Không biết bị làm bao lâu, mãi đến khi cậu mơ hồ cảm giác được cuộn khăn giấy chôn sâu trong cái lol đầy nước kia được rút ra, sau đó cái lỗ lol dâʍ đãиɠ kia lại bị căn côn ŧᏂịŧ khác nhét vào đến tràn đầy, huyệt trước huyệt sau chỉ cách một tầng lá mỏng bị thao tiến. Tốc độ đâm rút của căn dương cụ mà Dương Mục đang cắm trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu thật sự rất chậm nhưng mà mỗi lần nó cắn vào đều tàn nhẫn thao tiến vào rất sâu cơ hồ muốn đỉnh lộng đến nội tạng của cậu mà tốc độ đâm rút của Dương Hiểu ở bên trong lỗ lol cậu lại quá nhanh, động tác cũng cực kỳ độc ác, đao đến mức toàn bộ vách tường bên trong âʍ đa͙σ đều muốn lỏng xuống, mơ hồ muốn mang nó kéo hết ra ngoài cửa mình của cậu.
Dương Trì gào thét đầy dồn dập, đôi tay bị hai người một trước một sau bắt lấy ấn ở trên ngực cậu, bắt cậu ngón tay niết lộng đầṳ ѵú đến sung huyết, hai cặρ √υ' căn mọng kia cũng bị xốc nảy theo tốc độ đâm rút dưới hạ thân khiến cho ai thấy cảnh này cũng đều muốn dùng tay cấu véo nó một phen.
Dương Hiểu Thật sự làm như vậy, anh một bên thao cái lỗ lol lỏng lẻo kia một bên thì cấu véo cặp ngực căn mọng. Một quyền đánh lên liền nghe người dưới thân hét lên một tiếng, hòa cùng âm thanh đầy sắc tình kia càng khiến cho người khác muốn thi ngược cậu. Dương Mục lại tỏ vẻ khinh thường không muốn đùa bỡn hai cặp nhũ hoa kia cho nên anh duỗi tay vói vào bên trong miệng Dương Trì trực tiếp chơi đùa đầu lưỡi rồi lại thăm dò tiến sâu vào trong cổ họng cậu, chơi đùa đến mức khiến cậu thiếu chút nữa thì nôn ra.
Có điều cho dù cậu muốn nôn thì cũng đâu thể nôn ra được cái gì đâu cơ chứ. Giống như việc c̠úc̠ Ꮒσα cậu chưa bao giờ cần phải xúc ruột, bởi vì thức ăn của cậu ngoài tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bọn họ ra thì cũng chỉ được phép ăn một ít chão loãng, muốn kéo cũng kéo không ra bất kỳ cái gì, điều này càng thuận tiện cho đám anh em cậu tùy thời đều có thể thao làm cái lỗ huyệt kia.
Giờ phút này Dương Trì đã bị thao đến mức chỉ còn có thể thoi thóp hít thở. Cậu mơ hồ cảm giác có lẽ cuối cùng thì mọi chuyện cũng sắp kết thúc được rồi. Cậu vô lực mà chống đỡ trọng lượng của mình để cho hai căn dươиɠ ѵậŧ kia đâm rút bên trong hai cái lỗ huyệt của cậu.
Căn dương cụ của Dương Hiểu đang nhét vào bên trong cái lol dâʍ đãиɠ nóng bỏng kia dần lui ra ngoài rồi cả hai cùng nhau bắn lên trên người cậu. Sau khi bắn xong Dương Mục lại cắm vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu nghỉ ngươi dưỡng sức.
Sau khi Dương Mục cắm vào trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu xong thì anh cũng nằm xuống nhàn nhã nhìn Dương Hiểu bận rộn tiếp tục cắm vào trong miệng cậu rồi dùng tay ấn đầu cậu lại trừu cắm.
Dương Mục dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ do cái c̠úc̠ Ꮒσα đầy dâʍ đãиɠ không tự chủ được mà liên tục co thắt kia của cậu mãi đến tận khi bên tai vang lên một trận tiếng bước chân, tràng đạo đang bao lấy căn dương cụ kia lại kịch liệt co rút siết chặt lại, đủ để thấy vị nhân gia chuẩn bị đến kia khiến cho Dương Trì phải khẩn trương đến mức độ nào.
Một cái tay lạnh như băng sờ lên căn dương cụ đang ủ rũ xìu xuống của Dương Trì lay động trong chốc lát rồi tỏ vẻ đầy tiếc nuối nói: “Hai cái lỗ da^ʍ trước sau đều bị hai người thao đến lạn rồi vậy mà sao nơi này vẫn còn sạch sẽ như vậy?”
Một bên Dương Hiểu vừa đâm rút bên trong yết hầu cậu một bên cười nói: “Còn không phải là do chúng ta lưu lại nơi này để dành phần cho anh hai sử dụng sao?”
Dương Mục chỉ cười mà không nói gì, anh vòng tay ra sau đỡ lấy đầu của mình bộ dạng nhàn nhã xem mọi người biểu diễn.