Chương 12: Dì, qυầи ɭóŧ cũng cởi ra
Edit + Beta: Raining & Vivians2
***
Dương Nhu về đến nhà, mà Chu Tiểu Bắc vẫn chưa trở về, mắt thấy thời gian càng lúc càng trôi nhanh, Dương Nhu có chút sốt ruột.
Đánh bóng rổ cũng không đến mức nhà cũng không về chứ? Huống chi trời bây giờ còn đang mưa to.
Trên bàn đồ ăn nóng đã nguội.
Gọi điện cho Chu Tiểu Bắc không được, Dương Nhu rất lo lắng.
Cô cầm ô chuẩn bị đi tìm.
Mới vừa xuống tầng, cô đã thấy bóng dáng Chu Tiểu Bắc, trên mặt còn có một chút vết thương, quần áo bị xé rách, có cảm giác như vừa mới đánh nhau xong.
Bởi vì bên ngoài mưa to, Dương Nhu sợ anh dính nước mà cảm cúm nên che mưa đi đến trước mặt anh.
Vóc dáng Chu Tiểu Bắc rất cao, Dương Nhu nhìn anh phải ngẩng đầu lên.
"Con làm sao vậy? Đánh nhau?" Dương Nhu lôi kéo tay anh, cực kỳ giống mẹ đang dạy dỗ trẻ con gây sự, nhưng trong lời nói vẫn nhiều hơn sự nuông chiều.
"Đi, chúng ta về nhà trước, toàn thân đều ướt, còn như vậy con sẽ cảm mất." Dương Nhu một tay lôi kéo anh vào trong nhà.
Vừa đến nhà, Dương Nhu đã đưa cho anh một cái khăn lông lớn, rất sợ anh lạnh mà cảm cúm.
Nhìn trên mặt Chu Tiểu bị thương, Dương Nhu duỗi tay lau một chút, Chu Tiểu Bắc đau đến mức nghiêng đầu ra sau.
Trên mặt có một vết bầm, khoé miệng còn dính máu.
Đầu tóc ướt đẫm còn đang chảy nước, vẻ mặt khinh khỉnh có vẻ giống như một thiếu niên bất lương.
"Tiểu Bắc, con đi tắm trước đi, tắm xong nhớ gọi mẹ bôi thuốc cho."
......
Thấy Chu Tiểu Bắc đứng im một chỗ, Dương Nhu có chút bực bội, nói: "Còn ngây ngốc đứng đó làm gì? Nhanh đi tắm rửa đi!"
Chu Tiểu Bắc chỉ tay phải của mình: "Bị thương, không thể cử động."
"Vậy...... vậy......" Dương Nhu khó xử.
Cô nôn nóng kiểm tra cánh tay Chu Tiểu Bắc, không thấy dấu hiệu gãy xương, nhưng mà có vài chỗ bầm tím.
"Dì, dì có thể giúp con tắm được không? Cánh tay con đau, không động đậy được."
Dương Nhu nghe thấy lời này, nhìn ánh mắt luống cuống của Chu Tiểu Bắc. Dù sao anh cũng không còn là trẻ nhỏ, đã thành niên rồi, sao mình có thể tắm giúp được.
"Tay trái không làm sao, con có thể dùng tay trái từ từ tắm." Dương Nhu từ chối thẳng.
Vẻ mặt Chu Tiểu Bắc khó chịu, anh hắt xì một cái: "Dì, con đều đã như vậy rồi, dì không thể giúp con tắm một chút được sao."
"Tiểu Bắc, con phải biết giờ con không còn là trẻ nhỏ, có một số việc ngươi thành niên phải tự mình làm, dì cũng chỉ có thể đơn giản giúp con một chút thôi."
"Dì, nếu Dương Manh Manh bị thương, vậy dì có tắm giúp cậu ấy không?"
"Con với con bé không giống nhau, con......"
Chu Tiểu Bắc ngắt lời: "Dì, cứ xem con là cậu ấy không phải được rồi sao."
"Nhưng......" Dương Nhu hơi không tiếp thu được, trước nay cô còn chưa từng tắm cho đàn ông.
Dương Nhu cân nhắc một lúc: "Vậy được rồi, nhưng mà dì chỉ giúp con rửa người thôi, chỗ khác con tự rửa."
Chu Tiểu Bắc gật gật đầu.
Dương Nhu vào phòng tắm chuẩn bị nước xong, để tránh Chu Tiểu Bắc bị lạnh, cô còn cố ý mở máy sưởi, không bao lâu trong phòng tắm nóng hổi, hơi nước tràn ngập.
Dương Nhu lấy khăn lông trên người Chu Tiểu Bắc xuống, sau đó cẩn thận cởϊ áσ trên ra.
Ở dưới hơi nóng của máy sưởi, mặt Dương Nhu đỏ ửng. Dáng vẻ kiều mị này làm lòng Chu Tiểu Bắc ngứa ngáy.
Lúc cô bắt đầu cởϊ qυầи Chu Tiểu Bắc, động tác trên tay bắt đầu trở nên có chút chậm, thẹn thùng nghiêng mặt, cởϊ qυầи anh ra.
"Dì, qυầи ɭóŧ cũng cởi ra."
Một câu này của Chu Tiểu Bắc, làm mặt Dương Nhu trở nên càng thêm ửng đỏ.
——————————————————