Định Chế Lão Công

Chương 6: Phá thân, Ꮯôn Ŧhịt̠ lớn đâm xuyên qua màng trinh, bị chồng Ꮯɦịƈɦ tới nỗi xin tha.

Gia cảnh của Giang Tinh Vũ rất giàu có, lúc trước khi thi đậu đại học thì người nhà có mua cho cậu một căn phòng trong khu gần bên cạnh trường học cho cậu ở, nhưng đồng thời Giang Tinh Vũ cũng đăng ký ngủ lại ký túc xá, chỉ có đôi khi cậu mới về bên kia ở vì cảm thấy nguyên một căn phòng lớn như vậy ở trong khu chung cư mà lại chỉ có một mình cậu ở nên có chút nhàm chán, cô đơn.

Tâm tình dịu xuống trở lại ký túc xá, phát hiện chỉ có một mình Mạnh Chí Viễn ở đây.

Ký túc xá của bọn họ tổng cộng có bốn người ở, Giang Tinh Vũ cùng hai người bạn cùng phòng khác ở chung khá tốt, chỉ có duy nhất Mạnh Trí Viễn là một " Bệnh nhân " có bệnh kỳ thị người đồng tính, cậu ta vô cùng kháng cự khi ở chung với những người đồng tính luyến ái.

Tuy nhiên, trong lòng Giang Tinh Vũ biết rõ Mạnh Chí Viễn cũng không phải trai thẳng, bởi vì cậu tình cờ phát hiện trong điện thoại Mạnh Chí Viễn đang chiếu phim 《 đoạn bối sơn 》, đây có lẽ là một loại điển hình của những người " Khủng cùng tức thâm quỹ”* đi.

*kì thị cho lắm thì ra lại chính là gay kín.

Mạnh Chí Viễn chán ghét Giang Tinh Vũ nhưng mà Giang Tinh Vũ lại không chán ghét cậu ta, biết làm sao đây vì Mạnh Chí Viễn lớn lên quá đẹp trai mà hơn nữa bởi vì cậu ta thường xuyên chơi bóng rổ nên dáng người cũng rất săn chắc, là một người nhan khống thì Giang Tinh Vũ đối với loại người lớn lên vô cùng đẹp trai mà dáng người cũng đẹp nốt này cũng không có một chút sức lực nào để mà kháng cự, dù sao thì cũng không thể ghét được bởi vì làm một cái nhan khống.

“Sao chỉ có một mình cậu ở đây, hai người khác đâu?” Giang Tinh Vũ cố tình tìm chủ đề để nói chuyện cùng Mạnh Chí Viễn.

Cả người Mạnh Chí Viễn chỉ mặc duy nhất một cái qυầи ɭóŧ tam giác nằm ở trên giường, đang cầm điện thoại trong tay chơi game, nghe thấy tiếng nói liền lạnh lùng liếc mắt nhìn Giang Tinh Vũ một cái, giọng điệu không kiên nhẫn nói: “Hôm nay là Lễ Tình Nhân, cậu nói xem bọn họ đang làm gì?”

Lúc này Giang Tinh Vũ mới nhớ ra hôm nay là Lễ Tình Nhân, hai người bạn cùng phòng còn lại đều đã có bạn gái, xem ra đêm nay sẽ không trở về.

Cậu nhìn thấy thái độ không muốn để ý đến mình của Mạnh Chí Viễn thì cũng không nói nữa, liền cởi giày leo lên giường chuẩn bị ngủ một giấc.

Đang nằm ở trên giường thì cậu nhớ tới một tuần trước bị bạn trai cũ chia tay, rồi lại nghĩ tới vừa mới cùng Trần lão sư nói chuyện tình cảm đã phải “Chia tay”, trong lòng không khỏi có chút hụt hẫng.

