Từ Mộng Tuyết chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng trói mắt lập lòe trên đỉnh đầu."Đây là mơ hay sao". Hai mắt Từ Mộng Tuyết không có tiêu cự, nghĩ ngợi, rốt cuộc trước đó đã phát sinh điều gì bây giờ quả thực không tưởng tượng được.
Từ Mộng Tuyết hồi tưởng lại đoạn kí ức kia, trường học cho tan học cô gấp không chờ nổi chạy về nhà, ngày hôm ấy cả người nàng vô lực, nhức đầu chóng mặt, nàng chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi cho tốt một chút.
Về đến nhà Từ Mộng Tuyết nhanh chóng rửa mặt xong liền thay một bộ áo ngủ tơ lụa, nhưng lúc mà nàng nằm trên giường một chút buồn ngủ đều không có, âm thanh trái tim nhảy lên tiếng "phanh phanh" như vọng trong căn phòng trống vắng. Từ Mộng Tuyết đặt một bàn tay lên ngực, cảm thụ được sự bất đồng so với bình thường, cô có dự cảm không lành.
Tạm thời ngủ không được, Từ Mộng Tuyết định xem di động một lúc, cầm lấy di động ở mép giường, mở khóa, trong màn hình hiện lên một ô cửa sổ.
[ Muốn trải nghiệm những gì bất đồng với cuộc sống trước giờ sao? ]
[ Muốn cảm nhận cực hạn vui sướиɠ sao?]
[ "Thế giới du͙© vọиɠ" hoan nghênh bạn đã đến]
Từ Mộng Tuyết thấy rõ ràng bản thân chưa làm cái gì cả, mà cửa sổ đó tự dung hiện lên. Cô nhíu nhíu mày nghi hoặc.
"Không phải là dính virus đi"
" Như thế nào bấm không được?"
[ Vân tay nhập thành công, DNA lấy ra thành công, điều kiện tiến vào đạt chuẩn.]
[ Bắt đầu từ bây giờ sẽ mở ra trình tự cải tạo, lựa chọn cam chịu sẽ dẫn đến thành công.]
[ Hoan nghênh tiểu thư Từ Mộng Tuyết đi vào "Thế giới du͙© vọиɠ". ]
Không chờ Từ Mộng Tuyết suy nghĩ đây là cái gì, di động đột nhiên phát ra ánh sáng, Từ Mộng Tuyết không thể mở mắt ra được, ngay sau đó liền cảm giác vυ' cùng hạ thể truyền đến từng đợt ngứa ngáy khó nhịn. Từ Mộng Tuyết khó chịu ở trên giường cọ xát, áo ngủ sớm đã theo động tác cọ xát của cô trượt xuống, một đôi vυ' trắng lớn hiện ra, hai chân cô không tự chủ mà kẹp chặt lấy chăn, hai tay bắt lấy vυ' lớn vuốt ve. Hai mắt Từ Mộng Tuyết dần dần trở nên mê ly, trên mặt nổi lên nét ửng hồng.
Cô cảm thấy bản thân muốn cái gì, nhưng lại không biết rốt cuộc là cái gì, theo bản năng nàng xoa xoa tiểu đậu nơi hạ thể, từng đợt cảm giác rùng mình truyền đến.
Ngón tay giữa ướt đẫm ở hạ thể cọ xát qua lại, dần dần trượt đến nơi cái miệng nhỏ ẩn nấp, Từ Mộng Tuyết rêи ɾỉ một tiếng, đem ngón tay giữa dần dần hướng bên trong thâm nhập vào. "A..." Từ Mộng Tuyết không tự chủ được mà kêu lên, nàng đem ngón tay giữa cắm toàn bộ vào, chậm rãi chuyển động, không đủ, không đủ, còn muốn, nghĩ muốn cái đồ vật nào đó hung hăng cắm vào. Từ Mộng Tuyết chuẩn bị thêm một ngón tay nữa vào, nhưng mà đúng lúc này nàng cảm thấy vυ' bắt đầu trở nên trướng trướng, Tiểu Bồ Đào cũng đứng thẳng lên, bàn tay tại hạ thể không ngừng ra ra vào vào, bàn tay còn lại xoa bóρ ѵú.
