Gặp Lại Sau Nhiều Năm

Chương 27 (H+)

Trong lòng Cận Quan Quan không yên, cô muốn biết năm đó Hoắc Mộ rốt cuộc đã giấu giếm cô chuyện gì? Vì sao anh lại nói là đi Harvard, kết quả lại vốn dĩ không đi! Hơn nữa, anh hoàn toàn cũng không có ý định đến nơi đó, lại dùng lý do như thế này để lừa gạt cô.

Cận Quan Quan trở lại, lại cùng Hoắc Mộ đi về.

Về đến nhà cô, cô xuống xe, nắm lấy cổ áo Hoắc Mộ hỏi anh: “Có muốn tắm cùng nhau không?”

Hoắc Mộ nghe xong lời này còn chưa kịp từ chối, một giây sau, cô khí thế hung hăng nhón chân, hôn lên miệng anh, tay cô câu lấy bờ vai anh kéo anh đi vào.

Hoắc Mộ vốn còn muốn nghiêm chỉnh từ chối, nhưng dưới sự quyến rũ như vậy, lời từ chối anh không thể nào nói ra được, hai người hôn nhau đi vào, vừa đi vừa cởϊ qυầи áo đối phương.

Hoắc Mộ đã luyện ra được, anh có thể dùng một tay cởi áσ ɭóŧ của cô, sau khi cởi hết quần áo của cô, hai người đi vào trong.

Hai người đều để trần, bên trong có một cái kính toàn thân, kính toàn thân có thể nhìn thấy thân thể của hai người, hai thân thể trắng toát dính vào nhau.

Cận Quan Quan đè anh ở phía sau cửa nhà tắm, sau đó cô đưa tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ của anh, đặt ở miệng huyệt của cô ma sát, không có cắm thẳng vào như vậy, ngược lại để nó cọ cọ miệng huyệt của cô, khiến miệng huyệt ra nước, khiến gậy thịt của Hoắc Mộ càng lúc càng lớn.

Cô cầm dươиɠ ѵậŧ cọ cọ miệng huyệt, cười hỏi anh: “Hoắc Mộ, anh muốn cắm vào không? Anh muốn cắm vào cũng được, nhưng phải trả lời câu hỏi của em. Anh biết buổi tối hôm nay em nhìn thấy Thư Lâm ở toilet không? Cậu ấy nói cho em biết, năm đó anh cũng không thật sự đi Harvard. Không đúng, là anh vốn dĩ cũng không lựa chọn trường này vậy anh nói cho em biết, vì sao năm đó anh phải nói với em như thế, anh nói anh muốn đi Harvard, cho nên anh mới rời khỏi? Nếu như anh không nói cho em biết, vậy thì em không cho anh cắm vào. Anh muốn cắm vào huyệt nộn không? Muốn bị cắn thật chặt không?”

Hoắc Mộ vốn còn nghĩ, nếu có thể thì anh sẽ giấu giếm cả đời, kết quả bị cô biết được, sắc mặt anh trong nháy mắt liền thay đổi, không nói gì.

Anh ôm bên eo Cận Quan Quan, đưa người đi vào, Cận Quan Quan bị anh ôm đặt dưới vòi hoa sen, không biết là anh làm gì, Hoắc Mộ trực tiếp mở vòi hoa sen ra.

Hoắc Mộ mở vòi sen, một giây sau, anh nâng một chân của Cận Quan Quan lên, chống trên tường, sau đó, vòi sen phun vào miệng huyệt cô với tốc độ lớn nhất.

“A ----” Miệng huyệt bị vòi hoa sen kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Cận Quan Quan kêu thét lên, phía dưới bị giọt nước từ vòi sen đánh thẳng vào hạt thịt, cảm giác cao trào trong nháy mắt lên tới, giọt nước vô cùng lớn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun vào bên dưới cô, cực kỳ thoải mái.

Chưa đến hai ba cái cô đã bị vòi hoa sen này phun cho mềm xuống.

Con người cô hoàn toàn thuộc về kiểu phóng túng dâʍ ɭσạи trên giường, chỉ cần làm cô ướt, trong nháy mắt cô sẽ quên mất mình đang làm những gì, Cận Quan Quan bị vòi hoa sen cho dễ chịu dựa vào vách tường, híp mắt hưởng thụ sự thoải mái khi phía dưới bị vòi sen phun vào.

Hoắc Mộ đưa tay tách cánh môi âʍ ɦộ của cô ra, để vòi hoa sen phun vào sâu hơn, tốc độ dòng nước của vòi sen vô cùng nhanh, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó khiến phía dưới cô trong nháy mắt đã đến cao trào.

Cận Quan Quan cảm thấy cô sắp điên rồi, thoải mái đến điên rồi, tay cô bắt lấy bả vai Hoắc Mộ, sợ ngã xuống.

Hoắc Mộ một tay ôm eo cô, cô bị vòi hoa sen này phun có thể đưa lên cao trào một lần, sự dễ chịu còn chưa tan đi, Hoắc Mộ liền tắt vòi hoa sen này để sang một bên.

Hiện tại phía dưới Cận Quan Quan vô cùng ngứa ngáy còn muốn giải quyết, vòi hoa sen bị tắt, cô nổi cáu vỗ anh một cái: “Anh làm gì vậy? Phía dưới của em đang ngứa đây.”

Hoắc Mộ đẩy một chân cô ra, chỗ cửa huyệt bây giờ đã ướt nhẹp, anh nâng côn ŧᏂịŧ, trực tiếp cắm vào.