Giang Tinh Vũ chán nản thở dài một hơi, ôm chăn nghiêng người qua nằm nghiêng, ánh mắt vừa vặn nhìn tới cái giường đối diện của Mạnh Chí Viễn, cho nên cậu gần như nhìn thấy hết toàn bộ dáng người vì thế mà Giang Tinh Vũ có chút không dời tầm mắt được, khuôn mặt điển trai có chút bướng bỉnh xấu xa cùng với hầu kết gợi cảm, còn có hai múi cơ ngực săn chắc múi nào ra múi nấy, đôi chân thì thon dài mà hơn nữa còn là làn da có màu lúa mì, tất cả mọi thứ về người con trai này đều bộc lộ vẻ nam tính mà còn rất hấp dẫn!

Vào giữa trưa âm huyệt vẫn chưa được thầy Trần thỏa mãn nên hiện tại vẫn còn thèm khát và ngứa ngáy như cũ, thân thể dục cầu bất mãn vô cùng khát vọng bị đàn ông thô lỗ chơi đùa.

Ánh mắt Giang Tinh Vũ không nhịn được mà nhìn về phía giữa háng của Mạnh Chí Viễn, chỉ thấy qυầи ɭóŧ tam giác đang cố bao bọc lấy thứ to lớn đang căng phồng bên trong. Bên hông qυầи ɭóŧ có một khe hở, loáng thoáng có thể nhìn thấy màu thịt bên trong lộ ra một vài sợi lôиɠ ʍυ đen nhánh.

Thân thể Giang Tinh Vũ lập tức lại trở nên khô nóng, câu nuốt nuốt nước miếng, tay không tự chủ được cầm lấy điện thoại mở app “Định chế lão công” lên, đem camera nhắm thẳng vào ngay mặt của Mạnh Chí Viễn và lặng lẽ ấn xuống nút chụp, ngay sau đó giao diện thông tin cá nhân lập tức được chuyển tới.

Thông tin về nhân vật.

Họ tên: Mạnh Chí Viễn

Giới tính: Nam

Tuổi: 21 tuổi

Chiều cao: 1 mét 88

Cân nặng: 80kg

Tình trạng hôn nhân: Chưa lập gia đình, độc thân

Tim của Giang Tinh Vũ đập " thình thịch ", ngón tay run nhè nhẹ ấn xuống “Bước tiếp theo”, ở giao diện “Giả thiết về nhân vật ” có tổng cộng mười lăm cái tên hiện ra, Giang Tinh Vũ không có nhìn kỹ mà chọn đại ba cái tên, lần lượt là “Bá đạo dã man không nói lý”, “Hũ dấm bị lật ngược”, “Chồng cᏂị©Ꮒ tôi tới nỗi khóc lóc xin tha”.

Tiếp tục đến “Bước tiếp theo”, tiến vào giao diện “Thiết lập tình huống giả thuyết”, dòng chữ màu đỏ ở góc trên bên phải vẫn là dòng chữ nhắc nhở “Cấp độ hiện tại vẫn còn thấp nên cốt truyện sẽ được hệ thống lựa chọn và không được phép chỉnh sửa.”, Giang Tinh Vũ nhìn thoáng qua nội dung trong ô nhập bị khóa bởi hệ thống đã được thiết lập, trong đó hiện lên dòng chữ:" Tôi hẹn hò với chồng tôi được 3 tháng nhưng chồng tôi chưa bao giờ chạm vào tôi dù chỉ một lần. Đó là do chồng tôi không được hay là do chồng tôi không yêu tôi chút nào. Tôi thực sự không thể níu kéo được thứ tình yêu này, vừa rồi tôi đã gửi tin nhắn muốn chia tay cho chồng tôi.”

Giang Tinh Vũ rất không hài lòng với cốt truyện trước đó, đây không phải là " định chế lão công" cho cậu sao, như thế nào mà chưa bắt đầu yêu đương lại phải chia tay rồi?

Nhưng bởi vì trước mắt cậu không có quyền được chỉnh sửa cốt truyện, cho nên chỉ có thể cắn răng tiếp nhận.

“Chỉ là dự định sẽ chia tay mà thôi, nhưng cũng không có chính thức chia tay, vậy thì còn có con đường để cứu vãn.” Giang Tinh Vũ ở trong lòng lặng lẽ an ủi chính mình, hít sâu một hơi, ấn xuống nút "gửi”.

