Cánh tay phải anh ta run rẩy nhanh chóng, giống như Tăng Cao Lãng đêm đó vậy, cũng giống như học sinh công an mấy năm trước huyết khí phương cương, trốn trong chăn xem phim heo.
Cứ phải có một đối tượng để ảo tưởng.
Khi học sinh chính là nữ diễn viên tóc vàng hoặc là tóc buộc hai bên trong phim heo.
Nhưng mấy ngày nay, hình ảnh đêm đó thấy được không ngừng được chiếu đi chiếu lại trong đầu anh ta.
Trắng trắng, hồng hồng, ngập nước, cắn một cái là có thể chảy ra thật nhiều nước.
Càng kỳ quái hơn là ngày hôm qua Mạnh Linh đem tới cục một rổ đào nhập khẩu mọng nước. Anh ta nhìn quả đào da mỏng nhiều nước kia mà đứng ngơ ngác một hồi lâu.
Ngô Đông vứt cho anh ta một quả đào mà anh ta lại không chụp được, quả đào còn nện thẳng xuống đất, bẹp một tiếng, bắn ra nước sốt trong suốt.
Trong đầu Tăng Bác Trì lúc ấy toàn là bộ dạng nữ idol kia bắn ra nước, máu toàn thân anh ta chảy xuống một chỗ, nơi đó có phản ứng ngay lập tức.
Thật là ngu ngốc.
Eo bụng kịch liệt run rẩy, đùi anh ta banh ra đến cực hạn, Tăng Bác Trì thở gấp rồi bắn ra.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính nhớp bắn tung tóe trên gạch men màu trắng rồi chậm rãi trượt xuống, bị nước lạnh đẩy vào ống thoát nước.
Đứng trong làn nước hồi lâu, anh ta mới bình ổn lại hơi thở, cũng rơi vào cảm giác chán ghét bản thân mình.
Đó chính là trang web kí©ɧ ɖụ©, là chuyện trái pháp luật, anh ta không miệt mài điều tra thì thôi đi, sao có thể tɧác ɭoạи cùng với nó chứ?
Người như anh ta, nếu nói thành thật chất phác thì cũng chưa đến, nhưng anh ta vẫn phân biệt được đen trắng như thế nào.
Có chuyện không thể bước qua được lằn ranh, một khi đã bước qua ranh giới đó, muốn trở về rất khó khăn.
Tăng Bác Trì lau tóc cho hơi khô sau đó ném cả khăn tắm và qυầи ɭóŧ vào trong máy giặt.
Bên trong chất đống quần áo hai ngày vừa rồi, mùi thuốc và mùi mồ hôi quyện vào nhau, rất khó ngửi.
Trên bàn trà trong phòng khách rải đầy từng tờ hồ sơ.
Nước canh thừa của lẩu cay tối qua còn đặt trên bàn cơm, trong không khí phải nói là mùi nào cũng có.
Bố mẹ anh ta cả ngày đều lo lắng chuyện hôn nhân của anh ta.
Tăng Bác Trì tự giễu, đừng nói là vợ, bây giờ anh ta có muốn tìm người giúp việc cũng còn khó nữa là.
Trước khi về cửa phòng, anh ta dừng lại, đột nhiên quay đầu nhìn vào cửa phòng đang khép hờ của em trai mình.
…Chỉ cần đẩy cánh cửa kia ra…
Bốp!
Tăng Bác Trì tát bản thân một cái thật mạnh, rồi lại ngại bản thân không đủ thanh tỉnh lại mạnh mẽ đánh thêm một cái nữa.
Ai bảo mày luôn muốn làm chút việc hồ đồ!
Tiếng khoan điện trên đầu đã dừng lại, đổi thanh tiếng leng keng lách cách, không biết đang làm cái gì.
Tòa nhà cũ không có thang máy, tầng càng cao càng không đáng tiền, đối với nhà nào có người già thì thật sự không tiện chút nào.
Ba hộ gia đình lúc trước ở tầng tám đều đã dọn đi rồi.