Cô Nàng Sát Thủ

Chương 57: Bai bai

Xuân Nguyệt nháy mắt một cái với màn hình, sau đó còn hôn gió và thả tim, cuối cùng cô nghiêng đầu vẫy tay: “Bai bai…”

Cuối cùng, cô không màng đến những bình luận bùng nổ như núi lửa mà nhanh nhẹn đóng phòng phát sóng trực tiếp.

Trang web tự động nhảy về trang chủ trang web, Hùng Tễ Sơn nhìn một đám nữ idol ăn mặc lõα ɭồ trong những hình vuông, ấn tắt di động.

Trên môi ông ta tựa hồ còn quanh quẩn hơi thở của Xuân Nguyệt, sợi lông nhẹ nhàng kia chui vào trong cổ họng bị thương của ông ta, khẽ cào lên cổ họng như có như không.

Ngứa.

Ngứa quá.

Trong gạt tàn chứa đầy tàn thuốc và tro thuốc, ông ta cầm hộp thuốc lên nhưng phát hiện nó đã trống không.

Ông ta vò nát hộp thuốc, ném vào trong thùng rác ở góc tường, chuẩn không cần chỉnh.

Ông ta đi vào trong phòng tắm tắm nước lạnh một phát, xem phát sóng trực tiếp đến mức dươиɠ ѵậŧ phát đau, vẫn luôn cứng rắn ngẩng cao đầu.

Nước lạnh đổ từ trên đầu xuống mặt, ông ta tình nguyện dục hỏa bị nước lạnh như băng diệt ngay lập tức cũng không muốn để bản thân phải bắn ra.

Hùng Tễ Sơn cứ nhắc nhở bản thân không thể để du͙© vọиɠ lan tràn tùy tiện, không thể không biết tự kềm chế trong ôn nhu hơn kia.

Còn có chuyện rất quan trọng chờ ông ta đi làm.

Tiếng máy khoan điện giống như một con chim gõ kiến gõ ra một cái động ở huyệt thái dương của Tăng Bác Trì.

Nó không ngừng chui sâu vào trong đầu, muốn lấy con sâu ngủ trong não anh ta ra.

Khó lắm mới có được một ngày anh ta nghỉ ngơi cũng không thể ngủ đến khi tự nhiên tỉnh.

Máy điều hòa 16 độ chạy suốt đêm, Tăng Bác Trì vẫn ra một thân đầy mồ hôi, chăn mỏng phủ giường cũng bị anh ta đá xuống dưới giường.

Anh ta nhìn phần dưới của mình, mắng bản thân đúng là không ra hồn, lại thêm một ngày cứng đến mức rỉ nước.

Qυầи ɭóŧ bị chất dịch rỉ ra làm ướt một vùng nhỏ. Vật đang cương cứng kia tựa như một cái bàn là, qυყ đầυ sưng đỏ nóng bỏng không cam lòng bị trói buộc, liểu mạng chui ra khe hở giữa lưng quần.

Anh ta duỗi tay xoa nhẹ hai cái nhưng lại cứ cảm thấy không quá thuận tay.

Bận rộn lâu ngày nên quên mất làm sao để tɧẩʍ ɖυ luôn rồi.

Tiếng sửa chữa của phòng tầng trên ồn ào, anh ta ở đây cũng không có hứng thú gì cả nên xuống giường ra khỏi phòng, muốn đi tắm rửa một lát.

Tăng Cao Lãng mấy ngày trước đã quay về làng đại học, phải chờ tới cuối tuần sau cậu mới về đây.

Trong nhà chỉ còn lại một mình anh ta nên anh ta không thèm đóng cửa toilet, qυầи ɭóŧ cởi ra cũng vứt ở trên bồn rửa tay.

Anh ta cúi đầu đứng dưới vòi sen, nước lạnh từ khuôn mặt chảy xuống, bàn tay dày rộng đặt lên tường gạch men.

Tay phải anh ta nắm lấy dươиɠ ѵậŧ vuốt nhanh từ trên xuống, vết chai thô ráp ở lòng bàn tay và bàn tay cọ xát vào dươиɠ ѵậŧ. Khi có gió thổi qua khe hở sẽ khiến anh ta lạnh run.