm sao, rõ ràng ngày trước đã nhìn qua thân thể của em gái, nhưng trước đây không có khơi dậy du͙© vọиɠ, chẳng lẽ hắn dục cầu bất mãn sao...
Hắn chỉ muốn đi kêu cô rời giường, đẩy cửa vào lại phát hiện cả người cô trần trụi ngồi ở trên giường, một đôi vυ' lớn trắng ngần còn nhảy hai cái. Cự vật của hắn nháy mắt ngẩng đầu lên, tay hắn vô thức sờ đến hạ thể nhìn em gái hắn mà loát động.
Từ Mộng Tuyết mặc xong quần áo, hắn tựa như bừng tỉnh, nhanh chóng trở lại sô pha ngồi, “Dáng người tiểu nha đầu này trở nên tốt như vậy từ khi nào?”, Từ Khải không ngăn được hồi tưởng lại cảnh tưởng vừa mới tình thấy.
Từ Mộng Tuyết thấy anh trai đáp lại cô một tiếng, cô chần trừ gật đầu, liền đi vào trong phòng tắm, chỉ chốc lát tiếng nước ào ào vang lên trong phòng.
Từ Mộng Tuyết tắm rửa thân mình, nhìn chính mình trong gương, không khỏi lấy tay xoa nắn ngực, đầṳ ѵú hồng nhạt dựng đứng hướng về phía trước. Cô còn nhớ rõ từ đầṳ ѵú phu ra cái gì đó, ngón tay nhẹ nhàng dao đọng, thân mình động nhiên run lên, thân thể mẩn cẩn của cô cảm nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt ập tới.
“Thật là kỳ quá a...”