Côn ŧᏂịŧ tiến vào, phía dưới Cận Quan Quan thoải mái đến căng ra, sau khi anh cắm vào, trì hoãn một chút, sau đó anh nhanh chóng ra vào.

Cận Quan Quan thích cảm giác được anh cắm vào, thích cảm giác anh lấp kín chặt chẽ, cực kỳ thoải mái.

Cô bắt lấy hông anh, buông thả để anh cắm vào rút ra.

Đối diện cô chính là tấm kính toàn thân, lúc trước khi thiết kế đã có một tấm gương như vậy.

Cho nên, Cận Quan Quan nhìn thấy hình ảnh Hoắc Mộ cắm vào cô, nhìn thấy hình ảnh cô mở chân ra, bị Hoắc Mộ làm.

Cô nhìn thấy phía dưới hai người nối liền với nhau, cô thấy cô được anh làm cho dễ chịu, trên mặt là sự vui thích của cơn cao trào.

Hoắc Mộ duy trì tư thế này, sau khi ra vào trong cô mấy trăm cái, anh lui ra ngoài, đổi tư thế, để Cận Quan Quan đưa lưng về phía anh, anh vỗ mông cô một cái.

Đây là ám hiệu ngầm hiệu ý trước đó của hai người bọn họ, chỉ cần vỗ mông cô một cái là biết là anh muốn cắm vào từ phía sau, cho nên cô đưa lưng về phía anh vểnh mông lên, tay đè tấm kính trước mặt, mông vểnh ra sau cho anh làm.

Mông vểnh lên cho anh làm, còn đặc biệt lung lay một cái, dáng vẻ chính là vô cùng câu dẫn anh làm mông mình.

Hoắc Mộ bắt lấy mông cô, sau khi tách ra, anh trực tiếp đỡ côn ŧᏂịŧ cắm vào.

Tư thế này có thể cắm vào rất sâu, cơ bản là bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người nối liền, vị trí này cũng cắm rất thoải mái, Cận Quan Quan rêи ɾỉ thét lên ngẩng đầu, nhìn mình trong gương, bị anh cắm đến sắc mặt đỏ ửng, hơn nữa tư thế này cực kỳ mắc cỡ, mặc dù rất xấu hổ nhưng lại rất dễ chịu.

Cô nhìn thấy vυ' lớn của mình đang đong đưa, sức lực mà anh cắm vào quá nặng.

Cô lên tiếng rêи ɾỉ, Hoắc Mộ giữ lấy mông cô dùng sức ra vào, dưới không gian yên tĩnh, chỉ còn lại tiến xá© ŧᏂịŧ bạch bạch bạch đập vào nhau và tiếng rêи ɾỉ của Cận Quan Quan.

Trong tư thế này Hoắc Mộ bị Cận Quan Quan kẹp vô cùng chặt, anh vỗ mông cô một cái, nhắc nhở cô: “Đồ dâʍ đãиɠ, đừng kẹp chặt như thế, muốn cắn đứt anh sao?”

Cận Quan Quan đỡ vách tường, lúc sắp phun ra cô lên tiếng rêи ɾỉ nói: “A --- Hoắc Mộ, sắp tới rồi, chậm một chút --- nhanh quá --- chậm một chút --- a ---”

Hoắc Mộ quả thật không nhịn được, anh cũng nhìn thấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người nối liền nhau trong gương, hơn nữa ở trong gương vυ' cô còn lắc lư, cực kỳ gợi cảm mê người, vả lại vẻ mặt dâʍ đãиɠ của cô hoàn toàn bị tấm gương này biểu thị ra, nhìn dáng vẻ cô dụ hoặc như thế, anh không nhịn được mà bắn ra, nhưng sau khi anh rút ra mới trực tiếp bắn lên khe mông của cô.

Một luồng dịch trắng đυ.c chảy bên khe mông của cô, gần với khe mông của cô, một bãi ướt nhẹp, lộ ra vô cùng dâʍ ɖu͙©.

Dâʍ ŧᏂủy̠ mà Cận Quan Quan phun ra cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh hòa lẫn vào nhau, cô cảm thấy bên dưới ướt dầm dề, tư vị nói không rõ ràng, thoải mái được một lần, hiện tại thân thể còn có chút run rẩy.

Hoắc Mộ nhìn khe mông của cô hút lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, nuốt lấy muốn hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh vào, anh lập tức đưa tay gạt ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy vào vị trí tiểu huyệt của cô bị anh đưa tay chụp lấy.

Anh sợ nó chảy vào.

Cận Quan Quan vốn chuẩn bị chất vấn anh, nhưng được anh đưa lên cao trào hai lần liên tiếp, lời cô muốn nói cũng không biết nên nói như thế nào.

Hiện tại cô ngồi trong ngực anh, mặc cho anh muốn làm gì mình thì làm.

Hoắc Mộ một tay ôm cô, sau khi gạt chất lỏng ra, lúc này anh mới thôi, cầm vòi hoa sen một lần nữa làm sạch thân thể cô.

Cận Quan Quan ghét anh muốn chết, hỏi anh thì không nói mà trực tiếp làʍ t̠ìиɦ.

Cô dễ chịu nên quên mất muốn nói với anh cái gì.

Hiện tại cô dính vào Hoắc Mộ, nũng nịu cắn tai anh cảnh cáo: “Anh đừng tưởng rằng không trả lời vấn đề của em thì có thể bỏ qua chuyện này, anh không nói cho em biết, sau này em sẽ không cho anh làm.”