Sau khi làm xong thì mắt Giang Tinh Vũ không hề chớp mà nhìn chằm chằm Mạnh Trí Viễn, ngừng thở chờ đợi chuyện sắp xảy ra nhưng mà chờ vài phút cũng không thấy có động tĩnh gì, mà còn bị Mạnh Chí Viễn ở giường đối diện phát hiện cậu nhìn chằm chằm thì tức khắc quay đầu lại hung dữ trừng mắt nhìn qua, như hung thần tàn ác mắng: “ Nhìn cái gì mà nhìn! Chưa bao giờ nhìn thấy đàn ông sao?”

Giang Tinh Vũ có tật giật mình liền vội vàng xoay người lại không dám nhìn , trong lòng cậu âm thầm buồn bực, sao đã qua vài phút mà không có một chút chuyện gì xảy ra vậy?

Giang Tinh Vũ nằm ở trên giường miên man suy nghĩ, bởi vì giữa trưa cùng thầy Trần đại chiến một lúc lâu nên thân thể có chút mệt mỏi, cơn buồn ngủ liền kéo tới làm cho hai mí mắt cậu càng ngày càng nặng, bất tri bất giác mà ngủ thϊếp đi.

Không biết ngủ bao lâu mà trong lúc nửa tỉnh nửa mơ thì Giang Tinh Vũ có cảm giác đệm giường có chút rung lắc, sau đó cảm giác trên người hình như có vật gì ép xuống, ép tới nỗi cậu có chút không thở nổi.

“A……..” Giang Tinh Vũ mơ mơ màng màng mở mắt ra liếc mắt một cái liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Mạnh Chí Viễn chỉ cách cậu có mấy centimet, một đôi đồng tử thẳng tắp sâu thẳm nhìn cậu chằm chằm, mà ánh mắt nhìn như một con báo hoang dã làm cho Giang Tinh Vũ sợ hãi và kinh ngạc, hoảng sợ nói: “ Cậu đang làm gì vậy?”

Sau khi nói xong cậu mới phát hiện cả người Mạnh Chí Viễn đang đè trên người cậu, đem cậu giam cầm chặt chẽ, không thể cử động.

Mạnh Chí Viễn lộ ra khuôn mặt dữ tợn và phẫn nộ, áp xuống ngọn lửa giận giữ trầm giọng nói: “ Cậu muốn chia tay với tôi ?”

Giang Tinh Vũ còn chưa tỉnh táo hoàn toàn nên có chút mơ màng, vô ý thức hỏi: “ Cái gì?”

“ Tôi hỏi cậu có phải muốn chia tay với tôi đúng không?” Giọng nói Mạnh Chí Viễn tăng thêm âm lượng, khí thế nghiến răng nghiến lợi, cậu ta dùng đôi tay bóp mặt Giang Tinh Vũ cưỡng bách cậu đối diện với cậu ta, sau đó vừa mạnh mẽ vừa bá đạo mà gằn từng chữ một nói: “Muốn chia tay với tôi? Cậu nằm mơ đi! Không cho phép cậu chia tay với tôi, cậu có nghe thấy không!”

Lúc giọng nói của cậu ta giống như tức giận mà nói lớn hơn thì cuối cùng Giang Tinh Vũ cũng hoàn toàn tỉnh táo lại, nhớ tới lúc nãy trước khi ngủ đã đem Mạnh Chí Viễn định chế thành “ Chồng số 2”.

Nghĩ tới bên trong cốt truyện thiết lập tình huống chia tay thì Giang Tinh Vũ liền cảm thấy có chút đau đầu, nếu cậu sớm biết vậy thì đã không đi ngủ và cũng sẽ suy nghĩ được lý do để bịa ra, nhưng mà cậu hiện tại cũng không biết nên ứng phó với trạng thái điên cuồng này của Mạnh Chí Viễn như thế nào.

Giang Tinh Vũ không kịp trả lời lại liền nên Mạnh Chí Viễn cho rằng Giang Tinh Vũ không muốn để ý tới cậu ta, lập tức càng kích động thêm và giọng nói cũng thể hiện vài phần kinh hoảng: “ Vì cái gì? Vì cái gì lại muốn chia tay với tôi? Tôi đối với cậu không tốt sao? Tôi yêu cậu như vậy, mà cậu vì cái gì lại muốn chia tay với tôi? Cậu không yêu tôi sao? Chê tôi không đủ săn sóc, không đủ ôn nhu, nên là……?”

