Gặp Lại Sau Nhiều Năm

Chương 20 (H+)

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên núʍ ѵú quả thật giống như phun sữa vậy.

Hoắc Mộ đang nghĩ, cô sinh con cho anh, thật sự hình ảnh có sữa từ nơi này phun ra chắc chắn là rất đẹp.

Cận Quan Quan đang trong kỳ kinh nguyệt, theo đạo lý mà nói là không thể nào có bất kỳ cảm giác gì, dù sao thì cô cũng không lêи đỉиɦ.

Nhưng mà, cô có thể trêu ghẹo làm ra dáng vẻ vô cùng thoải mái, sự khoan khoái trên mặt vô cùng dâʍ đãиɠ, sau khi anh bắn ra, còn có thể dùng ánh mắt vô tội nhìn anh.

Hoắc Mộ không nhịn được mà cúi đầu hôn môi cô, cạy mở hàm răng của cô, cuốn lấy đầu lưỡi của cô, ở trong miệng khuấy đảo liếʍ mυ'ŧ ngậm lấy nhau.



Cận Quan Quan vừa ở bên Hoắc Mộ không bao lâu, ban ngày hai người hẹn hò, ban đêm thuê phòng, nhưng thuê phòng rồi thì chẳng làm gì cả, cứ nghiêm chỉnh như vậy, chỉ đắp kín chăn mền tán gẫu đi ngủ thuần túy.

Cận Quan Quan biết điều kiện của anh không tốt, tiền sinh hoạt thường ngày đều do tự mình sắp xếp thời gian đi làm công kiếm được, cho nên cũng không dám tìm phòng quá đắt ở gần trường mà tìm những phòng chuỗi khách sạn rẻ kia, giá cả bình thường, không hơn trăm, vừa đến cuối tuần đã khá là đắt rồi, bởi vì có rất nhiều cặp đôi thuê phòng, giá cả trên dưới 100.

Hai người bọn họ cũng không phải thường xuyên đến thuê phòng, chẳng qua là thỉnh thoảng tới, cho nên Cận Quan Quan và Hoắc Mộ hai người ra ngoài hẹn hò, buổi tối thuê phòng.

Đây là lễ tình nhân đầu tiên của cô, lễ tình nhân đại biểu cho điều gì? Không cần phải nói cũng biết, buổi tối nói đi thuê phòng là thật, thuê phòng muốn chơi một trận.

Đến bây giờ cô cũng chưa từng phá thân, hai người ngoại trừ lần trước dùng miệng để anh bắn ra thì không có thêm hành động thân mật hơn, Hoắc Mộ đã nói liếʍ huyệt cho cô cũng không có, Cận Quan Quan chờ mong, cho nên đêm nay cho rằng hai người có thể xảy ra cái gì đó.

Dù sao cũng là lễ tình nhân.

Cô đến quán cà phê Hoắc Mộ làm việc chờ anh, ngoan ngoãn chờ đến tối.

Bởi vì hôm nay là lễ tình nhân, cho nên tiền lương cao hơn ba lần, Hoắc Mộ vốn dĩ không muốn tiền lương gấp ba này, muốn cùng cô đón lễ tình nhân, nhưng Cận Quan Quan không cho phép, cô biết điều kiện của anh không tốt lại không muốn nhận sự giúp đỡ của người khác, không muốn để anh bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, bỏ lỡ tiền lương gấp ba, anh phải làm nhiều thêm ba ngày, cho nên liền cùng anh ở trong quán cà phê này làm việc với nhau, cô ngồi ở trong một góc, uống cà phê chờ anh.

Ông chủ thấy hai người bọn họ ân ái như thế, để anh tan làm sớm, tiền công vẫn trả như thường.

Hôm nay là lễ tình nhân, cho nên hoa cực kỳ mắc, Hoắc Mộ cầm tiền lương gấp ba của anh, lại mua cho cô một bó hoa to, chọc giận cũng muốn chọc cho Cận Quan Quan tức chết.

Tiền lương hôm nay của anh cũng chỉ hơn 300 tệ mà thôi, kết quả mua bó hoa hồng này thì 300 tệ cũng hết rồi. Ba trăm tệ có thể là tiền ăn một tháng của anh đấy! Cô đều giận đến mức không biết nói thế nào rồi.

Cô không cho anh mua, kết quả Hoắc Mộ nhân lúc cô đi mua kem ốc quế thì tự mình chuồn đi mua hoa này, lúc quay lại cô nhìn thấy một bó hoa hồng to ở trước mặt mình.

Cận Quan Quan rất tức giận, bởi vì anh tiêu tiền vào chuyện này, có thể ngày thường bản thân anh phải tiết kiệm hơn.

Hoắc Mộ cũng không có việc gì, đưa hoa cho cô, vẫn rất vui vẻ nói: “Thứ mà bạn gái nhà khác có, bạn gái của anh cũng phải có.”

Cận Quan Quan được dỗ vui vẻ, nhận lấy hoa này.Sau đó cùng anh, hai người tìm một khách sạn gần đó ở, hiệu quả cách âm của khách sạn trang bị không tốt, dù sao cũng là khách sạn rẻ mà? Có thể tốt hơn chỗ nào chứ?

