Tội Môn

Chương 7: Điện Giật Play

Dương Mặc lấy một chuôi dây dẫn cắm bên trong lỗ tiểu trên căn dương cụ của Dương Trì đưa cho Dương Hiểu, còn bản thân thì cầm lấy cây thông niệu đạo đang cắm bên trong lỗ lol kia nói: “Khi hai cây thông niệu đạo này chạm được vào nhau thì sẽ khích phát dòng điện. Hai cây này đều đã được anh cắm hết vào bên trong bàng quang của nó rồi. Bây giờ chúng ta thử ngọ nguậy tìm kiếm một chút xem, cứ thử xem vận khí đi.”

Dương Hiểu lập tức hiểu ra, thần sắc lại càng hưng phấn hơn. Cậu nâng cây thông niệu đạo kia lên chọc ngoái khắp nơi, kéo theo căn dương cụ của Dương Trì cũng đảo quanh trên không trung, mà Dương Mặc cũng cầm lấy cây còn lại bắt đầu tra xét bên trong bàng quang của cậu, thường xuyên chọc ngoái thay đổi mọi góc độ mà tìm kiếm bên trong cái lỗ nhỏ bé kia. Dương Trì cực kỳ hoảng sợ mà cảm thụ từng động tác của bọn họ. Cậu theo bản năng muốn chạy trốn nhưng lại bị Dương Mục đè cánh tay cùng bả vai lại không cho phép động đậy, còn hai cái đùi thì bị Dương Hiểu cùng Dương Mặc mỗi người một bên kìm hãm lại. Cậu chỉ có thể tuyệt vọng mà nhìn nhìn căn dương cụ của mình bị cây thông niệu đạo chọc ngoái đung đưa qua lại, mãi đến khoảng mười giây sau, một luồng điện giật cực kỳ khủng bố xông thẳng từ dưới hạ thể lên bên trên đau đến mức cậu không thể nhịn nổi mà thét chói tai: “A a a a a!!”

Dương Mục theo bản năng buông lỏng hai tay ra nhíu mày nói: “Dòng điện lưu của thứ này kinh khủng như vậy sao? Anh chỉ mới chạm vào lớp da bên ngoài của nó thôi mà đã bị giật như vậy rồi.”

Dương Mặc nói một cách đương nhiên rằng: “Cho nên em mới bảo hai người rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra đó, nếu lỡ đâu bị nó giật trúng thì để em xem suốt một ngày trời hai người có cương lên được hay không.”

Anh cũng không có tâm tư đi quan tâm tới Dương Mục nữa mà cực kỳ hưng phấn tiếp tục di chuyển cây dẫn niệu đạo trong tay đã vậy còn thúc giục Dương Hiểu: “Tiếp, làm thêm đi. Góc độ vừa rồi là đúng rồi á.”

Dương Hiểu nghe vậy càng hưng phấn hơn. Hai người bắt đầu nhớ lại địa phương vừa rồi, bắt đầu tiếp tục xuống tay di chuyển cây thông niệu đạo. Quả nhiên, thân thể trắng như tuyết đang nằm trên giường lại kịch liệt co giật phát ra tiếng kêu thảm thiết tựa như muốn phá cả nóc nhà vậy.

“Không cần, từ bỏ! Cầu các ngươi —— a a a a! a… không a a a! Đừng mà! Đừng! Dừng lại đi! A a a a!! Hức a a a a! A! Đừng mà a a a a a!! Cầu…… Cầu xin các người, anh lớn…… anh hai, em tư, Hu hu hu…… hu hu hu…… Đừng mà…… A…… Đừng đối xử với em như vậy mà……”

Tiếng khóc, tiếng kêu, hòa lẫn với tiếng vang xin thảm thiết vang lên khắp căn phòng nhưng nó lại không chiếm được bất cứ sự thương hại nào từ những người ở bên cạnh, mãi cho đến khi hai cây thông niệu đạo tiêu hao hết điện lưu bên trong thì cuối cùng ba người đàn ông kia cũng chịu ngừng tay.

Nhưng Dương Trì lại bị điện giật đến mức cơ bắp toàn thân đều đã mềm nhũn ra, c̠úc̠ Ꮒσα, lỗ lol, hai cái lỗ niệu đạo toàn bộ đều thất thủ, lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nướ© ŧıểυ được dự trữ từ suốt một đêm hôm qua cùng với sáng nay đều bị bắn ra toàn bộ. trên khắp mọi nơi trong thân thể cậu đều bị ngâm trong dịch đυ.c trắng vàng dơ bẩn, ngay cả gương mặt tái nhợt kia cũng bị nướ© ŧıểυ bắn lên, toàn thân đều tản ra mùi vị tanh hôi dâʍ đãиɠ dơ bẩn bất kham.

Có điều mặc dù như vậy nhưng làm gì có bất kỳ một ai để ý đến cậu, ba tên ác ma kia tùy ý đùa bỡn cậu xong thì bỏ mặc cậu nằm trên giường, nói cười nghênh ngang mà rời đi.

Mà cậu ngay cả cơm sáng cũng chưa được ai, chỉ cần cảm giác đói bụng liền nghiêng đầu qua, liếʍ sạch sẽ những giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ rơi vãi trên giường là được rồi. Lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ kia cũng đủ… cũng đủ cho cậu ăn đến no… ăn no rồi mới còn có sức lực để buổi tối còn có thể tiếp nhận những vị khác quý kia.