Tổ Chức Lại Gia Đình

Chương 11

Chương 11: Câu lạc bộ đổi vợ

Edit + Beta: Raining & Vivians2

***

Dương Nhu cúi đầu theo ánh mắt Chu Tiểu Bắc, 2 vυ' trắng nõn trần trụi hiện ra trước mắt Chu Tiểu Bắc.

Váy ngủ của cô hơi trễ cổ, vô ý chút thôi cũng làm cho toàn bộ vυ' như nóng lòng muốn nhảy ra ngoài.

Cô lập tức che ngực mình lại, khi đứng lên còn không quên kéo nhẹ váy xuống.

"Dì phải đi làm bữa sáng đây, tý nữa con nhớ xuống tầng ăn sáng." Nói xong vội vàng đi ra khỏi phòng Chu Tiểu Bắc.

Cô cảm thấy đứa nhỏ Chu Tiểu Bắc này có gì đó rất kì lạ, nhìn cô mà chỗ đó lại dựng lên lều trại.

Nhưng mà ngẫm lại, chuyện này cũng là phản ứng sinh lý bình thường thôi mà.

Nhưng chuyện anh dựng lều trại khi nhìn mình, Dương Nhu thật sự không có cách nào tiếp thu được.

Trước khi làm bữa sáng, Dương Nhu cố ý về phòng thay một bộ quần áo ở nhà, bao bọc cả người kín mít, tận lực không cho dáng vẻ gợi cảm hiện ra trước mặt sói con.

Ăn sáng xong, Chu Tiểu Bắc cầm bóng rổ ra ngoài.

Một lúc sau, Dương Manh Manh cũng đi ra ngoài. Dù đang trong ngày nghỉ nhưng trong nhà cũng chỉ có mình Dương Nhu.

Ở nhà nhiều cũng hơi nhàm chán, Dương Nhu quyết định hẹn bạn thân đi cafe.

"Anh cảnh sát cậu gả cho thế nào rồi?"

Dương Nhu cầm thìa khuấy cà phê, ngẩng đầu Trần Dư, ánh mắt hơi mất mát: "Khá tốt, nhưng mà công việc quá bận."

"Cảnh sát mà! Đều như vậy." Trần Dư an ủi vài câu, sau đó tiến đến trước mặt Dương Nhu, ngoắc ngón tay ý bảo làm cô đến gần một chút.

Dương Nhu hoài nghi đến gần.

Trần Dư cố ý đè thấp giọng: "Cậu có biết câu lạc bộ đổi vợ không?"

Dương Nhu vừa nghe thế, mày nhăn lại: "Đổi vợ? Có ý gì?"

"Chính là trao đổi phối ngẫu ấy mà."

Nghe đến đây, Dương Nhu cũng hiểu được kha khá, cô trên dưới đánh giá Trần Dư: "Cậu đừng nói là......"

Xem mặt mày cô bạn hồng hào, tựa như vừa thay da đổi thịt.

Trần Dư gật gật đầu: "Tớ tham gia câu lạc bộ này, có muốn cùng tham gia không?"

Dương Nhu luôn luôn bảo thủ nên lập tức lắc đầu: "Quên đi, khẩu vị nặng như vậy tớ chịu không nổi."

Vẻ mặt Trần Dư ghét bỏ: "Bây giờ là thời đại nào rồi? Thật là tiếc cho một dáng người hoàn mỹ nha."

"Nhưng mà tớ nói cho mà nghe......" Trần Dư có hơi kích động, cô lập tức cầm lấy điện thoại, cho Dương Nhu xem một vài bức ảnh trong album.

"Sao nào? Nhìn cũng khá ngon đấy chứ?"

Dương Nhu nhìn thoáng qua: "Đây là đối tượng trao đổi của cậu đấy hả?"

Trần Dư lập tức gật đầu: "Nghe nói là trưởng khoa, cảm giác người có quyền thế đều rất thích chơi đùa như vậy."

Dương Nhu không biết là cô ý hay vô tình nhìn thấy ảnh chụp, nội dung có khẩu vị vô cùng nặng.

Ảnh chụp Trần Dư cởi hết quần áo, chân tay đều bị dây thừng trói chặt, chỗ cúc hoa còn nhét một cái đuôi lông xù.

Cô ấy quỳ trên mặt đất, trong miệng còn ngậm một quả bóng tròn, cô nhìn mà nói không nên lời.

Dương Nhu phóng lớn hình ảnh. Cô thấy trên da thịt trắng nõn của Trần Dư có không ít dấu vết màu đỏ, hình như là bị roi quất.

Trần Dư thấy Dương Nhu có chút kì lạ, lập tức cầm lấy điện thoại, hơi xấu hổ cười cười: "Chơi SM mà, kiểu dạy dỗ."

Dương Nhu uống cà phê, nhìn Trần Dư: "Đừng đùa quá mức."

Dương Nhu không biết ở quán cà phê bao lâu, chờ lúc cô rời khỏi quán, bên ngoài trời đã mưa to.

Phản ứng đầu tiên của cô là gọi cho Chu Triết Đông, muốn hỏi hắn có về ăn cơm không.

Gọi 3 cuộc, mà vẫn không có người nghe, xem ra có vẻ hắn đang rất bận.

Nhìn điện thoại thấy tin nhắn WeChat Dương Manh Manh gửi đến, bảo đêm nay ở nhà bạn nên không về.

Dương Nhu luôn luôn dạy dỗ con rất thoải mái, chỉ cần an toàn là được.

Ngồi trên xe taxi, Dương Nhu nhìn trời mưa to ngoài cửa sổ, đột nhiên ý thức được, vậy đêm nay chẳng phải chỉ có cô ở cùng con sói nhỏ kia sao ở nhà thôi sao?

—————