Giang Tinh Vũ đau đầu cắt ngang lời nói cậu ta: “Chí Viễn, cậu hãy bình tĩnh lại một chút, cậu nghe tôi nói…..”

“Cậu muốn chia tay với tôi thì sao mà tôi có thể bình tĩnh!” Mạnh Chí Viễn nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu không yêu tôi đúng không? Có phải cậu đã yêu người con trai khác rồi đúng không?” Hình như cậu ta cảm thấy bản thân tìm được lý do vô cùng hợp lý, giọng điệu chắc nịch nói: “ Đúng thế, chắc chắn cậu đã yêu người khác! Nói, người con trai kia rốt cuộc là ai? Hắn ta so với tôi có chỗ nào mạnh hơn? Tốt hơn tôi chỗ nào? Cậu yêu hắn ta khi nào? Cậu….Có phải cậu đã lên giường cùng với hắn ta đúng không?”

Mạnh Chí Viễn điên cuồng có chút mất không chế nên không thể kiềm lại sức lực bên dưới, Giang Tinh Vũ bị cậu ta bóp mặt có chút đau lại bị cậu ta ép không thở nổi, giãy giụa nói: “ Không có, tôi không có yêu người khác, cậu nặng quá, tôi sắp bị cậu đè chết rồi, cậu đứng lên trước được không?”

Mạnh Chí Viễn không có chút ý tứ nào muốn nhượng bộ, nắm lấy quần cậu kéo xuống: “ Tôi không tin, tôi muốn đích thân kiểm tra một chút.”

Giang Tinh Vũ không thể nào chống trả, quần liền bị cởi hết toàn bộ ném xuống mặt đất, sau đó Mạnh Chí Viễn liền duỗi tay sờ âm huyệt của cậu, sờ đến nỗi cả tay đều bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho dính nhớp.

Cả người Mạnh Chí Viễn lập tức muốn nổ tung: “Âm huyệt đã ướt thành như vậy rồi, cậu còn dám nói cậu không cùng người con trai khác lên giường? Nói, là cái tên vương bát đản chó chết nào cᏂị©Ꮒ cậu? Ông đây nhất định sẽ gϊếŧ hắn ta?”

Giang Tinh Vũ không khỏi nhớ tới lúc giữa trưa cùng thầy Trần ở trên bàn bạch bạch bạch, mặc dù cậu biết rõ hai mối quan hệ này không hề liên quan gì tới nhau và cậu làʍ t̠ìиɦ với thầy Trần cũng không phải lừa gạt, hay là lén lút qua lại người con trai khác sau lưng Mạnh Chí Viễn, nhưng cậu lại không thể tự chủ được sinh ra một chút cảm xúc chột dạ không tên.

“Tôi……….không có cùng người con trai khác lên giường, cậu tin tưởng tôi được không?” Cậu không đủ tự tin, mà nói.

Đầu óc Mạnh Chí Viễn bị lửa giận xâm chiếm, hoàn toàn không nghe cậu giải thích: “Tại sao cậu có thể yêu người khác? Tôi yêu cậu như vậy, cẩn thận che chở cậu như thế, chỉ bởi vì sợ cậu đau nên ba tháng quen nhau đều đau khổ nhẫn nại mà không chạm vào cậu, nhưng cậu như thế nào lại có thể để cho người con trai khác chạm vào thân thể của mình?”

Cậu ta đem dươиɠ ѵậŧ lớn của mình móc từ trong qυầи ɭóŧ ra, trực tiếp áp vào bên trên âm huyệt của Giang Tinh Vũ, biểu tình có chút điên cuồng nói: “Tôi yêu cậu như vậy, cậu không thể yêu người khác, cậu chỉ có thể yêu mình tôi! Cậu là của tôi, cậu là của một mình tôi, nếu cậu thích bị người con trai kia cᏂị©Ꮒ thì từ nay về sau tôi sẽ tới cᏂị©Ꮒ cậu, tôi muốn cᏂị©Ꮒ cậu tới nỗi không thể rời khỏi tôi mới thôi!”

