Xin Lỗi, Em Không Dám Nữa

Chương 3: thống khổ

“Hu...hu...ba mẹ ơi Vinh Vinh đói quá.... “

Phương Vinh bị nhốt trong căn phòng xa lạ , đã bị bỏ đói một ngày , người ra lệnh không cho cô ăn cơm chính là Cố Dạ .Hôm nay là ngày đầu tiên ông bà Phương sang nước ngoài phát triển công việc

“Cạch “

Tiếng mở cửa vang lên , Cố Dạ thong thả bước vào hoàn toàn không nhìn thấy bộ dáng đói đến phát khóc của cô bé đang cuộn tròn trên giường

“ Dạ ca ca , Vinh Vinh đói lắm , cho Vinh Vinh ăn đi “

Phương Vinh khóc thút thít , ngồi dậy chạy về phía Cố Dạ

“ Vinh nhi ngoan , muốn ăn cơm thì phải đồng ý với điều kiện của anh , em biết anh muốn gì mà “

Cố Dạ đưa tay sờ lên mái tóc mềm mượt như tơ lụa thượng hạng của Phương Vinh , giọng nói nhẹ nhàng như đang dỗ dành một đứa trẻ

Phương Vinh mở to hai mắt , môi nứt nẻ khẽ mím lại , mới ngày đầu tiên thôi mà Cố Dạ đã muốn kiểm soát cô , hắn muốn cô dọn đến phòng sống cùng hắn , tuy cô chỉ mới 11 tuổi nhưng cô đã biết nam nữ hữu biệt , không thể ngủ chung một giường ,hơn nữa thường ngày khi không có ba mẹ ở bên ,hắn còn làm những chuyện quá đáng hơn với cô , càng ngày cô càng hoảng sợ muốn tránh xa hắn , nhưng hôm nay mọi thứ đã thay đổi

“ Vinh Vinh ngoan , em biết tính anh mà phải không , dù em không đồng ý anh vẫn có cách làm cho em đồng ý , em còn nhớ hai con trăn con kia không , anh đã bắt nó về nuôi , chiều dài của chúng nó đã có thể quấn chặt lấy em ... “

Giọng nói của hắn vang lên nhè nhẹ nhưng tiếng đàn dương cầm mê hoặc lòng người , nhưng đối với Phương Vinh thì lại khác , nó là khởi đầu của ác mộng

“ không xin anh ... vinh vinh đồng ý mà đừng đem nó tới đây hu hu....”

Cô nhớ ngày hôm đó mình đã khóc rất nhiều mới đổi lấy sự cam kết của hắn , ngay tối đó cô đã dọn đến ở cùng phòng với hắn , bắt đầu cuộc sống hoàn toàn bị kiểm soát , ngay cả một xíu riêng tư như nhật ký hắn cũng không cho cô

Nước mắt thấm ướt gương mặt , Phương Vinh bừng tỉnh khỏi giấc mộng , mấy ngày nay cô hay nhớ về quá khứ sẽ nhịn không được mà bật khóc , cô đưa mắt nhìn người đàn ông vừa bước ra khỏi phòng tắm , vừa thấy ánh mắt không vui của Cố Dạ tim cô đập loạn một nhịp ,không để ý thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nhanh tay lau đi nước mắt trên mặt , xuống giường giúp hắn chỉnh trang lại y phục

Cố Dạ nhìn cơ thể đầy vết đỏ bầm trải dài trên bầu ngực , hai cánh tay, eo , bắp đùi đều in lại dấu tay màu đỏ , khéo miệng thì nứt một xíu cùng với một vệt tím bầm , đó là trừng phạt đêm qua của hắn dành cho cô , hắn sẽ không vì cô mới 14 tuổi mà nhẹ tay , muốn người khác nghe lời mình thì phải dạy dỗ bọn họ từ khi còn nhỏ , như thế mới khắc sâu vào được

“ hôm nay cho phép em đến phòng vẽ tranh , ngoan ngoãn vẽ một bức tranh khiến anh hài lòng , hiểu chưa “

Vừa nói hắn vừa đưa tay tàn nhẫn miết vào dấu vết bầm tím trên khoé miệng cô

“ vâng...vâng ạ “

Phương Vinh nhịn đau , học bộ dạng cô vợ nhỏ ngoan hiền giúp hắn chỉnh cà vạt , hắn chính là thích bộ dáng này của cô , thích cô như một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn nghe lời ,phục tùng hắn, đợi hắn đi làm về , bức tranh cô vẽ đều phải là hắn , mọi thứ cô làm đều vì hắn , hắn chính là nguồn cảm hứng , ánh sáng , tình yêu của cô

Đợi hắn đi khỏi cửa , cô mới đi vào nhà vệ sinh , nhìn cơ thể đầy vết bầm xanh tím mà nước mắt từng hạt rơi xuống , ác mộng đêm qua lần nữa hiện lên trong đầu cô

Hình ảnh cô gái nhỏ bé bị trói cả hai tay hai chân trên giường , Cố Dạ ngồi trên ngực cô không ngừng đâm côn ŧᏂịŧ vào cổ họng của Phương Vinh đến khi bắn ra mới thôi , bàn tay không ngừng ngắt nhéo cơ thể cô. Từ khi PV sống chung với hắn ,đêm nào hắn cũng cởi đồ cô ra , cả cơ thể to lớn đè lên , môi lưỡi hôn liếʍ khắp cơ thể non nớt của cô bé 11 tuổi , không ngày nào cơ thể cô được lành lặn , dấu hồng hôm qua chưa tan hôm nay lại có , khi cô 12 tuổi hắn đã bắt đầu ép cô liếʍ côn ŧᏂịŧ lúc đó cô chưa hiểu về tìиɧ ɖu͙© ,cô chỉ biết nếu không làm theo ý hắn , sẽ bị hắn bỏ đói , bị hắn nhốt vào chuồng trăn

Ký ức đáng sợ nhất là khi cô 12 tuổi ,lúc đó ở trường thầy cô giảng về tìиɧ ɖu͙© ở tuổi vị thành niên , sau khi nghe hiểu lời cô giáo giảng mặt Phương Vinh trắng đến không còn giọt máu .Về đến biệt thự ,cô liều mạng khóc lóc ,chửi rủi thậm chí là muốn bỏ trốn . Chỉ là chưa chạy được vài bước mái tóc đã bị hắn tàn nhẫn giật lại kèm theo đó là một cái tát , đó là lần đầu tiên hắn đánh cô , nhưng hắn không hối hận , cô đáng bị như vậy

Hắn kéo cô lên phòng , cho trăn quấn lên người cô , ép cô khẩu giao , ép cô xem phim người lớn , hắn nói cô biết , hắn vẫn còn bước nữa chưa hoàn thành , đợi cô trưởng thành hắn sẽ cho cô nếm trải mùi vị đó

Sau lần đó cô bệnh nặng nữa tháng , cô cũng bắt đầu ngoan ngoãn hơn hẳn , hắn đối với cô đã ăn sâu vào tiềm thức , chỉ có nghe lời mới không chịu khổ , nhưng khi nghe tin ba mẹ sắp về niềm khao khoác tự do tưởng chừng đã bị vùi dập lần nữa lại nhen nhóm