Hoắc Mộ là ủy viên học tập trong lớp phụ trách thu bài tập, còn có phát danh sách thành tích các loại.
Lần thi tháng này đã có thành tích, không hề nghi ngờ anh được hạng nhất, sau khi anh xem mình xong lập tức lại đi xem hạng nhất đếm ngược một chút, quả nhiên giống như anh nghĩ, là Cận Quan Quan.
Lúc Thư Lâm thấy anh cầm tờ giấy thành tích này, cô ta cũng nhìn thoáng qua. Khi nhìn thấy cái tên cuối cùng, cô ta vô tình chế giễu: “Cận Quan Quan này, thật sự là ngực lớn không não, lại là hạng nhất từ dưới đếm lên. Lần trước hạng nhất từ dưới đếm lên, hiện tại lại một lần nữa hạng nhất từ dưới đếm lên, ở cùng với cậu hoàn toàn không có chút tác dụng nào. Chuyện này có ảnh hưởng đến cậu học tập không, tớ thấy cậu đối với cậu ta rất không hài lòng, hơn nữa cậu chán ghét cậu ta như vậy, nếu không cậu trực tiếp nói với cô chủ nhiệm đổi chỗ của hai người đi, dù sao thì hiện tại cậu ta thi được hạng nhất từ dưới đếm lên, sau khi chủ nhiệm lớp nhìn thấy cũng không vui, chắc chắn sẽ đồng ý cho hai người đổi chỗ, chỉ cần cậu mở miệng. Nếu không cậu nói với thầy chủ nhiệm, nói là cậu muốn ngồi với tớ, thành tích học tập của tớ cũng được, chủ nhiệm lớp hẳn là sẽ đồng ý.”
Hoắc Mộ nghe thấy lời này, theo bản năng mà nhíu mày, dáng vẻ rất không vui, từ chối nói: “Không cần, cô giáo đã sắp xếp xong xuôi rồi, cứ vậy đi.”
Thư Lâm vốn dĩ cho rằng anh chán ghét Cận Quan Quan cỡ nào, nhưng nghe thấy mấy câu nói như thế, bản thân mình cũng ngơ ngác, nếu thật sự chán ghét Cận Quan Quan, sao có thể không đồng ý? Thật sự chán ghét thì chắc chắn sẽ cách ra thật xa.
Cho nên cô ta dò xét hỏi anh: “Cậu… không phải là cậu thích cậu ta chứ? Bởi vì cậu ta theo đuổi cậu, cho nên cậu động lòng với cậu ta rồi đúng không?”
Thư Lâm nhìn thấy anh lạnh nhạt không có bất kỳ phản ứng gì, mặc dù không có phản ứng, nhưng anh không có phản bác theo bản năng, chứng minh cho việc trong lòng anh có lẽ là cũng có tâm tư như thế, trong đầu cô ta bốc lên sự kích động chua xót không cam lòng, cô ta nói: “Hoắc Mộ, loại thiên kim đại tiểu thư như bọn họ chẳng qua là chơi đùa mà thôi, rõ ràng cũng không phải cùng một cấp bậc với chúng ta, chúng ta chỉ là gia đình bình thường, thế nhưng Cận Quan Quan không giống như vậy, tớ nghe nói cô ta là con gái của người có tiền. Hơn nữa trong nhà rất giàu có, thành tích học tập tệ này của cô ta cũng có thể thi vào trường của chúng ta, vào lớp của chúng ta là bởi vì trong nhà quyên góp tòa lầu cho trường học, tòa nhà máy tính mới xây kia chính là do nhà bọn họ quyên góp.”
