Bạn Trai Qua Mạng Là Người Ngoài Hành Tinh

Chương 21

Tin nhắn liên tục hiện lên, toàn là những lời lải nhải về một người khác.

Lục Tinh Vọng trước đây cũng từng thấy lời nói của Giản Muội nhàm chán, nhưng chưa bao giờ cảm thấy khó chịu như hôm nay. Dù biết kết bạn là chuyện bình thường, thậm chí là chuyện tốt, nhưng nhìn Giản Muội hân hoan như tìm được cả thế giới khi có bạn mới, không hiểu sao, hắn lại thấy hơi khó chịu trong lòng.

Giản Muội ngốc nghếch vẫn chẳng nhận ra điều gì, tiếp tục huyên thuyên:

“Cậu ấy nói lúc đầu năm học mới chuyển đến đã có ấn tượng tốt với tớ rồi.”

“Cậu ấy rất muốn làm bạn với tớ.”

“Cậu ấy còn nói sau này sẽ rủ tớ đi chơi cùng.”

“Cậu thấy sao?”

Lục Tinh Vọng dựa người vào ghế, tư thế tao nhã, cổ áo gấm đen hơi mở, nhìn những dòng chữ trên màn hình, đáy mắt thoáng hiện tia lạnh lẽo. Hắn nhướng mày, gõ chữ hỏi: 【Cậu nhập học bao lâu rồi?】

Giản Muội ngẩn ra, hình như không ngờ Lục Tinh Vọng lại hỏi như vậy, nhưng vẫn thành thật trả lời: “Nửa tháng rồi.”

Lục Tinh Vọng cười lạnh: 【Vậy mà hôm nay mới hỏi cậu?】

Giản Muội nghẹn lời.

Cảm giác như bị một cú đấm vào ngực, chấn động trong lòng mãi không dứt, lại như bầu trời quang đãng bỗng đổ mưa, bất ngờ không kịp trở lời, khiến cậu có chút lúng túng.

“Có lẽ…” Giản Muội lí nhí: “Có lẽ là trước đây chưa tìm được cơ hội thích hợp?”

Lục Tinh Vọng khẽ liếc mắt, thậm chí chẳng buồn để ý đến Giản Muội nữa.

Hắn sinh ra trong hoàng tộc, một nơi đầy mưu mô, đấu đá sinh tử. Những kẻ ở đây rất giỏi nói lời hoa mỹ, nhưng lại làm toàn chuyện xấu xa. Dù chưa từng gặp Giản Muội, nhưng chỉ qua màn hình cũng có thể cảm nhận được đây là một đứa trẻ ngây thơ, tâm hồn trong sáng. Có lẽ cậu ta nói đúng, người kia chỉ là chưa tìm được cơ hội thích hợp, chứ không phải là có ý đồ xấu xa như hắn nghĩ.

Thật ra hắn cũng có thể mặc kệ, nhưng dù chỉ là một phần vạn khả năng, hắn vẫn lên tiếng nhắc nhở Giản Muội. Có lẽ vì giọng nói mềm mại vẫn còn văng vẳng bên tai, có lẽ vì hành động cầu phúc ở chùa có phần ngốc nghếch, có lẽ… có lẽ vì nhiều lý do, nhưng Lục Tinh Vọng vẫn nói ra, điều này không giống tính cách của hắn, nhưng Giản Muội lại một lần nữa khiến hắn phá lệ.

【Tự mình cẩn thận một chút】 Cuối cùng hắn vẫn nói: 【Nếu thật sự là bạn bè thì hãy đối xử tốt với nhau】

Giản Muội vẫn rất ngoan ngoãn: “Ừ, tớ biết rồi.”

Lúc kết bạn được, cậu rất vui, rất phấn khích, nhưng lời của Lục Tinh Vọng như thức tỉnh cậu. Có lẽ những gì Trình Ngọc nói chỉ là lời khách sáo. Trình Ngọc rất được lòng mọi người, đối xử tốt với rất nhiều người, vậy nên với cậu cũng chỉ là xã giao bình thường, không thể chỉ vì người ta dạy mình làm bài tập, muốn làm bạn tốt mà mình lại tưởng thật được, vẫn nên biết điều một chút thì hơn.

Nghĩ vậy, Giản Muội định cất điện thoại, tiếp tục làm bài tập.

“Ting”

Vừa nghĩ xong, lại có tin nhắn mới.

Giản Muội khựng lại, thấy là tin nhắn từ QQ, mở ra xem, hóa ra là của Trình Ngọc: “Cậu đang rảnh không?”

Vì Lục Tinh Vọng, Giản Muội đã không còn phấn khích như lúc trước, lúc này cũng giữ thái độ khách sáo, lễ phép trả lời: “Tớ rảnh, lớp trưởng có việc gì không?”

Trình Ngọc ngẩn ra.

Rõ ràng lúc tan học Giản Muội không lạnh nhạt như vậy, sao chỉ một lúc mà đã thay đổi nhiều thế?