Vương Hạo Đình nghe được lời khen ngợi của cô gái, nghe được nữ thần không biết gì đang mời hắn mỗi ngày liếʍ láp tao huyệt cho cô, hắn liền cởϊ qυầи dài và qυầи ɭóŧ xuống dưới, côn ŧᏂịŧ lớn của hắn đột nhiên nhảy lên giương nanh múa vuốt trong không khí.
Lông ở hạ thể của hắn được cạo rất sạch sẽ, có thể nhìn thấy được sáng nay đã được cắt tỉa cẩn thận. Màu da hắn rất trắng, giống với Tiêu Diệc Hiên. Mà côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa lớn màu đỏ tím ở giữa hai chân trắng nõn lại đặc biệt nổi bật. Thân gậy thẳng tắp nổi đầy gân xanh, qυყ đầυ to lớn như đuôi bọ cạp hướng lên trên một cách hung ác, qυყ đầυ từ lâu đã tràn ra dịch ẩm. Côn ŧᏂịŧ to dữ tợn cùng với vẻ ngoài thanh tú đẹp trai của hắn ra càng hình thành sự đối lập dâʍ đãиɠ.
Thiếu niên ngồi xuống mép giường bên cạnh, cũng chính là giường của hắn. Sau đó hai tay thon dài có lực nâng cô gái lên, ngồi ở trên người mình.
Diệp Chi Cầm nhìn ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng của “bạn trai” ở trên đùi phải của cô, làm dáng đi bằng hai ngón tay, một đường ái muội đi đến mắt cá chân, sau đó nhẹ nhàng cởi giày, chỉ một động tác đơn giản thế thôi nhưng lại ôn nhu đến cực điểm, gợi cảm siêu lòng người.
Hôm nay cô chỉ nhìn hắn cởi giày cho mình mà tiểu huyệt đã hưng phấn đến chảy ra vài giọt dâʍ ɖị©ɧ.
Sao hôm nay nhất cử nhất động của “bạn trai” lại sắc tình như vậy, hơn nữa từ khi nào anh mua lắc tay, nhẫn và đồng hồ hợp thời trang, đẹp như vậy.
Cô bị ôm ngồi trong lòng ngực thiếu niên, tiếp tục miên man suy nghĩ. Vì sao hôm nay “bạn trai” có mùi khác, thế mà anh ấy lại học cách xịt nước hoa. Mùi gỗ hổ phách trên người anh ấy gãi đúng chỗ ngứa, mùi sữa tắm thơm mát sau khi tắm, mùi nội tiết tố nam như xạ hương, tất cả đều chậm rãi như nước ấm nấu ếch xanh vây quanh cô.
Nhưng cô cũng không dám đi sâu vào, chỉ muốn thỏa mãn du͙© vọиɠ.
Đôi bàn tay thon dài nâng gót chân nhỏ xỏ đôi tất ren trắng quá đầu gối của cô lên giống như nâng bảo vật, vững vàng đặt xuống mép giường ở hai bên sườn của hắn.
Bây giờ cô đang ngồi trên đùi hắn, hai chân dạng rộng ra, cô không khỏi nghĩ đến lúc cô ngồi như vậy trên đùi trúc mã ở trong mộng...
Vương Hạo ĐÌnh dùng hai tay nâng mông vểnh của cô lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua hoa môi, đánh gãy suy nghĩ miên man của cô, “Bảo bối nhỏ tham ăn, muốn côn ŧᏂịŧ lớn thì tự mình động thủ đi, hửm?”
Hiện tại tâm trí của Diệp Chi Cầm chỉ toàn giọng nói của thiếu niên. Tại sao giọng của “bạn trai” hôm nay lại gợi cảm đến thế, đặc biệt là tiếng “hửm?” cuối cùng kéo dài kia, trầm thấp từ tính, lỗ tai cô bị trêu chọc đến tê dại.
Lát nữa anh rêи ɾỉ khi thọc vào rút ra khẳng định sẽ càng mê người hơn.
Hai chân cô ngồi xổm hình chữ M phía trên thiếu niên, tiểu huyệt run rẩy chảy xuống một tia mật dịch, dừng ở qυყ đầυ thiếu niên. Hơi thở của hắn bên tai cô đột nhiên gấp gáp dụ hoặc hơn.
Cô cảm thấy tê dại đến nổi da gà, tay nhỏ nắm lấy côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng rực, miết lên hoa huyệt tìm đúng vị trí rồi chậm rãi ngồi xuống.
Cự căn kiên quyết chậm rãi đẩy ra tầng tầng lớp lớp mị thịt chặt hẹp mẫn cảm, hai người không khỏi thở dài một hơi sảng khoái.
Hắn đưa tay vào trong váy, một tay cởi bỏ áo ngực cô.
Diệp Chi Cầm ngoan ngoãn thuận theo “bạn trai” cởi bỏ váy áo và nội y, hiện tại cô chỉ còn đôi tất ren trắng dài quá đầu gối, cảm thấy xấu hổ khi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong phòng ký túc xá tràn ngập hơi thở nam sinh.
Một khi một người bạn cùng phòng đột nhiên xông vào, cô hoàn toàn không có nơi nào để ẩn nấp, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà ngậm lấy côn ŧᏂịŧ lớn.
Thiếu niên tiếp tục vuốt ve bộ ngực lớn và hoa hạch, nhưng không ôm lấy mông cô vuốt ve cự căn, hắn thậm chí còn không đẩy hông, côn ŧᏂịŧ lớn dường như rất nhẫn nại, ngoại trừ thỉnh thoảng giật giật bên trong cơ thể cô, còn lại thì vẫn duy trì dáng vẻ an phận bất động ấy.