“Cậu có thấy quần áo trên người cậu ta không, cái cặp sách mà cậu ta đeo cũng phải hơn 3 vạn, hơn nữa đôi giày kia cũng mấy ngàn, chiếc áo khoác kia là xa xỉ phẩm, ngay cả một chiếc áo khoác cũng phải mấy ngàn, những thứ này đối với chúng ta mà nói chính là con số trên trời ở trên người cậu ta, cậu ta có thể tùy ý. Loại thiên kim tiểu thư này theo đuổi cậu đơn giản chính là muốn gϊếŧ thời gian, nhìn trúng mặt của cậu, đặc biệt là loại người của xã hội thượng lưu này liền chú trọng môn đăng hộ đối. Nhà của cậu không thể nào xứng đôi với cậu ta, nhà bọn họ không có khả năng sẽ coi trọng cậu.”
Trước đó Hoắc Mộ thấy cô sống không buồn không lo như thế, nghĩ điều kiện gia đình của cô có lẽ không tồi.
Nhưng sau khi trải qua một phen nhắc nhở như vậy, anh sửng sốt không thôi, không nghĩ tới anh đoán không sai, cùng với gia đình thực tế của cô chênh lệch nhiều như vậy.
Anh cho rằng không tồi, nhưng người ta đã là phú hào rồi.
Buổi chiều khi tan học về nhà, anh đặc biệt lưu ý một chút. Mỗi lần Cận Quan Quan đều mang theo cặp sách đi theo anh, cho nên anh cũng không nhìn thấy cô bước lên xe có tài xế, lần này anh nhìn thấy cô lên xe có tài xế, rõ ràng nhìn thấy xe có tài xế đều là loại Mercedes - Benz.
Anh xem như biết được, Cận Quan Quan và anh, ở giữa hai người thật sự có ranh giới không thể vượt qua được.
Bắt đầu từ khi sinh ra đã định trước giai cấp của hai người.
Điều anh vui mừng chính là, anh cũng không phải thật sự thích Cận Quan Quan, chẳng qua là có một chút cảm giác như vậy, bây giờ còn chưa lên men anh đã bóp chết trong trứng nước, rất tốt.
Anh không càng lún càng sâu.
Ngày hôm sau lúc Cận Quan Quan đi học, Thư Lâm chuyển toàn bộ cặp sách và sách vở của mình tới, để trên bàn Cận Quan Quan, muốn chen vào cô, giọng điệu cô ta còn vô cùng kiêu ngạo đắc ý nói với cô: “Bạn học Cận Quan Quan, cô chủ nhiệm nói, bởi vì cậu ngồi bên cạnh bạn học Hoắc Mộ cũng một tháng rồi mà không có bất kỳ sự tiến bộ gì, thành tích học tập không được nâng cao, sợ cậu làm chậm trễ việc học của cậu ấy, cho nên đặc biệt để tôi đổi chỗ với cậu, từ nay về sau chỗ này của cậu chính là của tôi, hiện tại làm phiền cậu thu dọn đồ đạc đến chỗ kia của tôi.”
Giọng điệu thái độ nói chuyện này của Thư Lâm, tuyên bố vênh vang đắc ý, chính là đang gây hấn với cô, mang theo nụ cười của người thắng.
Cận Quan Quan khó chịu, rõ ràng cô vẫn luôn ngồi ở vị trí này, kết quả bảo cô đổi chỗ, cô không đồng ý, vị trí này có thể nhìn thấy Hoắc Mộ, cô muốn ở cùng một chỗ với anh, cô không muốn đi, vô lại nói: “Tôi không muốn, tôi thích vị trí này, tôi muốn ngồi chỗ này, dù sao thì vị trí của tôi sẽ không để cho cậu, chỗ cô chủ nhiệm, tôi sẽ giải thích, tôi sẽ nói với cô lần sau sẽ cố gắng.”
Thư Lâm nhìn dáng vẻ cô không biết xấu hổ như vậy, cô ta cũng tức giận.
Cô ta nhìn Hoắc Mộ, nói với anh: “Bạn học Hoắc Mộ, cô giáo nói thế nào, cậu cũng nghe được, cho nên tớ không nói sai chứ, nếu bạn học Cận Quan Quan không đồng ý, vậy thì cậu chuyển đến chỗ tớ đi, đổi với bạn cùng bàn của tớ, dù sao hai chúng ta ngồi với nhau là được rồi.”
