Cố Thuấn Hoa lúc này mới thở dài: "Ngẫm lại thì có thể làm được hộ khẩu đã quá đủ rồi, nghĩ nhiều cũng vô dụng. Cháu vừa rồi chỉ tiện miệng nói lung tung, chúng ta trong đại tạp viện đều là người tốt, mọi người tuyệt đối đừng nghĩ sai."
Sau đó, cô vào nhà.
mọi người tuyệt đối đừng nghĩ sai, tuy cô đã nhắc đi nhắc lại điều này, nhưng cái chính là tất cả mọi người đều muốn nghĩ sai.
Vì vậy, vấn đề này thực sự là có liên quan Kiều Tú Nhã?
Bà ta thực sự ở sau lưng bày kế hại Cố Thuấn Hoa?
*******
Cố Thuấn Hoa tới trước cửa nhà, có gậy mắc ngang cửa. Ở đại tạp viện không ai muốn khoá cửa, họ chỉ lấy cây gậy cài lên cửa, điều đó có nghĩa là gia đình đã đi ra ngoài, chỉ phòng tiểu nhân không phòng quân tử.
*Ý nói đại tạp viện ai cũng là người tốt.
Cố Thuấn Hoa hỏi thím Hoắc bên cạnh, thím ấy vừa xem được một trận náo nhiệt, trong lòng có chút nghi ngờ nhưng nhìn dáng vẻ hiện tại của Cố Thuấn Hoa không tiện hỏi, vì vậy liền nói với cô:" Ngày hôm nay không gặp cha của cháu, mẹ cháu đã đến nhà Trần Lộ rồi, còn Dược Hoa thì đưa hai đứa nhỏ đi chơi."
Có điều thím Hoắc còn chưa kịp nói buổi trưa Trần Thúy Nguyệt sẽ về, thì tất cả người trong viện đều hỏi đến việc mẹ của Trần Lộ hứa cho nhà cô hai ký thịt ba chỉ, không biết đã mang đến chưa. Khuôn mặt Cố Thuấn Hoa sậm lại, đoán chừng mẹ cô đến đó cũng vì chuyện này.
Cố Thuấn Hoa vào nhà không có việc gì để làm, muốn ngủ cũng không ngủ được, liền dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo cho bọn trẻ.
Buổi trưa cô đoán chừng đã đến giờ phòng đăng kí làm việc, nên đem theo chứng từ và tài liệu đến đó, nhân viên công tác tại văn phòng có chút khó hiểu, hỏi thăm cô, lí do gì Cố Thuấn Hoa mang theo hai đứa nhỏ nhưng vẫn được văn phòng thanh niên trí thức chấp nhận phê duyệt, nhưng thôi, họ cũng phải làm đúng quy trình, nhanh chóng mang hồ sơ đi xử lý.
Nhanh như vậy đã làm xong, cũng không đến nửa ngày, Cố Thuấn Hoa đã được cấp giấy chứng nhận, lại chạy một chuyến đến đồn công an, cuối cùng cũng có sổ hộ khẩu mới. Hộ khẩu cũng thuộc trong đại tạp viện, bất quá thì cô và các con sẽ ở đó.
Cố Thuấn Hoa cầm cuốn sổ hộ khẩu, yêu thích không muốn buông, trang bìa hộ khẩu làm bằng giấy da trâu, bên trong là tờ khai đăng kí nhân khẩu thường trú, có tên cô và tên hai đứa con. Đây là hộ khẩu Bắc Kinh, trong tương lai hai đứa con của cô sẽ chính thức là người Bắc Kinh.
Cố Thuấn Hoa thoả mãn thở phào, cô nhớ đến sự thay đổi của thời thế được đề cập bên trong quyển sách, biết rằng trong tương lai, hộ khẩu Bắc Kinh sẽ ngày càng trở nên khó khăn và phổ biến hơn, không biết phải làm cách nào để có thể thuê được người làm giúp.
Cô làm hộ khẩu Bắc Kinh cho bọn trẻ, cũng xem như cho bọn trẻ một cái khởi đầu tốt.