Giang Tinh Vũ nhìn về phía dươиɠ ѵậŧ lớn giữa háng của cậu ta thì lập tức kinh ngạc trừng lớn hai mắt, dươиɠ ѵậŧ kia vừa cương cứng vừa thô to mà qυყ đầυ còn vô cùng lớn, giống như một cây chày cán bột, tên khốn này thế mà lại có một cây thô tráng như thế, nếu không khuếch trương gì trước mà lập tức đâm vào thì chỉ sợ cậu sẽ bị cậu ta cᏂị©Ꮒ chết mất!

“A….Chờ một chút, không cần xúc động như vậy…….”

Mạnh Chí Viễn mặc kệ sự ngăn cản của cậu mà hạ eo xuống dùng sức đâm vào, qυყ đầυ to lớn cứng rắn dã man làm cho cửa âʍ đa͙σ đang vô cùng chật chội bị căng ra, vô cùng hung mãnh mà đâm vào bên trong âʍ đa͙σ, nhanh chóng đâm vào liền đυ.ng tới một cái màng mỏng, qυყ đầυ to lớn dễ như trở bàn tay đem nó đâm thủng liền nhanh chóng chảy ra một dòng máu loãng đỏ sậm, nhưng mà dươиɠ ѵậŧ lớn lại mặc kệ tiếp tục đấu tranh anh dũng mà đâm vào, lập tức đem nguyên cây cắm sâu vào, đâm vào tận tử ©υиɠ.

Màn trinh xử nữ nháy mắt bị đâm thủng làm Giang Tinh Viễn vô cùng đau đớn hít ngược vào một hơi lạnh, cảm giác cái thứ đâm vào âʍ đa͙σ không phải dươиɠ ѵậŧ của người con trai mà là một con dao sắc bén, quả thật đau tới nỗi cậu muốn đá Mạnh Trí Viễn xuống giường.

Nhưng sau cảm giác đau đớn tra tấn thì cuối cùng cậu cũng lấy lại một tia lý trí, thật ra cậu đã sớm phá thân lúc còn cao trung, vậy cái màng xử nữ kia thì tại sao lại có?

Lời giải thích duy nhất chỉ có một đó chắc là do cái hệ thống quỷ quái ở app “ Định chế lão công”, không biết từ lúc nào đã thêm một lớp màng xử nữ cho cậu.

“Cái hệ thống chỉ biết phá hoại này!” Giang Tinh Vũ không thể khống chế được ở trong lòng chửi thề một câu.

Lần đầu của Giang Tinh Vũ đã hiến dâng cho bạn trai kiêm mối tình đầu thời còn học cấp ba, cảm giác vô cùng đau đớn lúc bị đâm màng xử nữ vậy mà tới giờ cậu vẫn còn thấy mới mẻ, trăm triệu lần cũng không nghĩ tới trong cuộc đời cậu thế mà còn có cơ hội được trải nghiệm hai lần cảm giác bị phá thân.

Nhưng mà, loại hành động tra tấn người này thì dù chỉ một chút cậu cũng không muốn được ôn lại kỷ niệm.

Mạnh Chí Viễn nhìn thấy âm huyệt Giang Tinh Vũ chảy máu tươi đầm đìa thì cả người lập tức đứng hình, sự phẫn nộ điên cuồng và mất khống chế vừa rồi giống như bị đạp phanh gấp mà nhanh chóng dừng lại, cậu ta dùng ngón tay sờ sờ vào chỗ giao hợp của hai người, thì thấy lòng bàn tay dính vào một chút máu tươi ấm áp rồi sau đó đem ngón tay đưa vào trong miệng, ngay tức khắc mùi máu tanh đặc sệt cùng vị rỉ sắc lan toả khắp khoang miệng.

