Tội Môn

Chương 15: Thịt Lol Nuốt Hết Cả Căn Dương Cụ Đến Tận Gốc

Hai cây dương cụ giả to lớn chạy bằng điện kia vẫn luôn cắm bên trong hai cái lỗ huyệt tận chức tận trách mà khuấy đảo. Dương Trì đã quá quen với việc lúc nào cũng bị thao tiến vào bên trong cơ thể cho nên mặc dù món đồ kia vẫn luôn chấn động khuấy đảo bên trong hai cái huyệt dâʍ đãиɠ bất kham của cậu thì cậu vẫn có thể ngủ. Chỉ cần đừng làm quá mãnh liệt thì lúc cậu bị thao vào trong hai cái lỗ da^ʍ kia cậu vẫn có thể hôn hôn trầm trầm mà ngủ một lát.

Cậu biết ý định của Dương Hiểu là gì. Cậu ta đang muốn tự cậu mở rộng hai cái miệng huyệt dâʍ đãиɠ kia rồi dùng nó nuốt lấy hai căn dương cụ giả to lớn kia vào trong. Cậu không có cách nào phảng kháng lại cho nên chỉ có thể làm theo, cậu miễn cưỡng cử động cơ thể mở rộng hai chân ra sau đó dùng cánh tay vững vàng chống lấy cơ thể cố gắng đè ép hạ thể mình xuống dưới, rất nhanh hai cái lỗ da^ʍ đã dịu ngoan mà nuốt hết hai căn dương cụ còn đang chấn động vang lên từng tiếng ong ong kia vào đến tận đáy, chỉ lộ ra một phần nhỏ của cái tay cầm ở bên ngoài.

Dương Hiểu lại tiếp tục nâng cái chân đang gác trên mép giường của mình lên một bên vừa trừu cắm trong cuống học cậu, một bên thì dùng ngón chân của mình đá thẳng vào hai cái cục tay cầm vẫn còn lộ ra bên ngoài kia. Cú đá vừa rồi được cậu dùng toàn lực mà đá ra, tàn nhẫn đạp vài cú đã đá hết toàn bộ phần gốc của hai cây dương cụ chạy bằng điện thô to kia vào trong hai cái huyệt trước sau của Dương Trì. Dương Trì bị đá đến mức hai mắt trắng dã ra, cuống lưỡi lại bị căn dươиɠ ѵậŧ thô dài cường tráng hung hăng nghiền áp. Bên trong dạ dày dâng lên một trận buồn nôn, muốn nôn ra một chút gì đó nhưng lại không thể nôn ra bất kỳ thứ gì. Cậu chỉ có thể không ngừng nôn khan.

Có điều động tác nôn khan kia cũng kéo theo yết hầu hung hăng co thắt lại, Dương Hiểu được động tác co thắt của yết hầu mát xa đến mức cực kỳ thoải mái. Cậu ta tìm được thú vui mới cho nên tiếp tục dùng ngón chân đá vào cái lỗ lol dâʍ đãиɠ của cậu, thậm chí cậu ta còn đem đầu ngón chân nhét vào bên trong cái lol đã ướt dầm dề nước kia, một bên không ngừng đâm căn dương cụ to lớn kia để nó càng chui vào tận sâu bên trong, một bên lại bắt lấy đầu của Dương Trì dùng sức mà trừu cắm trong cổ họng cậu.

Cái huyệt dâʍ đãиɠ kia gần như bị căn dương cụ giả chạy bằng điện thọc luôn vào bên trong miệng tử ©υиɠ. Cái mũi của Dương Trì hoàn toàn bị chôn sâu vào bên trong lớp lông t-rim rậm rạp của Dương Hiểu khiến cho mỗi lần cậu hít thở đều nồng đậm hương vị dâʍ đãиɠ dơ bẩn. Lúc này cậu đã thật sự hít thở không thông, theo bản năng bắt đầu vùng vẫy tay chân. Dương Hiểu đang cực kỳ tức giận mà trừng phát cậu, vậy mà cậu lại dám không thành thật dám quẩy đạp lung tung cho nên dứt khoát lấy hai cái còng tay từ trong tủ đầu giường ra, đè cậu xuống giường, một trái một phải bắt lấy tay cậu khóa lên đầu giường sau đó quỳ gối trước đỉnh đầu Dương Trì đỡ lấy căn dươиɠ ѵậŧ của chính mình thọc thẳng vào bên trong yết hầu của cậu.

Dùng tư thế này thao họng cậu thật sự có chút bất lợi cho nên Dương Hiểu lại càng bực bội hơn, mà cậu ta bực bội thì tất nhiên sẽ đem lửa giận của mình toàn bộ đều trút lên người Dương Trì. Cậu ta nắm lấy tóc của cậu nhấc bổng đầu cậu lên để cho đầu của cậu gập lại một góc vuông chín mươi độ so với cơ thể rồi lại bắt đầu mạnh liệt trừu cắm căn dương cụ của mình vào trong cuống học Dương Trì.