Trên đường đi đến trường học của bạn trai, cô hoang mang khi nhìn thấy thông báo xin kết bạn của Trần giáo quan giữa một đống lời mời kết bạn của đám học trưởng học đệ, thậm chí là cả bộ phận huấn luyện viên, ảnh đại diện chính là hình hắn mặc quân trang.
Cảm giác còn đẹp trai hơn khi hắn mặc bộ đồ rằn ri trong thời gian huấn luyện quân sự. Mặc bộ quân trang chính thức chỉnh tề, ánh mắt càng thêm kiên định sâu thẳm, đường nét như dao, nhưng bộ đồng phục lại có một loại cám dỗ không thể giải thích được. Thật muốn xem ảnh toàn thân, khẳng định vừa anh tư táp sảng* lại còn cấm dục.
* Anh tư táp sảng: Thành ngữ, chỉ người đàn ông tràn đầy nghị lực và chí khí cao, tư thế anh hùng oai phong.
Cô gái chấp nhận lời mời kết bạn, dẫn đầu gửi tin nhắn cho huấn luyện viên:
“Xin chào huấn luyện viên, em là Diệp Chi Cầm, cảm ơn thầy trong thời gian huấn luyện vừa qua đã dành sự quan tâm cho các học sinh. Xin hỏi em có thể giúp gì cho thầy?”
Ngày thường trông hắn đã hung dữ rồi, lúc này khuôn mặt trông càng đen hơn.
“Đừng gọi tôi là huấn luyện viên, tôi tên là Trần Học Khí. Thân thể em đã khỏe hơn chưa?”
“Đã khá hơn nhiều rồi ạ, cảm ơn thầy đã quan tâm.”
Diệp Chi Cầm thở dài, ở trong mơ cùng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ làm đủ chuyện dâʍ ɭσạи, thế mà đến bây giờ mới biết được tên thầy ấy.
Trần Học Khí chỉ cảm thấy mất mát, trong mơ có bao nhiêu nhiệt tình kiều mị, thì ngoài hiện thực lại có bấy nhiêu xa cách lãnh đạm. Hắn đành phải dạo qua vòng bạn bè của cô để tìm đề tài gì đó nói chuyện.
“Em từng đến thư viện thành phố à, mặc váy rất đẹp.”
Trần giáo quan xấu hổ không biết nói cái gì bây giờ.
“Ảnh đại diện của thầy cũng rất đẹp trai, mặc quân trang rất đẹp.”
Vòng bạn bè của Trần giáo quan rỗng tuếch.
“Nam sinh bên cạnh em là bạn em à?”
“Đó là bạn trai của em.”
Sau đó thật lâu, cô mới nhận được một câu “Khá tốt” từ hắn.
Cô đột nhiên nhớ tới giấc mộng xuân thứ hai của mình, ban đầu khi chọn huấn luyện viên là vì sau khi huấn luyện quân sự kết thúc, hắn sẽ rời khỏi trường, từ đây cuộc sống sẽ không có bất kỳ cái gì giao nhau, giống như hai đường thẳng vậy, gặp nhau ở một điểm nào đó, dây dưa một hồi rồi càng lúc lại càng xa, từng người biến mất khỏi tầm nhìn.
Cô hơi dừng lại rồi tiếp tục đi về phía trước, cũng không trả lời lại hắn nữa.
Khi cô đến ký túc xá của bạn trai, bên trong không có một bóng người. Cô liền thu thập đóng gói đồ đạc cho anh. Lúc làm không cẩn thận để đồ vật lăn đến phía dưới giường đối diện, may mà ngày hôm qua ký túc xá bọn họ đã tổng vệ sinh qua, cô chổng mông quỳ rạp trên mặt đất, duỗi tay sờ soạng bên trong.
Đột nhiên cửa ký túc xá mở ra, cô vội vàng đứng dậy. Váy hôm nay của cô rất ngắn, hơn nữa còn mặc quần chữ T, khẳng định đã bị người đi vào nhìn thấy hết, trong lúc hoảng loạn, tiểu huyệt của cô không khỏi co rụt lại.