Điều quan trọng nhất chính là, không quá phụ thuộc vào cách viết của quyển sách đó, dù sao, cô cũng đã đi một con đường hoàn toàn khác với trong quyển sách, bằng chính đôi tay của mình cô có thể tự gầy dựng nên cuộc sống tốt đẹp cho hai đứa trẻ, nhất định sẽ không để chúng đi đến kết cục như trong sách!
Cầm được hộ khẩu trong tay, đây chính là cuộc chiến xoay chuyển đầu tiên giữa cô và quyển sách đó.
Cố Thuấn Hoa cẩn thận cất sổ hộ khẩu vào trong túi vải, sau đó đi đến cục lương thực để chuyển lương thực, xong xuôi hết mới trở về đại tạp viện, vừa về đến nơi chỉ thấy trong nhà nóng hôi hổi, ngọn lửa bếp than bén vào đáy nồi sắt, trong nồi ùng ục thoát ra hơi nước trắng xóa, hơi nước tràn ngập toả vào không khí khô lạnh, hít vào toàn mùi thơm, thơm đến chảy nước miếng.
Đây là mùi thơm của thịt hầm.
Đẩy cửa vào, trong nhà giống như đang ăn Tết Nguyên Đán, cậu chín của cô là Trần Diệu Đường và mợ chín Phùng Tiên đang có mặt ở đó, đương nhiên cũng không thể thiếu Trần Lộ, cha mẹ cô đều đang bận rộn.
Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn ngồi bên giường, cầm trên tay "uống mật" ăn, "uống mật" là tiếng địa phương nhưng thực chất là quả hồng đông lạnh, sau khi dùng hai tay làm mềm thì quả hồng sẽ nhũn ra nước. Nước bên trong ngậm vào miệng ngọt như mật nên gọi là “uống mật”.
Hai đứa trẻ trước đây ở giếng mỏ chưa từng được nếm qua cái này, mỗi đứa cầm một quả hồng đông lạnh còn to hơn mặt mình, phồng má lên và mυ'ŧ mạnh, cho đến khi trên miệng dính toàn nước hồng mềm ngọt như sáp. Cuối cùng còn tham lam mυ'ŧ lấy phần thịt mềm bên trong quả hồng.
Hai đứa trẻ nhìn thấy Cố Thuấn Hoa thì dừng lại, lấy một nửa quả hồng đông lạnh đưa cho Cố Thuấn Hoa ăn, Cố Thuấn Hoa cười:" mẹ cũng không phải chưa từng được ăn món này, các con ăn đi."
Cố Dược Hoa:" Đến bảy tám quả, chị cùng ăn đi."
Cậu ấy nhìn thoáng qua Trần Lộ, muốn nói của chùa thì ngu gì mà không ăn, bằng không sẽ chỉ làm lợi ích cho người khác, nhưng vì sợ Trần Thúy Nguyệt mắng nên không nói.
Cố Thuấn Hoa không vội ăn món này, cô rửa tay một cái liền phụ giúp nấu cơm, nói tới nói lui mới biết Trần Diệu Đường cùng Phùng Tiên mang hai ký thịt ba chỉ đến. Bọn họ cũng không phải chịu thiệt thòi gì, chỉ có hai ký thịt ba chỉ mà cả ba người trực tiếp đến ăn cơm, bộ dạng này là muốn chí ít phải ăn lại được một ký đây mà.
Cố Toàn Phúc cũng đã xin Trần Thúy Nguyệt ít tiền đặt mua ba ký xương sườn dự phòng từ công ty cung cấp thực phẩm. Ngày mai sẽ được giao tới, hai ngày được ăn thịt, đúng là có lộc ăn.
Bát đũa đã dọn lên xong, chỉ chờ đến bữa ăn cơm, Trần Lộ ngồi bên cạnh Cố Thuấn Hoa vẻ mặt nồng nhiệt, mở miệng ra chỉ toàn hỏi về vấn đề hộ khẩu.
Khi Trần Lộ hỏi điều này, tất cả đều nhìn về phía Cố Thuấn Hoa, buổi trưa họ đã loáng thoáng nghe nói qua chuyện này nên rất mong đợi.
Cố Thuấn Hoa nhìn tất cả mọi người, cười lớn: " Làm được rồi, đã lấy được sổ hộ khẩu."
Nói rồi lấy ra cho mọi người xem.