Cậu ta ngây ngốc nhìn biểu tình thống khổ của Giang Tinh Vũ, ngơ ngác nói: “ Cậu….nơi này của cậu……tại sao lại chảy máu? Không phải cậu…….không phải đã……”

Giang Tinh Vũ cắn môi để lộ biểu tình nhu nhược đáng thương nhìn Mạnh Chí Viễn, không có giải thích cũng không tức giận, trên thực tế thì cậu cũng không đủ tự tin để tức giận vì cậu đúng thật không phải là xử nam, giữa trưa mới cùng thầy Trần “ giao lưu thân mật” qua, cho nên câu “ Tôi không có cùng người con trai khác lên giường” nếu cậu nói ra thì lại có chút chột dạ, nên dứt khoát liền trầm mặc không nói, dùng biểu tình cùng ánh mắt diễn kịch.

Lúc này không bên nào phát ra âm thanh, Mạnh Chí Viễn biết bản thân đã hiểu lầm Giang Tinh Vũ , trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác hối hận và áy náy, cậu ta muốn xin lỗi thì liền nghĩ tới tin nhắn Giang Tinh Vũ gửi tới muốn chia tay cậu ta, nên khúc mắc trong lòng không bỏ xuống liền được: “ Cậu không bị người con trai khác thao qua, nhưng cũng không chứng minh được cậu có yêu người con trai khác hay không, có lẽ tạm thời mấy người chưa phát sinh quan hệ mà thôi, nếu không thì sao cậu lại muốn chia tay?”

Giang Tinh Vũ khổ không nói nổi, nếu mà đem nội dung trong cốt truyện nói ra thì có khi quỷ mới biết Mạnh Chí Viễn có nổi trận lôi đình lên hay không, chẳng lẽ nói với cậu ta là: “ Cậu hẹn hò với tôi đã được ba tháng nhưng lại không làʍ t̠ìиɦ nên tôi cảm thấy cậu không cứng được, không thoả mãn được tôi cho nên tôi vì hạnh phúc của mình mà suy nghĩ, tôi muốn chia tay với cậu”? Có người con trai nào lại muốn người yêu mình nói anh ta không được?

Biểu tình Giang Tinh Vũ rối rắm và trầm mặc làm cho Mạnh Chí Viễn phát điên lần thứ hai: “ Tại sao cậu không trả lời tôi? Có phải bị tôi nói trúng tim đen rồi không? Cậu chính là loại người thay người yêu như thay áo, yêu người con trai khác! Nói, tên khốn bẩn thỉu kia rốt cuộc là ai?”

“ Tôi thật sự không có người con trai khác” Giang Tinh Vũ thật sự rất bất đắc dĩ vì chân tướng thật sự không thể nói ra, mà hiện tại thì không biết nên biện ra lý do nào, cậu cũng muốn phát điên.

Mạnh Chí Viễn chỉ nghĩ cậu đang bảo vệ “gian phu” cho nên mới mạnh miệng không dám thừa nhận, lửa giận trong lòng lập tức bùng nổ lớn hơn.

“ Không chịu nói đúng không? Tốt, tốt lắm, hôm nay ông đây nhất định sẽ cᏂị©Ꮒ cậu đến khi cậu chịu nói thì thôi!”

Nói cᏂị©Ꮒ liền cᏂị©Ꮒ, Mạnh Chí Viễn đè Giang Tinh Viễn xuống, điên cuồng di chuyển cái mông của mình một cách vô cùng mãnh liệt va chạm “ bạch bạch bạch bạch” vào phần hông của Giang Tinh Vũ, dươиɠ ѵậŧ to cứng như cột sắt phảng phất cũng mang theo ý tức giận mà mạnh mẽ xông tới mở ra một con đường tại nơi chật hẹp, rốt cuộc cũng cắm vào tới tử ©υиɠ rồi lúc sau lại đột nhiên rút ra kéo theo một mảng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt dính nhớp nháp chảy ra tí tách tí tách, tiếp tục thêm lần thứ hai hung hãn cuồng bạo thọc thật sâu vào tử ©υиɠ.

“ A a…….a……..a a a…..quá sâu….a ha….không cần…..”

Giang Tinh Vũ thấy người con trai đâm vô cùng mãnh liệt thì vừa thích vừa sợ, dươиɠ ѵậŧ lớn cứng ngắc vừa tàn nhẫn vừa đâm sâu vào, làm cho nhục bích đang ngứa bị cọ xát vô cùng thoải mái, nhưng mà lại cảm giác mỗi phút giây trôi qua phảng phất như muốn đâm xuyên qua thân thể cậu.

