Trong lúc mơ màng, Lăng Tử Thần lại nghe thấy có người kêu gọi mình. Rất nhiều người đang gào thét, khóc than bảo nàng mau rời đi.
"Điện hạ, hãy bình an trốn đi!! Tử nhi, ngươi mau rời đi, mang điện hạ rời đi."
Câu nói đó lập đi lập lại nhiều lần, Lăng Tử Thần không rõ mình là ai. Là vị điện hạ phải bỏ trốn kia hay người được gọi là Tử nhi có nhiệm vụ đưa điện hạ rời đi.
Tiếng nói dần mơ hồ, rõ ràng lên là tiếng nước chảy róc rách cùng tiếng chim hót. Chưa mở mắt Lăng Tử Thần đã có thể hình dung ra cảnh sơn thủy có suối, cây cối cùng chim chóc.
Lúc mở bừng mắt ấy, Lăng Tử Thần lại ngẩn ngơ nhìn không trung, đó là bầu trời màu lam mà rất lâu nàng chưa thấy. Từ khi đến thế giới này, đã bao nhiêu ngày nàng không để ý bầu trời phía trên cao kia?
"Tỷ tỷ, ngươi tỉnh rồi nha!"
Một giọng nói vang lên đánh tỉnh Lăng Tử Thần, giọng điệu này nàng đặc biệt quen thuộc. Nhìn quanh một chốc, không kịp để ý cảnh vật xung quanh thì ánh mắt của Lăng Tử Thần đã tập trung vào một góc cây gần đó.
Nói là cổ thụ thì không đúng bởi nó chỉ cao hơn Lăng Tử Thần hai cái đầu, nhánh cây cũng rất ít. Xác định là nó nói chuyện thì Lăng Tử Thần mới yên lòng quan sát kỹ càng lại mọi thứ.
Nơi đây không có gì khác lạ, phía trước mặt là một cái con suối nhỏ, đối diện là vách núi mọc đầy cây bụi. Khác lạ duy nhất là cây cổ thụ non ở kia không phải mọc trước một ngôi nhà tranh như tưởng tượng mà là mọc trước một hang động.
Lăng Tử Thần có thể cảm nhận được khí tức của một kẻ nguy hiểm, cực kì nguy hiểm ở bên trong. Vì vậy nên nàng không dám tự tiện xông vào mà chỉ đi vòng vòng bên ngoài.
Đại khái khả năng thích ứng của nàng rất tốt, nên với việc mình lại đến một chỗ lạ thường thì nàng cũng không có gì sợ hãi. Mỗi lần dịch chuyển đều là chìm sắp chết trong nước, Lăng Tử Thần nghĩ mình sau này tốt nhất nên tránh xa những nơi rộng có nước.
"Tỷ tỷ đừng đi tới đi lui nga, ngươi được chọn đến đây thì mau vào trong động đi thôi." Cổ thụ non lại lên tiếng.
Nó là cây cối duy nhất ở đây lên tiếng nói chuyện, tuy nhiên cũng chỉ nói hai câu, lúc sau đặc biệt yên tĩnh. Lăng Tử Thần không nghi ngờ bọn nó không nói được mà là không muốn nói chuyện với nàng.
Cây cối ở đây có lẽ sống đã rất lâu, nói chuyện với nàng là việc bọn chúng coi thường chăng? Lăng Tử Thần không chú ý việc đó, xác định những cây cối này thật sự không có ác ý thì mới chậm chạp bước vào trong động.
Bên trong rất tối, dù ánh sáng có chiếu thẳng vào cũng chẳng sáng lên nổi. Thế nhưng khi chân của Lăng Tử Thần chạm xuống nền, mọi thứ đột ngột bừng sáng.
Lăng Tử Thần phản xạ có điều kiện mà nhắm mắt, khi thích ứng được mới mắt ra xem. Ánh sáng phát ra từ các bức tường, không biết chúng làm bằng gì thế nhưng những bức tường này hấp thu ánh mặt trời rồi sáng lên.
Nhờ ánh sáng, Lăng Tử Thần thấy rõ hoàn cảnh chung quanh, phía trước là một con đường thẳng dài không biết dẫn đến đâu. Hai bên là hành lang kéo dài đến hai căn phòng khóa kín.
Lăng Tử Thần không biết có cơ quan hay không nhưng nàng nghĩ ở thế giới này thì pháp thuật có tỉ lệ được đặt cao hơn cơ quan đi. Không có gì để mất, Lăng Tử Thần đi vào con đường trước mặt.
