Cậu hai của Dương gia là Dương Mặc thở dài, bên trong gọng kính được mạ vàng kia phản chiếu ra một tầng ánh sáng mềm mại. Người đàn ông này cực kỳ kiên nhẫn mà đem căn dương cụ không có chút sinh khí nào kia tuốt động mãi cho tới khi nó căng cứng lên sau đó nhẹ nhàng vuốt ve khối thân thể đã căng cứng đến cực hạn của Dương Trì khẽ cười nói: “Tiểu Trì à, em đừng sợ, bọn anh chỉ nhét một cây thông niệu đạo vào thôi, không đau đâu.”
Dương Trì không có khả năng kháng cự, thậm chí những tiếng gào khóc cũng bị nghẹn lại bên trong cổ họng chỉ có thể sợ hãi mà run rẩy, bất lực khóa ngồi ở trên căn côn ŧᏂịŧ của Dương Mục tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Dươиɠ ѵậŧ bị một bàn tay đỡ lấy đặt ở lòng bàn tay, sau đó lỗ tiểu bị một ngón tay nhét vào đào móc một cách tinh tế mãi đến khi nó hoàn toàn mở ra liền kề sát một cây thông niệu đạo vào, nhét từng chút từng chút một vào bên trong lỗ tiểu nhỏ bé kia.
Đó không phải là loại thông niệu đạo bình thường mà điểm cuối của nó còn gắn với một cái chốt mở điện lưu, Dương Mặc không thèm cho cậu thời gian để kịp thích nghi, mà trực tiếp trừu cắm bên trong cái lỗ tiểu nhỏ bé kia. Sau khi chơi đến thoải mái rồi lại dùng lực chọc vào sâu hơn cứ thế thuận lợi tiến thẳng vào bên trong bàng quang của thiếu niên mới ngừng lại.
Dương Mặc một bên trừu cắm lỗ tiểu cậu bên ôn nhu cười nói: “Nơi này của em muốn đâm nó thông đến tận bàng quang đã không phải chuyện quá khó khăn, chi bằng hôm nay chúng ta lại đổi cách chơi mới được không nà.”
Dương Trì nghe vậy thì hoảng sợ mà lắc đầu, nhưng cậu vừa lắc đầu đã bị Dương Hiểu bắt lại quăng cho một cái bạt tai khiến cậu không dám động đậy tiếp nữa, chỉ có thể dùng sự thấp thỏm bất an của mình mà cảm thụ cái nơi đang bị hành hạ dưới hạ thân kia.
Dương Mục nằm ở bên dưới nghỉ ngơi, để căn nhục côn cắm ở bên trong c̠úc̠ Ꮒσα của Dương Trì còn mình thì nâng mí mắt lên thưởng thức hình ảnh Dương Trì khẩu giao cho em tư, sau đó lại nhìn căn dươиɠ ѵậŧ bị em hai đùa bỡn. Anh ta nghiêng đầu nhìn thử món đồ đang được Dương Mặc cầm trong tay thuận miệng hỏi một câu: “Đây là cái gì? Sao lại có tới hai căn vậy?”
Dương Mặc đã chuẩn bị một cây thông niệu đạo khác từ lâu. Anh banh hai đùi của Dương Trì ra cười nói: “Nếu chỉ để cho căn thông niệu đạo này phóng điện thì sẽ không bị điện giật chỉ khi cả hai cây thông niệu đạo cùng chạm vào nhau thì luồng điện mới xuất hiện.” nói tới đây anh lại khẩy cây dương cụ bị đau đến mức mềm xuống của Dương Trì một cái rồi mới nói tiếp: “Anh lớn anh giúp em nâng cái thứ không có chút tác dụng này lên một chút đi, thứ này cứ ủ rũ mà rơi xuống chắn hết tầm nhìn của em.”
Dương Mục nhướng mày thuận tay giúp anh ta nâng lên, anh cũng muốn nhìn thử một chút thằng nhóc này định chơi như thế nào đây.
Dương Trì ở bên dưới nghe vậy thì sợ đến mức toàn thân đều không ngừng run rẩy. Dương Mặc hoàn toàn làm lơ cảm giác sợ hãi của cậu mà đẩy cái âm đế đã bị kéo dài đến mức khó tin kia ra, sau đó lại vói ngón tay vào bên trong cái niệu đạo nữ đang ẩn sâu bên trong lỗ lol kia điên cuồng đâm rút mãi cho đến khi nơi đó kịch liệt co rút lại mới vừa lòng mà cười nói: “Khả năng phản ứng cũng không tệ lắm, có thể chơi nó một cách đầy vui vẻ rồi đây.”
Đại khái thì Dương Trì cũng hiểu rõ anh hai tính làm cái gì cho nên cực kỳ kinh hoàng muốn xoay người bỏ trốn lại bị Dương Mục đang cực kỳ không kiên nhẫn bắt lấy vòng eo, trừng phạt bằng cách trừu cắm mấy cái thật sâu bên trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu nói: “Thành thật một chút cho tao, nếu mày còn dám lộn xộn nữa thì tao liền lôi cái tử ©υиɠ đầy dâʍ đãиɠ của mày ra bây giờ.”
Lời này vừa nói ra liền khiến Dương Trì an tĩnh lại ngay lập tức. Cậu chỉ có thể há miệng ra thật lớn để cho Dương Hiểu tàn nhẫn thao vào bên trong yết hầu cậu, khóe mắt lại ngăn không được từng giọt nước mắt tuông rơi.
Giống y như suy đoán lúc trước của cậu, một cây thông niệu đạo khác theo lỗ niệu đạo được hai mảnh âm thần giấu kín bên trong lỗ lol đâm vào tận sâu bên trong. Cái lỗ niệu đạo này so với cái lỗ niệu đạo của căn dương cụ thì nhỏ hẹp hơn, bị cây thông niệu đạo to lớn trực tiếp thao tiến vào bên trong khiến cậu run rẩy từng cơn suýt nữa thì cắn vào căn dương cụ to lớn đang đâm sâu vào trong cuống họng cậu.
Động tác đâm vào của Dương Mặc vừa thong thả lại chậm rãi tựa như đang muốn để cho cậu cảm thụ thật tốt cái cảm giác cây thông niệu đạo kia đi vào từng chút từng chút một. Mãi đến tận khi cậu đau đến mức muốn ngất xỉu thì cuối cùng cây thông niệu đạo đáng chết kia cũng đã xuyên thấu qua lỗ niệu đạo mà chọc tiến vào bên trong bàng quang.
Dương Mặc chuẩn bị công tác bố trí cho thật tốt rồi hất cằm ý bảo Dương Hiểu cùng Dương Mục rút căn dương cụ của hai người ra. Dương Mục thì không cần phải nói vì vốn dĩ anh cũng đang nghỉ ngơi cho nên nói rút ra liền có thể rút còn Dương Hiểu thì không thể cho nên cậu ta đành phải nắm lấy đầu của Dương Trì vội vả đâm chọc mấy chục cái sau đó rút ra bắn loạn xạ lên gương mặt dâʍ đãиɠ của cậu lúc này mới ném người lên trên giường.
Dương Trì nằm ngữa lên trên tấm khăn trải giường ngổn ngang tϊиɧ ɖϊ©h͙ để cho ba người đàn ông khác hứng thú bừng bừng mà nhìn hai cây thông niệu đạo đã bị cắn sâu vào bên trong hai lỗ niệu đạo chỉ còn lòi ra cái đầu tay cầm cùng sợi dây dẫn điện. Dương Hiểu lên tiếng hỏi: “Anh hai, cái này phải chơi như thế nào?”