Huấn Luyện

Chương 58: Thân phận (H)

Đúng lúc này, nhuyễn kiệu dừng lại.

"Tiểu thư, đã tới Dạ Viêm Phong rồi.”

Linh Nương đẩy rèm nhuyễn kiệu ra, nhìn về phía Nam Cung Nguyệt, vẻ mặt muốn nói lại thôi. Thiên Hỏa đột nhiên xuất hiện ở Dạ Viêm Phong, mấy canh giờ trước đã nhận được tin tức về việc này nhưng tiểu thư lại chậm chạp không xuất hiện, mãi đến trước đó không lâu mới được người đưa về, hơn nữa còn là người Nghệ thiếu gia phái ra!

Giữa Nghệ thiếu gia và tiểu thư sẽ không xảy chuyện gì đó chứ?

Trong lòng Linh Nương hơi lo lắng, nhưng người nọ là khúc mắc của tiểu thư, nàng không muốn tùy tiện nhắc tới.

"Linh Nương.”

Nam Cung Nguyệt đang chú ý đến dây thừng ở nhục huyệt, đột nhiên thấy được Linh Nương, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ lên. Nàng biết Linh Nương đang lo lắng cho nàng, nhưng nàng và người nọ thế nhưng làm… việc không thể nói ra.

"Tiểu thư, có phải tiểu thư phát sốt không? Mặt tiểu thư đỏ quá.”

Linh Nương đi theo Nam Cung Nguyệt nhiều năm, nháy mắt đã nhìn ra vẻ mặt nàng không tốt.

"Ta không sao, chỉ là hơi lạnh.”

Nam Cung Nguyệt nghe được lời lẽ quan tâm, càng thêm xấu hổ nan kham. Cưỡng chế cảm xúc trong lòng, khẽ nói.

Khi nói chuyện, Nam Cung Nguyệt đã đứng dậy bước xuống nhuyễn kiệu. Nhưng sau khi nàng bước đi mới phát hiện dây thừng lọt giữa huyệt khẩu sẽ xoắn chặt, cử động hai chân sẽ kéo dây thừng cột bên hông, thít lấy dây thừng giữa hai chân, làm nó siết càng chặt càng sâu.

A!

Nam Cung Nguyệt đi được vài bước thì khuôn mặt lãnh diễm càng đỏ hơn, suýt chút nữa kêu ra tiếng. Nàng cũng thấy được người của tam đại liên minh đã tề tựu đầy đủ dưới chân núi cách đó không xa.

“Nam Cung Thánh Nữ.”

“Nam Cung Á Thánh Nữ tới.”

“Thánh Nữ đại nhân.”

Nam Cung Nguyệt không thể không cố nén khác thường giữa hai chân, đi qua chỗ mọi người. Từng người của Liên Minh Đông Bộ và Nam Bộ lên tiếng chào hỏi, người của Liên Minh Bắc Bộ thì cung kính hành lễ với nàng.

Giờ phút này, Liên Minh Đông Bộ lấy Lăng Thiên đế quân - Túc Lăng và Bách Lý đế quân - Bách Lý Thanh Tiêu cầm đầu. Mộc Thiên Âm nữ giả nam trang đi theo bên cạnh Túc Lăng, Tuyết Thiên Tịch cũng đi cùng.

Liên Minh Nam Bộ lấy Thái Tử Cơ Hiển Quốc - Cơ Huyền Dạ và Công Tôn gia tộc - Công Tôn Lung Yên cầm đầu.

Liên Minh Bắc Bộ thì lấy Nam Cung Nguyệt, Hoàn Nhan Nghiêu cầm đầu.

“Quỷ Tuyệt công tử!”

Mọi người đã đến gần hết, Nam Cung Nguyệt tìm một vòng nhưng không tìm được Hoàn Nhan Nghệ. Lúc này, cao thủ Liên Minh Đông Bộ bỗng nhiên hô một tiếng.

Mọi người đều nhìn qua, thấy Hoàn Nhan Nghệ đang từ nơi xa bay vυ't đến.

Hắn mặc hắc y ám văn, thân thể cao gầy đĩnh bạt, tóc đen như mực buộc chặt cẩn thận làm khuôn mặt phong thần tuấn lãng càng tăng thêm vài phần quý khí.

Quỷ Tuyệt công tử, thế mà là hắn?!

Sắc mặt Hoàn Nhan Nghiêu đại biến, Nam Cung Nguyệt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng Túc Lăng, Bách Lý Thanh Tiêu và cả Công Tôn Lung Yên lại không có nửa điểm ngoài ý muốn, tựa đã sớm biết thân phận của người này.

“Nghệ, Quỷ Tuyệt danh chấn Khí Tông Thiên Huyền… Thế mà lại là ngươi?”

Đừng nói Nam Cung Nguyệt và Hoàn Nhan Nghiêu, ngay cả Mộc Thiên Âm và Tuyết Thiên Tịch quen biết hắn hai năm mà cũng mới biết thân phận của Hoàn Nhan Nghệ lần đầu.

“Ừm, tình huống trước kia không tiện nói cho các ngươi.”

Hoàn Nhan Nghệ cười nhạt, đạm mạc xa cách, đôi mắt ôn nhuận mê người. Hắn nói chuyện với Mộc Thiên Âm và Tuyết Thiên Tịch nhưng dư quang lại dừng trên khuôn mặt nhỏ ửng đỏ của Nam Cung Nguyệt.

“Nếu người đã đến đông đủ, vậy xuất phát đi!”

Đôi mắt đẹp của Túc Lăng nửa khép, chỉ nhàn nhạt ra lệnh một tiếng.

Thế núi Dạ Viêm Phong dốc đứng, dù là tu linh giả cũng phải xuống ngựa leo lên.

“Được rồi, mọi người cần phải nhớ rõ chuyện đã ước định, cao thủ trận doanh nào đạt được Thiên Hỏa thì trận doanh đó thắng!”

Công Tôn Lung Yên khẽ cười một tiếng, thân thể nhỏ nhắn bay vυ't đi, những người khác cũng liên tiếp đuổi kịp.

Sắc mặt Nam Cung Nguyệt đỏ lên, nàng cố nén cảm giác khác thường, đôi chân thon dài bước ra.

Khi leo núi, hai chân di chuyển lớn hơn dẫn đến sợi thừng giữa hai chân nàng cọ xát cánh hoa mềm mại, không bao lâu đã cọ ra dâʍ ŧᏂủy̠.