"A... A...." Vυ' trở nên ngày càng trướng, phảng phất bên trong như có thứ gì đó gấp gáp muốn phóng thích. Từ Mộng Tuyết nhìn hai vυ' của mình dần trở nên lớn hơn, dùng tay bắt đầu xoa véo đầu ѵú, đầu ѵú chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, cả người Từ Mộng Tuyết liền chấn động run rẩy, nháy mắt du͙c vọng đạt tới đỉnh điểm, nhất thời không thể tưởng tượng chính là đôi vυ' đang trướng to thế nhưng lại phun ra một dòng chất lỏng...
Từ Mộng Tuyết cảm giác một dòng ánh sáng vừa chiếu qua hai mắt, hai mắt mông lung dừng ở chất lỏng kỳ lạ trên khăn trải giường, cô biết đó là từ vυ' phun ra, cảm giác phun ra làm nàng thấy thật thoải mái, nhưng sâu trong nội tâm lại có một loại sợ hãi thật lớn. Thân thể của cô bị sao vậy?
Sau đó nàng liền mất đi ý thức, đến bây giờ trợn mắt nhìn trần nhà đã lâu cũng chưa lấy lại được tinh thần, cô thế nhưng lại mộng xuân sao.....
Từ Mộng Tuyết ngồi dậy, cái chăn đắp trên người trượt xuống, áo ngủ thế nhưng lại biến mất, cô nhìn thấy hai vυ' lớn tròn trịa kia. Từ Mộng Tuyết có chút đỏ mặt dùng tay che vυ' lại, đem chăn kéo lại phủ lên người, kỳ quái, rõ ràng là mơ, vì sao mà áo ngủ lại không thấy đâu.
Từ Mộng Tuyết nhìn hai bên tìm kiếm tung tích của áo ngủ, chợt đôi đồng tử co rụt lại, tay đang nắm lấy chăn cũng không tự chủ được mà buông ra.
"Đây... Không phải nhà mình mà..."
"Đây là đâu vậy!?"
Ngoại trừ cái chăn giống nhau như đúc thì nơi đây cùng nhà nàng bố cục hoàn toàn không giống, nội tâm nàng tràn ngập bàng hoàng, sợ hãi, bất an.
"Chẳng lẽ là bắt cóc?"
"Đây rốt cuộc là như thế nào..." Từ Mộng Tuyết ôm lấy chính mình mà nghĩ tới các loại khả năng.
Ong ong ong --
Âm thanh chấn động từ đầu giường truyền đến, thân mình Từ Mộng Tuyết run lên, vυ' đã lộ ở bên ngoài cũng run rẩy theo.
Từ Mộng Tuyết chậm rãi bò tới đầu giường cầm lấy di động.
【 Tiểu thư Từ Mộng Tuyết, hoan nghênh cô tiến vào "Thế giới du͙© vọиɠ", ở thế giới này cô sẽ được trải nghiệm cảm giác tận cùng vui sướиɠ cùng với những người khác nhau, chúng tôi sẽ thoả mãn thật tốt nhu cầu của cô, chúc cô vui vẻ. 】
【 Hiện tại cô vừa mới bắt đầu đến nơi này, vì sợ cô hiểu biết không rõ về thế giới này nên chúng tôi sẽ đem cốt truyện áp dụng cho cô xem rồi làm theo. 】
【 Nội dung cụ thể cô hãy tự mình thu hoạch. 】
Từ Mộng Tuyết nhìn nội dung nhảy ra ở trong di động, tay siết di động thật chặt, thế nhưng lại không phải nằm mơ, vẫn là cái gì "Thế giới du͙© vọиɠ", nghe tên liền thấy rất đáng sợ, lại nhớ đến khi nãy thân thể chính mình phát sinh biến hóa, cô nhất định phải tìm được biện pháp để trở về!
Từ Mộng Tuyết không có chú ý tới cửa phòng đã mở ra từ khi nào, một người đứng ở trước cửa không nhúc nhích nhìn chằm chằm thân mình trần trụi của cô gái ở trong phòng, một bàn tay đặt ở hạ thân không ngừng loát động....