“Ưʍ... Ư... Người ta muốn...”
Hắn khẽ cười, “Bảo bối, nếu em muốn... tự mình di chuyển.” Mỗi một chữ của hắn đều phảng phất có ma lực, khàn khàn mà gợi cảm.
Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ nhiều phía, hai chân ngồi xổm ra sức, mông vặn vẹo lên xuống, côn ŧᏂịŧ lớn ra ra vào vào trong hoa huyệt ẩm ướt chặt chẽ trong chốc lát.
Cô gái khẽ rêи ɾỉ, động tác lại càng ngày càng chậm, lúc này cô mới nhận ra sự chênh lệch thể lực quá lớn giữa mình và nam sinh. Rõ ràng bạn trai với trúc mã trong mộng, bạn học Lộ, Trần giáo quan đều có thể đưa đẩy kéo dài như vậy, dùng sức như vậy.
“Em muốn anh... Ưm ha... mạnh mẽ theo người ta cơ...”
Nghe thấy cô gái không biết làm sao nức nở thỉnh cầu, hắn ở bên tai cô phun ra khí nóng, “Tiểu sắc quỷ nhanh như vậy đã không được rồi à, khóc lóc cầu thao ở trong ký túc xá nam sinh à, vậy thì đành phải thỏa mãn bảo bối nhỏ thôi.”
Vừa nói, hai bàn tay to lớn của hắn đặt ở trên đùi cô, đẩy hông thật mạnh, chọc sâu tới hoa tâm mà cô nỗ lực hồi lâu cũng không đạt được. Hắn thử đưa đẩy vài lần, như thể đã tìm ra điểm nhạy cảm của cô, bắt đầu tận tình thọc vào rút ra.
Mỗi lần va chạm tới nơi sâu nhất, mông vểnh của cô đều bị phần hông của hắn cọ vào ngứa ngáy, “Chồng à... Ưʍ... Anh cạo lông sao... Ha a...”
“Hừ... Ưʍ... Đặc biệt... Vì em mà cạo...” Thiếu niên say lòng người nỉ non thở dốc ở bên tai cô.
“A ưʍ... Lát nữa cho em... nhìn... rất thích... cạo cạo... Em muốn hôn hôn côn ŧᏂịŧ lớn... trụi lủi...”
Không biết thiếu niên liên tưởng cái gì mà càng tùy ý đùa bỡn cô, lúc nhanh lúc chậm, chín sâu một nông mà dùng đủ kỹ xảo tra tấn cô muốn sống muốn chết.
“Anh hôm nay... Thật lợi hại... A... Vì sao... Hơn nữa qυყ đầυ vì cái gì mà hếch lên... luôn móc vào tao thịt thịt... Còn luôn đẩy đến chỗ trước kia chưa đυ.ng tới... Rất thích... Cùng, cùng với trúc mã trong mộng... thao... không giống nhau...”
Cổ họng Vương Hạo Đình thắt lại, nữ thần lại chia sẻ da^ʍ mộng nɠɵạı ŧìиɧ của mình với bạn trai, nhưng hắn không dám nói quá nhiều, bàn tay to nắm lấy cô càng dùng sức, “Ha ư... Không giống nhau... Hô... như thế nào...” Hắn không khỏi tưởng tượng, nếu cô gái biết được hiện tại đang nɠɵạı ŧìиɧ cùng với hắn ở hiện tại, có phải sẽ càng trở nên da^ʍ hơn không?
Diệp Chi Cầm dường như đã có thể chấp nhận rằng cô ấy nói về một số ảo tưởng nɠɵạı ŧìиɧ da^ʍ mĩ của mình với “bạn trai” khi làʍ t̠ìиɦ. “Hắn cũng ở tư thế này, ha a... Ở trong giờ học trộm thao người ta, còn, còn thiếu chút nữa bị phát hiện... Rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ... Côn ŧᏂịŧ hắn rất lớn... Nguyên cây hếch lên trên... nhưng không giống anh, ưʍ... có kỹ xảo như vậy... Nơi đó... Đừng mà... Thật thoải mái... Hơn nữa hắn rất nhiều lông, cào rất ngứa... Hừ a...”
Thiếu niên tuấn tú cau mày, đôi môi mỏng khẽ mở động tình than nhẹ, “Bảo bối nhỏ... Ưm a... Chặt quá... Bộ dáng so sánh côn ŧᏂịŧ... thật da^ʍ... Tiểu tao bức mẫn cảm như vậy à... Bị anh thao, còn nghĩ đến thằng khác sao, có phải rất sướиɠ hay không hả? Có muốn làʍ t̠ìиɦ với bạn cùng phòng không, hả?”
“Người ta muốn... muốn càng sướиɠ... Ha a... Để cho bạn cùng phòng của anh... vây xem chúng ta... Nhìn bộ dáng, người ta phát tao... A ưʍ... Đột nhiên mạnh quá... cắm hỏng rồi... không thể...”
Là một trong những người bạn cùng phòng, Vương Hạo Đình nghe được dục hỏa bùng lên, hắn cảm thấy côn ŧᏂịŧ cứng đến sắp vỡ tung ra rồi. Khóe mắt đỏ ngầu, hắn điên cuồng thọc vào rút ra nộn huyệt, rồi đột nhiên ôm cô đứng lên, vừa đẩy hông thao bức, vừa đi đến bên giường của bạn cùng phòng Nhậm Tịnh Ninh.