Hai bắp đùi trắng nõn của Giang Tinh Vũ đung đưa lung tung trên giường khi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mỗi lần người con trai dùng dươиɠ ѵậŧ lớn thọc vào bên trong tử ©υиɠ thì hai chân sẽ phản xạ có điều kiện mà run rẩy một chút, Mạnh Chí Viễn dùng sức ép chặt hai chân không yên của cậu liền nắm lấy hai chân nâng lên, làm cho thân thể cậu bị uốn thành hình chữ “U”.

“Nói, tên gian phu kia là ai? Cậu rốt cuộc vì người con trai xa lạ nào mà muốn chia tay với tôi?” Mạnh Chí Viễn đung đưa cái mông rắn chắc như một cái máy đóng cọc mà không biết mệt mỏi, vô cùng hung mãnh và kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiến vào da^ʍ huyệt Giang Tinh Vũ từng chút từng chút một: “Nói, người con trai kia rốt cuộc là ai?”

“ A…….a ha…….a a………thật sự không có…….ưm……người con trai nào hết……..a ưm……” Giang Tinh Vũ bị cᏂị©Ꮒ như vậy thật sự rất sướиɠ, sướиɠ đến nỗi sắp không chịu nổi, qυყ đầυ lớn mở ra tử ©υиɠ lần lượt đâm vào cọ xát bên trong, cái loại sung sướиɠ này dường như là tận cùng của cảm giác vừa buốt vừa đau mang lại thật sự làm cho người ta muốn chết đi.

“Cậu vẫn không chịu nói đúng không?” Sự tức giận của Mạnh Chí Viễn càng tăng thêm, cắn răng nói: “không chịu nói thì hôm nay ông đây sẽ cᏂị©Ꮒ chết cậu!”

Cậu ta tăng thêm lực và tốc độ nhanh hơn, đè nặng vào thịt mông Giang Tinh Vũ mà muốn làm tới chết.

“A a a……..quá sâu……..không cần……..a ha……nhẹ một chút……….”

Dươиɠ ѵậŧ vừa thô to vừa cứng mà dã man đâm vào bên trong lung tung, cọ xát quá kịch liệt làm cho âʍ đa͙σ non mềm nóng rát, tử ©υиɠ cũng bị lần lượt va chạm không chút lưu tình làm cho trướng tới mức khó chịu, Giang Tinh Vũ bị cᏂị©Ꮒ có chút không chịu đựng nổi.

Mạnh Chí Viễn không có một chút ý tứ nào muốn bỏ qua cho cậu mà ngược lại càng cᏂị©Ꮒ càng tàn nhẫn, càng đâm càng mạnh mẽ, cửa huyệt âʍ ɦộ bị thao tới nỗi mở ra hoàn toàn, da^ʍ thuỷ không ngừng trào ra như đại hồng thuỷ thấm ra bên ngoài.

“Muốn tôi nhẹ chút? Dâʍ đãиɠ như cậu thì không thể nói như vậy!” Hai bàn tay Mạnh Chí Viễn bóp mạnh lấy cái mông trắng nõn của Giang Tinh Vũ, khuôn mặt đẹp trai gợi lên một chút ý cười xấu xa bỉ ổi, nói ra những lời dâʍ đãиɠ: “ Con đĩ da^ʍ, có phải cậu thích dươиɠ ѵậŧ lớn của ông đây thao cậu không? Cậu không chịu nói ra tên gian phu kia là ai, có phải là cố tình không? Có phải vì muốn ông đây hung hăng cᏂị©Ꮒ cậu đúng không?”

Giang Tinh Vũ đúng là chịu thua cái logic của người con trai dã man này, tức đến nỗi hộc máu nói: “ Thật sự không có gian phu nào cả! Cậu muốn tôi nói bao nhiêu lần thì mới tin tôi vậy!”