Cả nhà họ Cố đương nhiên rất vui, một chuyện tốt như vậy sao có thể không vui cho được, ngược lại Trần Diệu Đường và Phùng Tiên không mấy hứng thú, so với việc Cố Thuấn Hoa đăng ký được hộ khẩu, thì cái mà họ quan tâm hơn chính là món thịt ba chỉ kho tàu.
Chỉ có Trần Lộ bổng nhiên giật mình một cái, giống như có người lén dùng dao đâm vào người.
Cô ta tối qua nhìn thấy Tô Kiến Bình đêm hôm khuya khoắt đem theo đôi ủng da đi về hướng Lưu Ly xưởng cũng mơ hồ đoán được ý định của anh ta, lại thêm thái độ chắc chắn của Kiều Tú Nhã liền nghĩ mọi việc của Tô Kiến Bình đã thành.
Vì vậy, cô cho rằng Cố Thuấn Hoa làm không được hộ khẩu nên mới đến để thuyết phục Cố Thuấn Hoa gửi hai đứa trẻ về quê, rồi giục Kiều Tú Nhã giới thiệu đối tượng kết hôn, đương lúc bị ép buộc lấy quản lý Hoàng, Cố Thuấn Hoa gặp được giáo sư, cùng giáo sư kết hôn. Như vậy mọi thứ sẽ phát triển theo đúng kịch bản của cô ta.
Nhưng thật không ngờ, Cố Thuấn Hoa cứ như vậy mà làm được hộ khẩu.
Cô ta nhìn chằm chằm vào Cố Thuấn Hoa với vẻ hoài nghi.
Cố Thuấn Hoa nhìn lướt qua, nhận ra ánh mắt kinh ngạc của Trần Lộ, liền cảm thấy việc này có gì đó không ổn.
Cô không hy vọng Trần Lộ sẽ vui mừng cho cô, nhưng mà cũng đâu cần phải kinh ngạc đến mức giống như trời sắp sập xuống như vậy.
Nên Cố Thuấn Hoa cho rằng chắc chắn Trần Lộ cũng nghĩ cô sẽ không thể làm được hộ khẩu, điều gì lại khiến cô ta nghĩ như vậy?
Cố Thuấn Hoa không thể giải thích được, nghĩ đến cốt truyện trong quyển sách và đảm bảo rằng bản thân đã không bỏ sót bất cứ chi tiết nào.
Cũng thấy khó chịu, khi mà cứ một người lại thêm một người, đều mong cô không làm được hộ khẩu.
Trần Lộ trước sau cũng không chịu bỏ chuyện này ra khỏi đầu, càng nghĩ đến càng khó chịu trong lòng, Cố Thuấn Hoa làm sao có thể đăng ký được hộ khẩu, sao có thể?
Rốt cục, là có chỗ nào không đúng?
Trần Lộ trong đầu đầy rẫy tính toán, nhưng hiển nhiên không biểu lộ ra ngoài, ngược lại nói cười vui vẻ: " Chị làm được hộ khẩu, đây là chuyện tốt! Đúng lúc mẹ của em có cắt hai ký thịt ba chỉ mang đến, hôm nay chúng ta ăn mừng một trận cho thoả thích."
Cố Thuấn Hoa cười, vừa chăm cho hai đứa nhỏ vừa nghĩ xem tiếp theo cô ta sẽ diễn tiếp tuồng gì.
Trần Lộ:" chị, làm sao chị đăng ký được hộ khẩu, ở đây nói một chút để mọi người cùng biết, không phải trước đó nói khó làm sao?
Cố Thuấn Hoa giả ngủ, cố ý nói:" Tại sao làm được? Chỉ cần đến văn phòng thanh niên trí thức, không màn đến mặt mũi cầu xin người ta, như vậy là được."
Trần Lộ: " Thật sự là không cần tặng quà vẫn làm được?"
Cố Thuấn Hoa nghe xong, hồi chuông báo động trong lòng cũng vang lên, cô đề phòng, Trần Lộ này cũng không có ý gì tốt, luôn mong cô không làm được hộ khẩu, để ngăn cản Cố Thuấn Hoa, ở sau lưng không biết đã giở thủ đoạn gì?