“Bảo bối, sao hôm nay lại đến sớm như vậy, còn chổng mông chào đón anh, dễ thương quá.”
“Dọa chết em rồi, ông xã, anh thật đáng ghét.” Diệp Chi Cầm thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục giữ nguyên tư thế, duỗi tay tìm.
Vương Hạo Đình, một trong những người bạn cùng phòng của Tiêu Diệc Hiên, cũng là một trong những nam thần trong vườn trường, nhìn nữ thần mình mơ ước đã lâu quỳ xuống bên giường của hắn, mông còn chổng lên cao, chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ chữ T kia chỉ đủ che kín cúc huyệt. Rồi tới hoa huyệt kia, qυầи ɭóŧ vốn đã thiếu vải, còn không mặc đúng cách, bị lệch sang bên phải. Hoa môi no đủ trắng nõn bên trái lõα ɭồ ra bên ngoài, mép qυầи ɭóŧ lọt vào khe hở, có thể thấy được cảnh đẹp phấn nộn.
Đũng quần hắn lập tức dựng lên một cái lều lớn. Sau khi biết thời gian bạn gái của Tiêu Diệc Hiên đến hôm nay, hắn đã tranh thủ về ký túc xá sớm hơn.
Không ngờ tới vừa vặn nữ thần quay lưng lại với hắn, kinh nghiệm l*иg tiếng của hắn lập tức có tác dụng.
“Hôm nay mặc da^ʍ như vậy, ông xã liền ở trong ký túc xá thao em có được không?”
“Không, không được đâu, bạn cùng phòng của anh sẽ trở về đó!”
Vương Hạo Đình không quan tâm cô cự tuyệt, chân dài bước tới, hắn quỳ xuống sau lưng cô, đầu để sát vào, hôn lên hoa huyệt qua qυầи ɭóŧ.
Đúng là giống như hắn nghĩ, vừa thơm mềm vừa đàn hồi. Không biết mật nước có phải cũng ngọt hay không.
Cổ họng hắn căng thẳng, “Tiểu bảo bối, em nhìn xem qυầи ɭóŧ em cũng chưa mặc tốt, hoa môi bên trái đều lộ hết ra bên ngoài, nếu vừa rồi là bạn cùng phòng anh trở lại thì làm sao bây giờ, mọi người nhất định đều muốn hôn liếʍ lên đó, hử?”
Lúc nói chuyện Vương Hạo Đình đều kề sát hạ thân cô. Môi cọ qua lại trên môi trái lộ ra bên ngoài. Hơi thở ấm áp mơ hồ ái muội mà quấn quanh tiểu huyệt.
Diệp Chi Cầm cảm thấy xấu hổ lại chảy ra một chút mật nước. Làm ướt quần chữ T càng thêm dán vào hoa huyệt, hình dạng càng thêm rõ ràng mê người.
Hắn cười khẽ một tiếng, “Sao thế, nói đến bạn cùng phòng liền chảy dâʍ ŧᏂủy̠ à? Có phải cố ý chổng mông lên để bạn cùng phòng nhìn thấy hoa môi nộn nộn không?”
Nói xong, cách qυầи ɭóŧ, hắn liếʍ qua lại bằng chiếc lưỡi to lớn của mình.
“Đừng... ưʍ... ông xã... anh... đừng ở đây... sẽ có người tới đó.”
Vương Hạo Đình hoàn toàn phớt lờ cô gái, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng lôi kéo chiếc qυầи ɭóŧ chữ T của cô xuống. Cuối cùng hắn cũng có thể nhìn thấy âʍ ɦộ xinh đẹp mà hắn đã nhìn thấy trong video, nộn huyệt bạn gái bạn cùng phòng của hắn.