“ Dù cậu nói bao nhiêu lần thì tôi cũng không tin!” Mạnh Chí Viễn dầu muối không ăn*, chắc chắn nói: “ Không có gian phu nào thì sao cậu lại muốn chia tay với tôi? Cậu không nói cũng không sao, sau này mỗi ngày tôi đều sẽ cᏂị©Ꮒ cậu, làm cậu sung sướиɠ, thì cậu sẽ không nhớ tới tên gian phu kia.”

*dầu muối không ăn: kiểu nói gì cũng không tin, không nghe, không đồng ý

Cậu ta cố ý đem nguyên cây dươиɠ ѵậŧ lớn cắm thật sâu vào gốc rễ, qυყ đầυ lớn đâm vào bên trong miệng tử ©υиɠ mà dùng sức nghiền nát, làm cho Giang Tinh Vũ cảm thấy mình sắp bị mất khống chế, âʍ đa͙σ cũng run rẩy theo, vừa sướиɠ muốn chết nhưng cũng vừa cảm thấy vô cùng khó chịu.

“A a a……a ưm…….không được……..nơi đó không được………chịu không nổi…………tha cho tôi đi……..a ha………”

Giang Tinh Vũ thật sự không chịu nổi loại kɧoáı ©ảʍ cực đoan này, cuối cùng nhịn không được nói ra chân tướng: “ Tôi là……..a ưm……bởi vì cậu không chịu…….. cùng tôi làʍ t̠ìиɦ…….. ha a…….cho rằng……..cậu không được…….cho nên mới………muốn cùng cậu chia tay……..a a ưm………thật sự không chịu nổi………..tha cho tôi đi…………sẽ bị cậu cᏂị©Ꮒ tới chết mất…….a ha……….”

Mạnh Chí Viễn nghe thấy cái lý do này thì không có nguôi giận mà ngược lại còn giận tím mặt: “Thế mà cậu cho rằng tôi không được!!? Cậu đúng là con đĩ da^ʍ không có lương tâm, ông đây sợ làm đau cậu, sợ cậu đau nên mới không chạm vào cậu, vậy mà cậu lại cảm thấy tôi không được?! Hôm nay ông đây sẽ cho cậu một bài học,để cho cậu biết chồng của cậu rốt cuộc được không!”

“ Bạch bạch bạch bạch………”

Tiếng đập xưa nay chưa từng có mà vang dội một cách kịch liệt, Mạnh Chí Viễn như phát điên mà thọc vào rút ra điên cuồng xỏ xuyên một cách thô bạo, làm cho tử ©υиɠ Giang Tinh Vũ bị va chạm tới nỗi tê dại, cậu không chịu nổi sự dũng mãnh quá đáng sợ này của người con trai nên âm thanh vang lên mang theo nức nở xin tha nói: “A a……..a ưm……….chồng……chịu không nổi…..tha cho em đi…..a a a…..”

“Nói, chồng có được không?”

“Được……….chồng được nhất……a a a……….huyệt nhỏ đau quá…….không được……..a ha……..chồng…….không cần đâm nữa……..thật sự chịu không nổi…….a ưm………..”

Âʍ đa͙σ ẩm ướt bắt đầu co rút dữ dội, càng lúc càng kẹp chặt lại, đây là báo hiệu sắp tới cao trào nên Mạnh Chí Viễn nhắm chuẩn tới tử ©υиɠ của Giang Tinh Vũ dùng sức hung hăng va chạm.

“ A a a a a ……..”

Giang Tinh Vũ điên cuồng kêu to, tay nắm lấy ga giường thật chặt còn ngón chân thì dùng sức cuộn tròn lên, còn dươиɠ ѵậŧ giữa háng thì xuất ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, mà cùng lúc đó âm huyệt bị dươиɠ ѵậŧ chặt chẽ lấp kín cũng run rẩy phun ra cả đống dâʍ ŧᏂủy̠.

Xuất tinh cùng cao trào cùng một lúc như vậy nên cậu liền đạt tới kɧoáı ©ảʍ cao trào tột đỉnh, vì vậy mà đầu Giang Tinh Vũ liền trống rỗng.

#Edit: Orla Phạm

#Mọi người yêu thích truyện có thể đề cử cho truyện để mình có động lực edit tiếp nha. 💜💜