Hoắc Mộ nghe thấy lời này, bàn tay ngập ngừng xê dịch sách vở, Cận Quan Quan nhìn anh, sợ anh thật sự rời đi.
Kết quả, sau đó Hoắc Mộ thật sự thu dọn sách vở xong thì rời khỏi vị trí này.
Trong nháy mắt Cận Quan Quan thật sự muốn bật khóc, tại sao phải đối xử với cô như vậy.
Thư Lâm càng thêm xem thường cô, ánh mắt đó đều là sự khinh rẻ.
Cận Quan Quan tức giận nói: “Không cần cậu đi, tớ đi là được rồi chứ, tớ đến chỗ của cậu ta, cậu không cần chuyển đi, vị trí này của cậu rất tốt, tầm mắt này khá là chính diện, nếu cậu ngồi phía sau thì sẽ không nhìn thấy.”
Hơn nữa nơi này ít nhất còn có thể có chút gió từ quạt thổi tới, nếu như chuyển đến chỗ đó của Thư Lâm, anh có thể thật sự không có cách nào mát được. Con trai vào mùa hè nóng nực đổ mồ hôi nhiều, cô sợ Hoắc Mộ bị giày vò, cho nên dù là không cam tâm tình nguyện, cô cũng dọn dẹp đồ đạc rời đi.
Lúc Hoắc Mộ nhìn cô thu dọn đồ đạc rời đi, trái tim không biết làm sao nữa, phảng phất như bị dao đâm một cái, vô cùng khó chịu.
Tính tình Cận Quan Quan vốn dĩ tùy tiện, suy nghĩ cũng không nghĩ tới nhiều như vậy, cho dù thật sự chỉ là chủ nhiệm lớp cảm thấy cô không có tiến bộ, chuyển cô đi, lúc đầu cô không định học tập cho giỏi, bây giờ chuẩn bị nghiêm túc học hành rồi, mình vượt qua Thư Lâm là có thể quay về.
Ngoại trừ mỗi ngày nhìn Thư Lâm và Hoắc Mộ thân mật ra, cô cảm thấy mình còn có thể nhịn được!!
Cận Quan Quan bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế cũng bắt đầu cố gắng phấn đấu học tập.
Lúc đang cố gắng phấn đấu học tập cũng không quên kế hoạch tán trai của mình, mỗi ngày vẫn hướng về phía Hoắc Mộ, đưa bữa sáng cho anh, chặn anh ở cổng trường, sau đó mỗi ngày hết giờ học, vừa nhìn thấy nước trong bình của anh hết rồi, cô nhanh chóng đi lấy nước cho anh, vô cùng nhiệt tình.
Cô không mảy may nhìn thấy Hoắc Mộ trốn tránh cô.
Có một lần chơi sau giờ học, giáo viên bảo bọn họ lập 8 người một đội, sau đó chơi một vài trò chơi sôi nổi một chút, đừng có lúc nào cũng nghĩ đến đi học.
Cận Quan Quan may mắn được rút đến cùng một trò chơi với Hoắc Mộ.
Vào thời điểm đó không có nhiều trò chơi, trò chơi vô cùng đơn giản cũng chơi đến phát ngán rồi, chơi trò lời thật lòng đại mạo hiểm, xoay cái bút một cái, xoay tới ai, người đó liền phải trả lời câu hỏi.
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào cái bánh thơm ngon Hoắc Mộ này, chỉ định để anh trả lời câu hỏi.
Hoắc Mộ trực tiếp lựa chọn lời thật lòng.
Thư Lâm trực tiếp hỏi anh: “Cậu thích mẫu con gái như thế nào?”
Hoắc Mộ nghe thấy lời này, theo bản năng mà nhìn Cận Quan Quan ở đối diện.
Ấn tượng đầu tiên bỗng xuất hiện trong đầu anh lại là cô, chính anh cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn Cận Quan Quan vẻ mặt tò mò nhìn anh, trong ánh mắt đều mang theo ánh sáng mong đợi.
