Tô Đào im lặng không lên tiếng, từ nhỏ đến lớn nàng đã nghe qua mấy lời này rất nhiều lần. Khi còn nhỏ nàng luôn cho rằng mình làm gì đó không tốt, đặc biệt sợ mẫu thân trách phạt, sau khi lớn lên mới biết không phải nàng không tốt, chỉ là việc này làm đáy lòng nàng cảm thấy càng khó chịu, nặng trĩu đến không thở nổi.
Người tới chúc mừng quá nhiều, Tô Đào đi theo Tô phu nhân, cả hai được mời đến một thiên điện, bên trong đã có vài vị phu nhân đang đợi. Bọn họ thấy người tới đều trừng lớn mắt, chỉ là không lâu sau lại di dời tầm mắt, tiếp tục đề tài lúc trước, thái độ giống y như trước đó.
Trừ bỏ hạ nhân trong phủ đi lên bưng trà đổ nước ra thì những người khác giống như đều xem mẫu nữ hai người như người vô hình. Trước kia Tô phu nhân không ít lần bị làm lơ, hiện tại cũng hiểu được không thể chủ động chào hỏi, nếu không sẽ đứng ở chỗ đó, đi cũng không được mà đứng cũng không xong.
Chỉ có Nhị phu nhân Mộc phủ ở đây chiêu đãi khách nhân đi lên trước nói: "Tô phu nhân cũng tới à, trầm hương và son phấn mới làm ra của nhà các ngươi rất tốt, chỉ là hơi khó mua. Ta đã nhiều lần sai hạ nhân xếp hàng đi mua mà cũng chưa mua được này."
Tô phu nhân khá tự đắc, son phấn nhà bà chỉ sợ cũng chỉ có đồ trong cung mới so sánh được: "Nếu Nhị phu nhân thích, gần đây mới làm một vài món mới, ta sẽ phái người đưa tới cửa cho phu nhân."
Nhị phu nhân cười nói: "Vậy làm phiền Tô phu nhân."
Nói rồi ánh mắt bà quét Tô Đào từ đầu tới đuôi vài lần, xoay người lại tiếp tục chiêu đãi những người khác.
Ý cười trên khóe miệng Tô phu nhân còn chưa thu lại, mang trà lên uống một ngụm mới khôi phục bình thường.
Đợi một hồi lâu mới có hạ nhân tới thông tri Mộc lão phu nhân mời vào, đến giờ trên mặt mấy vị phu nhân vẫn không lộ ra nửa phần thay đổi nào. Ai cũng biết Tam hoàng tử mới đến, trước đó nhất định hắn đã đi vào trong phòng ngồi trước.
Chờ nha hoàn bên người sửa sang lại xiêm y xong, đám người bắt đầu cùng tiến đến. Nhị phu nhân thì vẫn ở lại trong điện chờ tiếp những khách nhân mới đến.
Người đi tuốt đằng trước chính là phu nhân Nghiêm gia, Phàm gia. Hai nhà mới đính thân, cả quá trình biểu hiện cũng cực kỳ thân mật.
Tô Đào đi theo mẫu thân xếp chót nhất, bái kiến lão phu nhân cũng xếp phía cuối cùng. Lão phu nhân nhận biết khuê nữ vài nhà, mừng rỡ kéo các nàng đến nói chuyện, đặc biệt là Phàm Trân, Nghiêm Ninh, Hứa Thanh Thanh đều được thưởng vòng ngọc băng khiến những người khác hâm mộ ghen ghét. Đương nhiên Tô Đào và những khuê nữ khác cũng được nhận một vài cây trâm cài, chế tác cũng cực kỳ tinh xảo, chỉ là ai tốt ai xấu, liếc mắt một cái là có thể thấy rõ.
Khi mỗi người đều đã cầm ban thưởng, vốn nên lui ra thì lão phu nhân đột nhiên nói với Tô Đào: "Đây là cô nương nhà ai thế? Lớn lên thật xinh đẹp, lão bà tử ta sống lâu như vậy mà vẫn là đầu tiên nhìn thấy nha đầu xinh đẹp vậy đó."
Lời nói mới ra, toàn bộ phòng đều yên tĩnh. Trong nháy mắt, ánh mắt toàn bộ phòng đều chuyển qua người Tô Đào.
Tô Đào hơi khẩn trương, sau một lúc lâu cũng không nói chuyện.
Mộc phu nhân lạnh lùng nhìn Tô Đào, ngay sau đó không chút để ý mà di chuyển tầm mắt.
Mộc lão phu nhân thấy vậy nhíu mày, đang muốn nói thêm gì thì ngoài cửa có một nha hoàn tiến vào: "Lão phu nhân, Nhị công tử ở cửa nói muốn tới mừng thọ ngài. "