Lúc đầu khi liếʍ hôn qua qυầи ɭóŧ, tiểu huyệt đã vừa tê vừa ngứa. Sau khi chân chính cởϊ qυầи lót ra, tiểu huyệt bại lộ trong khí lạnh, khẩn trương lại hưng phấn mà rụt rụt lại.
Lúc này Vương Hạo Đình không có xông thẳng đến mυ'ŧ hôn nơi bí ẩn. Hắn ái muội mà liếʍ hôn lên mông thịt, phần bên trong đùi, thỉnh thoảng không cẩn thận mà đầu lưỡi lướt qua hoa môi.
Sự trêu chọc tinh tế nhẹ nhàng khiến bộ phận nhạy cảm của cô càng thêm trống rỗng và ngứa ngáy.
Đột nhiên hoa huyệt được an ủi, đầu lưỡi ướt nóng rốt cuộc cũng tiến đến. Đầu tiên là từ dưới lên trên một cách chậm rãi, hoa môi bị ép tách ra do dị vật xâm nhập , sau đó lại khẽ khép lại.
Đầu lưỡi vẫn luôn hờ hững chọc vào âm đế sung huyết, rồi lướt qua thịt mềm ở nơi khác đánh vòng.
Diệp Chi Cầm không khỏi vặn vẹo eo, nghịch ngợm đuổi theo đầu lưỡi hắn.
Vương Hạo Đình hừ một cái cười gợi cảm lại quyến rũ, cô ngượng ngùng dừng lại.
“Nộn huyệt của bảo bối thật đẹp, còn da^ʍ như vậy sao, hả?”
Hắn tinh tế chuyên tâm đùa bỡn hạt đậu nhỏ, khi thì trái khi thì phải, một trên một dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khi thì đánh vòng tròn, khi thì dịu dàng mà mυ'ŧ vào. Động tác từ nhịp nhàng dần chuyển sang nhanh chậm đan xen, sự kết hợp hoàn hảo giữa thế tấn công mãnh liệt và ôn nhu. Lòng bàn tay ở miệng huyệt cô tán tỉnh mà mát xa.
Diệp Chi Cầm chỉ cảm thấy “bạn trai” hôm nay quá kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Được bao nhiêu người đàn ông ở trong mộng liếʍ láp qua, không ai có thể so sánh được.
Cô cảm thấy so sánh vậy thật đáng xấu hổ. Hàng xóm Tạ Lâm ôn nhu tinh tế, quá mức triền miên, thiếu một chút lực độ. Trần giáo quan lại không cởi mở được, trực lai trực vãng, không có quá nhiều kỹ xảo. Bạn học Lộ tuy rằng trêu chọc ác liệt, nhạy bén mà phát hiện được điểm mẫn cảm của mình, nhưng lại rất trúc trắc. Ngay cả bạn trai ngày thường, người quen thuộc với thân thể cô, cũng không biết nhiều kỹ xảo lắm.
Có phải vì trong ký túc xá tràn ngập các hoocmon của nam sinh khác nên mới khiến “bạn trai” bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy không...
Bị liếʍ mυ'ŧ như vậy một hồi, cô đã sớm bị trêu chọc đến dục hỏa thiêu đốt, “Trong lúc bọn họ... A... Hưʍ... chưa trở về... côn ŧᏂịŧ lớn cắm người ta đi... thật ngứa... Muốn... Hôm nay anh... quá lợi hại... liếʍ giỏi quá... Về sau mỗi ngày đều liếʍ huyệt như vậy nhé... Mỗi ngày đều tới ký túc xá cho anh liếʍ... Ha ân...”
Côn ŧᏂịŧ lớn sưng to của Vương Hạo Đình không nhịn được mà giật giật, hắn không chịu nổi nữa, hung hăng mυ'ŧ hoa huyệt, tham lam mà cắn nuốt mật nước. Trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy vệt nước da^ʍ mỹ. Bạn gái của người anh em thật tuyệt, thật da^ʍ mà.