Anh nói trái lương tâm: “Học tập thông minh, IQ cao, hơn nữa dịu dàng hiền lành, cực kỳ yên tĩnh, không ầm ĩ.”
Lời nói rõ ràng như vậy, mọi người chỉ cần nghe liền hiểu, đây rất rõ ràng chính là ý chỉ Thư Lâm.
Thư Lâm nghe xong mặt cũng đỏ bừng lên, vô cùng ngại ngùng.
Cô ta vốn cho rằng chẳng qua là mình thích đơn phương, cho nên không tiện thổ lộ, thế nhưng nghe thấy Hoắc Mộ tự mình nói rõ ràng ra như vậy, trong đầu càng thêm có tính toán, đây không phải là yêu thích đơn phương gì, đúng lúc hai người bọn họ là tình đầu ý hợp đây.
Cận Quan Quan nghe thấy không liên quan gì đến mình, trong đầu hơi phiền muộn một chút xíu, có điều cũng không sao, cô vẫn chưa thành công mà, nếu như sau khi thành công theo đuổi được Hoắc Mộ, mẫu người Hoắc Mộ thích chắc chắn sẽ thay đổi.
…
Gần đây Cận Quan Quan luôn nhớ lại giấc mộng trước kia, mỗi lần tỉnh lại luôn là một hồi trống rỗng hiu quạnh, hôm nay lúc tỉnh lại, cô sờ khóe mắt mình một chút, phát hiện ra nước mắt đã rơi, cô cảm thấy buồn cười.
Cô khóc rồi.
Cô không hiểu được Hoắc Mộ, cũng không biết có phải đàn ông nào cũng như vậy hay không, nếu như lúc ấy thật sự không thích cô, vậy thì sao sau này lúc hai người ở bên nhau lại phải đối tốt với cô như vậy, lúc tốt với cô thật sự là tốt ghê gớm, tốt đến mức Cận Quan Quan cảm thấy đời này không phải anh thì sẽ không lấy chồng.
Cận Quan Quan lại phát hiện ra cô ở trong ngực Hoắc Mộ, cô nhìn anh, tức giận đến mức muốn đánh anh.
Hôm nay Hoắc Mộ không cần đi làm, hiếm thấy được nghỉ một ngày, cho nên anh ngủ lại sức, mấy năm nay giấc ngủ của anh vẫn luôn không tốt lắm, chủ yếu là mất ngủ, nhưng tối qua ngủ ngon hiếm thấy.
Bởi vì Cận Quan Quan ở bên cạnh anh, anh ngửi thấy mùi của cô mà ngủ thϊếp đi, sau nửa đêm bởi vì phản ứng tự nhiên của cơ thể Cận Quan Quan, cô ngửi thấy mùi hương của anh thì giống như con mèo nhỏ, trốn trong ngực anh, ôm anh quấn lấy anh.
Cận Quan Quan ngồi dậy, không muốn ôm anh nữa.
Hiện tại Hoắc Mộ cũng tỉnh lại rồi, cô đi vào phòng tắm tắm rửa trước, Hoắc Mộ thu dọn cái chăn ngày hôm qua bỏ vào trong máy giặt.
Cận Quan Quan đang đánh răng, anh ở phía sau bận rộn.
Đừng nói nhìn trong gương như vậy mà có ảo giác, còn tưởng rằng hai người bọn họ là vợ chồng đã kết hôn nhiều năm, ân ái như thế.
Cận Quan Quan rửa mặt xong muốn trang điểm, Hoắc Mộ bắt đầu rửa mặt, Hoắc Mộ bị một đống đồ trang điểm cô lấy ra làm cho kinh ngạc đến ngây người.
Anh biết con gái sẽ dùng đồ trang điểm các loại, nhưng cho tới nay anh chưa từng nhìn thấy nhiều đồ như vậy.
Một đống này anh hoàn toàn không biết.
Cận Quan Quan trang điểm lên mặt mình, kẻ mắt các thể loại, anh lo lắng sợ hãi, sợ cô đâm vào mắt bị thương.