Mấy hàng xóm ở cạnh nhà anh ta ở tầng bảy cũng đã cho thuê phòng ở rồi.
Đối với việc ai dọn vào ở, Tăng Bác Trì đều cảm thấy bình thường.
Chỉ cần đối phương có thể cung cấp tiền sửa chữa cửa phòng trộm ở tầng dưới là xong việc.
Anh ta xuống lầu, đi tới nhà hàng nhỏ ở đầu hẻm.
Nhà hàng này đối diện với cửa sau của khu thương mại phức hợp, thông thường hay bán cơm bình dân cho dân văn phòng.
Thường thì những người làm ở khu mua sắm và mấy văn phòng cũng hay tới ủng hộ.
Tăng Bác Trì dụi thuốc ở ngoài cửa tiệm rồi mới đấy ra miếng nhựa mềm để chắn gió lạnh vào.
Bà chủ mập mạp chào đón anh ta, hô lên với cái giọng có chút Quảng Đông: “Tăng sir, hôm nay có đậu hủ nhồi thịt mà anh thích này.”
Nghe rất giống lời thoại trong kịch TVB thường xem.
Tăng Bác Trì gật đầu: “Vậy cho tôi một phần.”
Anh ta ngồi xuống ở bàn ngay sát góc tường, lưng dựa vào tường, mặt đối diện với cửa.
Sau khi bà chủ nói với phòng bếp thì lại quay ra tán gẫu với Tăng Bác Trì: “Anh có biết không, ở bên cạnh cuối cùng cũng có người thuê rồi.”
“Ừ, tôi vừa rồi thấy đang trang trí, không biết là kinh doanh gì?”
“Tôi cũng chưa gặp qua chủ nhân, hỏi mấy người công nhân trang trí thì nói là làm đẹp, dưỡng da này nọ, kiếm tiền của phụ nữ ấy.”
Bà chủ hạ giọng, hỏi với vẻ đầy thần bí: “Tăng sir, anh nói người thuê mới này có biết chuyện xảy ra lúc trước ở cửa hàng không? Nếu như người đó đã biết mà còn dám thuê vậy thì đúng là to gan thật.”
Cửa hàng ngay cạnh quán ăn hai năm trước từng mở một cửa hàng ăn sáng, là hai anh em mở.
Món nổi tiếng nhất chính là bánh bao xá xíu tự làm, phàm là ai ăn qua đều khen không dứt miệng.
Mỗi ngày bọn họ đều chỉ bán một số lượng nhất định, bánh bao vừa ra lò đã bị hàng xóm láng giềng tranh mua hết sạch.
Nhưng có một ngày, có một bà lão ăn bánh bao xá xíu lại ăn trúng một đoạn xương cốt nhỏ.
Người già ngay từ đầu còn tưởng là xương lợn chưa cạo sạch sẽ, đến khi nhổ ra lại thấy hình dạng có chút giống chân gà, ở trên còn có móng.
Bà lão ánh mắt không rõ, khó nhìn nên đeo mắt kính lên, vửa đeo lên bà đã bị dọa cho mất hồn.
Là một đoạn ngón tay út! Của nữ!
Người nhà của bà lão báo công an, nhưng đến khi cảnh sát nhân dân ở đồn tới nhà hàng đồ ăn sáng mới phát hiện, lúc sáng cửa hàng đang còn mở còn buôn bán bình thường vậy mà đã người đi nhà trống.
Thớt gỗ sau bếp và khe hở trên dao phay đều giấu một chút vết máu, dưới Luminol, sàn nhà đã được rửa sạch và vách tường đều có vết máu bắn khắp nơi.
Chỉ trong mấy ngày, vô số câu chuyện được lan truyền tam sao thất bản.
Nhưng thông qua kiểm nghiệm của pháp y, vết máu lấy tại hiện trường đều là máu động vật, không phải là máu người.
Hiện trường cũng không có chứng cứ khác chứng minh có chuyện gϊếŧ người xảy ra.