Đi gần nửa giờ cho đến khi nhìn thấy một căn phòng được hé mở cũng không hề có vấn đề gì. Nghi hoặc của Lăng Tử Thần càng ngày càng lớn thế nhưng nàng vẫn ổn định đẩy cửa ra.
Căn phòng đá rất rộng nhưng không có nhiều đồ vật. Giữa phòng là một ôn trì, nước không ngừng bốc lên hơi nóng. Bên cạnh là một chiếc bàn dài đặt vô số chai, lọ và một tờ giấy có vẻ rất cũ.
Lăng Tử Thần đến cầm lấy tờ giấy lên xem, bên trong ghi một phương thuốc kì lạ. Bên trên các chai lọ cũng được dán giấy phân chia rõ ràng. Tên các lọ thuốc này trùng với các tên thuốc trong đơn phương kia.
Lăng Tử Thần đại khái đã hiểu rõ, đây là nơi ngao thuốc tắm của kẻ nào đó là chủ nhân của động này. Tuy không biết ngao tắm có hiệu quả gì nhưng trực giác của Lăng Tử Thần cho biết nó là thứ có lợi.
Lăng Tử Thần ra ngoài đóng cửa căn phòng lại, trước đó không quên cầm lấy hai chiếc chìa khóa treo bên vách. Nàng lại thong dong đi ngược trở lại, rẽ vào căn phòng bên trái.
Dùng chìa khóa mở cửa, Lăng Tử Thần bước vào trong quan sát. Bên trong đặt tràn đầy các loại vũ khí, thứ nào cũng có vẻ rất lợi hại.
Lăng Tử Thần lại chán đến chết rời khỏi căn phòng này, mở cửa vào căn phòng cuối cùng. Nơi đây không phải giữ thứ gì mà là nơi trồng các loại thực vật.
Cây mầm đều còn rất nhỏ, bộ dáng như vừa trồng không lâu. Lăng Tử Thần sẽ ngỡ chủ nhân của nơi này chỉ vừa rời khỏi nếu không cảm nhận được tầng bụi dày trên chìa khóa và cánh cửa.
Những cây mầm này không hề thay đổi qua trăm năm, ngàn năm hoặc có thể là vạn năm. Cứ như khép kín cánh cửa này thì mọi thứ bên trong sẽ đứng yên lại. Khi chủ nhân trở về sau ngàn năm, mở cửa nhìn vào thì mọi thứ vẫn y như trước.
Lăng Tử Thần cũng muốn như vậy, muốn khi nàng vào nơi này thì mọi thứ bên ngoài đứng yên lại. Để khi nàng rời khỏi nơi này và trở về, quan hệ với Đan Nhược Ly sẽ lại y như trước.
Cái quan hệ không quá thân mật thế nhưng không phải là kẻ thù, như vậy Lăng Tử Thần cũng đã thoả mãn. Chỉ tiếc, nàng bị hại vẫn đơn phương mong ước gặp lại, còn người kia hẳn sẽ mau quên nàng đi.
Thở dài một hơi, Lăng Tử Thần bước vào căn phòng. Căn phòng này không có gì đặc biệt ngoài hưởng lấy hoàn toàn ánh dương quang ấm áp trên không trung.
Nhưng theo thời gian, Lăng Tử Thần cảm thấy có thứ thay đổi. Linh khí từ bên ngoài ào ạc tràn vào căn phòng, độ dày đặc của linh khí không ngừng tăng lên.
Mắt Lăng Tử Thần sáng lên, không chần chừ mà liền ngồi xuống tu luyện. Linh khí của nơi này đa phần là mộc, thuỷ và quang, rất thích hợp để linh thụ phát triển cũng như để Lăng Tử Thần tu luyện.
Ngồi tu luyện suốt một ngày, đến khi cơ thể đã không chịu nổi Lăng Tử Thần mới ngừng lại. Nàng rời khỏi căn phòng nhưng không đóng nó lại mà giữ nguyên đấy.
Tạm thời chủ nhân của nơi này đã không có ở đây, Lăng Tử Thần không biết vì sao lại đến. Nàng cũng không ngượng ngùng mà sử dụng tài nguyên ở đây.
Có lợi mà không hưởng thì chính là ngốc tử!
Lăng Tử Thần không phải là ngốc tử. Tuy EQ thấp, lười vận động não, thường ngày hơi ngây ngô nhưng chắc chắn không phải bị ngốc. Ít nhất trong nhận định của nàng thì chính mình không hề ngốc.
