Huấn Luyện

Chương 60: Sờ huyệt (H)

Sợi thừng dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ kia tức khắc lọt thật sâu vào hai cánh hoa, ma sát thật mạnh vào âm đế ướt sũng.

“Hoàn Nhan... A!"

Nam Cung Nguyệt đã cố gắng chống đỡ cả ngày, nào chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ thêm nữa. Nàng ẩn nhẫn không được, rêи ɾỉ ra tiếng, đôi chân thon dài mềm xuống, nếu không phải được Hoàn Nhan Nghệ ôm thì chỉ sợ sẽ đứng không vững.

“Một sợi dây thừng đã làm ngươi ướt đẫm. Nam Cung Nguyệt, còn nói ngươi không phải tao hóa hả?"

Hoàn Nhan Nghệ nhìn chằm chằm nàng cả ngày, nhìn nàng và Hoàn Nhan Nghiêu nhu thanh tế ngữ, người nọ cực kì quan tâm đến nàng. Càng nhìn, sắc mặt hắn càng lạnh.

Hắn luồn tay xuống, chạm vào dây thừng trên tiểu tao huyệt ướt đẫm. Hoàn Nhan Nghệ đẩy dây thừng ra, ngón tay thon dài dễ dàng cắm vào trong nhục huyệt của nàng

“Ưʍ... A!”

Nam Cung Nguyệt vốn định cố đẩy hắn ra, nhưng tiểu tao huyệt ướt đẫm đã bị hai ngón tay nhét vào, sự trống rỗng dày vò cả ngày chợt được lấp đầy, kɧoáı ©ảʍ khác thường làm nàng đỏ mặt, cặp mắt phượng hẹp dài càng ngập tràn sương mù vũ mị.

Hoàn Nhan Nghệ nhìn khuôn mặt nhỏ của nàng phiếm xuân, mặt mày tràn đầy mị thái, sóng mắt hơi trầm.

Lúc này, Nam Cung Nguyệt bỗng nhiên dùng sức cắn môi dưới, lấy tay đẩy hắn ra.

"Hoàn Nhan Nghệ, ngươi đừng quá quá đáng!”

Tuy cả ngày nay đều bị dây thừng tra tấn, ham muốn lạ lẫm làm thân thể cực kỳ trống rỗng, nhưng nỗi hổ thẹn và dày vò trong lòng nàng lại càng nặng hơn một ít. Nam Cung Nguyệt cực lực ẩn nhẫn cảm xúc nhưng vẫn không thể che hết khổ sở trong lòng.

Vì sao?

Vì sao hắn muốn đối xử với nàng như vậy?

Dù khi sắc tình tăng vọt thì thái độ của hắn vẫn lạnh nhạt đả thương người, không có nửa phần dịu dàng, chỉ có đùa bỡn và nhục nhã.

“Quá đáng?”

Hoàn Nhan Nghệ nhìn nàng phòng bị lui về phía sau, khuôn mặt nhỏ giận tái đi, đôi mắt u ám của hắn đột nhiên trầm xuống.

“Nam Cung Nguyệt, ngươi có tư cách gì mà nói hai chữ này?”

Ngay sau đó, bóng dáng cao lớn của hắn mang theo cảm giác áp bách nặng nề tới gần, khuôn mặt tuấn tú tà mị gần như sắp dán lên mặt nàng.

"Hoàn Nhan Nghệ... Đừng tới đây!”

Nam Cung Nguyệt nhìn con ngươi thâm trầm của hắn, đầu quả tim cực kì run rẩy, nàng tâm hoảng ý loạn xoay đầu qua một bên, vội vàng lùi về phía sau.