Nàng tự nhiên vào phòng tắm, theo đơn phương kia mà ngao chế dược liệu. Nước tắm dù bị cho vào rất nhiều dược liệu nhưng vẫn trong sạch không nhiễm màu sắc nào.
Lăng Tử Thần thong thả bước vào trong. Nàng không phải không sợ đơn phương đó là giả mà nàng vốn dĩ chưa nghĩ đến vấn đề đó được không.
Dược liệu hòa vào nước, ngay khi làn da trần của Lăng Tử Thần tiếp xúc thì lập tức thẩm thấu vào nhục thân. Cảm nhận của Lăng Tử Thần từ lúc đầu nước ấm bao quanh cơ thể chuyển sang nóng bừng.
Máu trong người như sôi sục, nhiệt độ xung quanh không thay đổi nhưng cơ thể lại không ngừng tăng nhiệt. Mồ hôi đổ ra như nước, linh khí tràn vào cơ thể thúc đẩy quá trình dung nhập của thuốc thêm thuận lợi.
Vì thế rất nhanh Lăng Tử Thần không cảm thấy nóng nữa mà là cảm thấy đau. Đau đớn xuất phát từ trong kinh mạch, nó như đang bị một thanh đao không ngừng chém nát rồi xây dựng lại một cách chậm rãi.
Cách xây dựng chậm rãi để mở rộng kinh mạch này đồng thời phóng đại cảm quan của Lăng Tử Thần. Đau đớn khắp người tăng lên gấp hai, gấp ba lần.
Lăng Tử Thần run rẩy ngồi yên trong hồ tắm, bởi lẽ nàng đau đến mức không còn sức lực để đứng dậy rời đi. Kinh mạch bị chém nát rồi xây dựng hai lần thì ngừng lại.
Cơn đau nhói nhói dần dịu lại, Lăng Tử Thần nghĩ nàng có thể ngủ ngay lúc này, ngay ở nơi này. Nhưng hiển nhiên như vậy là không được, kéo thân thể mệt nhọc rời khỏi hồ tắm và đi thay phần áo đã lấy đi mọi sức lực còn lại của nàng.
Lăng Tử Thần vì thế cứ tùy tiện nằm dài ra nền đất mà ngủ. Chưa bao giờ nàng có thể ngủ một cách an bình như lúc này, điều này thật ra không phải quá tệ.
...
Hôm sau, khi rời khỏi hang động, Lăng Tử Thần nghĩ mình có thể chống eo ngửa mặt lên trời cười dài ba tiếng ha ha ha. Bởi cảnh giới của nàng đột phá rồi, cảnh giới hiện tại là Vô Cấp bậc 6.
Sau đó phải sống ở thế giới này, tăng lên thực lực là việc tốt nhất đối với Lăng Tử Thần. Dù chỉ là một bậc nhỏ nhưng Lăng Tử Thần cũng vui vẻ vô cùng.
Nàng hôm nay thử đi xa xung quanh nơi này. Đi theo con suối lên đầu nguồn, Lăng Tử Thần phát hiện nơi đây có nhiều linh thụ hơn nàng nghĩ.
Đi một đường đều gặp vô số cây to chào hỏi, bọn chúng cũng không yên lặng như những cây gần hang động. Được chỉ dẫn đi hái linh quả, Lăng Tử Thần ngoan ngoãn nghe theo, đồng thời không quên thu thập thông tin.
Tuy nhiên lại không thu thập được gì nhiều ngoài vô số lời cảnh báo. Chúng cảnh báo nàng về một hắc ám thụ sâu trong rừng. Vô số linh thụ hay Yêu Thú đến gần đều bị cây kia biến thành chất dinh dưỡng.
Với một thứ nghe có vẻ nguy hiểm như vậy Lăng Tử Thần hiện đang rất yếu hiển nhiên sẽ không trêu vào. Nàng bắt đầu cuộc sống sáng sớm ở ngoài rừng tìm thức ăn, trưa đến tối tu luyện và ngao tắm, sau đó chính là ngủ say như chết.
Mọi thứ tưởng chừng như sẽ ổn thỏa, Lăng Tử Thần sẽ sống cuộc sống yên bình đến khi tìm được đường ra. Tuy nhiên ngoài ý muốn luôn luôn xuất hiện, một tháng sau khi đến không gian này, Lăng Tử Thần lâm vào nguy hiểm.