Lúc hai người tắm rửa xong nằm trên giường, sát vách đột nhiên phát ra tiếng rêи ɾỉ của phụ nữ.

Tiếng rêи ɾỉ đột nhiên vọng lại còn có tiếng thân thể va vào nhau, vô cùng mờ ám, quan trọng là hai người bọn họ hiện tại còn nằm với nhau đấy, nói không xấu hổ là không thể nào.

Cận Quan Quan nghe được tiếng này thì cực kỳ thẹn thùng, đến mức mặt cũng đỏ rần, nắm lấy chăn mềm quay đầu nhìn anh.

Muốn xem phản ứng của Hoắc Mộ.

Hoắc Mộ không nhúc nhích, không có phản ứng gì.

Cô không nhịn được mà hỏi: “Hoắc Mộ, hôm nay là lễ tình nhân, anh muốn không? Nếu anh muốn thì cũng có thể, dù sao cũng là lễ tình nhân mà.”

Hoắc Mộ nghe thấy lời này thì quay đầu nhìn cô nói: “Quan Quan, em còn nhỏ, chờ sau khi chúng ta lên đại học rồi nói sau.”

Cận Quan Quan nghe vậy thì cả khuôn mặt nổi cáu, con gái cũng chủ động đến như vậy rồi, con gái không hề chê, cũng chẳng ngại, đàn ông như anh để ý cái gì?

Cận Quan Quan nghe đến đó thì nhịn không được, đặc biệt là sát vách cũng chơi hào hứng như vậy rồi, nơi này không có một chút động tĩnh này. Cô đưa tay bắt lấy tay của Hoắc Mộ, sau đó để ở phía dưới của cô, giọng nói câu lấy anh nói: “Nhưng mà em muốn, lần trước không phải anh nói sẽ liếʍ huyệt cho em sao? Hay là anh liếʍ cho em một chút? Bây giờ bên dưới rất ngứa đó.”

Cô nói xong còn đặc biệt kéo theo tay của anh xoay quanh vòng ở bên dưới cô.

Cô mặc váy ngủ, vừa rồi lúc xoay người váy đã cuộn lên trước rồi, chỉ còn lại qυầи ɭóŧ, cho nên lúc anh sờ trực tiếp sờ qυầи ɭóŧ một vòng, sờ đến nơi trơn nhẵn này, mang theo một chút lông. Tay của anh cũng không nhịn được mà run rẩy.

Hoắc Mộ nghe vậy xoay người sang chỗ khác, anh không có bất kỳ kinh nghiệm gì cũng không biết làm thế nào, nhưng mà, anh từng nhìn thấy một chút.

Lần trước anh nghe Cận Quan Quan nói liếʍ huyệt cho cô, sau khi anh quay về đã tìm quán net học tập, tìm được những phim AV kia xem mấy lần, học được rồi, hiện tại đặt trên người Cận Quan Quan, ngón tay ở phía trên qυầи ɭóŧ của cô sờ trơn trượt.

Tay đàn ông giống như có điện, sờ trên qυầи ɭóŧ của cô cũng có thể khiến cho Cận Quan Quan không nhịn được mà chảy nước.

Anh nhìn thấy phần giữa qυầи ɭóŧ bằng bông đã đậm màu rồi, dấu vết của một vũng nước ở đó, cho nên cô đây là chảy dâʍ ŧᏂủy̠ rồi.

Hoắc Mộ thấy thế, cởϊ qυầи lót của cô xuống, đây là lần đầu tiên anh nhìn bên dưới của Cận Quan Quan.

Lông rất nhiều, cởϊ qυầи lót ra, đập vào mắt chính là một lớp lông đen phía trên, anh nghe nói con gái nhiều lông, tính dục đều rất dồi dào.

Hoắc Mộ đẩy lông đen ra, tìm được cánh huyệt bên dưới, hai mảnh mềm ềm, một đường nhỏ ở giữa, cô bé mũm mĩm, giống với cô bé non mịn lúc anh nhìn thấy khi mộng xuân.

Hoắc Mộ tách môi âʍ ɦộ của cô ra nhìn vào bên trong, âʍ ѵậŧ hơi thâm, lúc tách rộng ra mới hoàn toàn xuất hiện, nhô lên, anh tìm được âʍ ѵậŧ, tay sờ một cái.

“Ưm -----” Cận Quan Quan thoải mái rêи ɾỉ, chân không tự giác mà mở rộng hơn, để ngón tay của anh tiến vào sâu hơn.

Anh vuốt ve âʍ ѵậŧ này ma sát lên xuống, Cận Quan Quan thoải mái đến mức mặt đều đỏ lên, tay của anh bị thấm ướt một chút, thứ dinh dính là dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.

Cận Quan Quan không dám kêu quá lớn tiếng, lúc thoải mái, hơi kêu da^ʍ ưm ưm a a a.

Hoắc Mộ nhìn dáng vẻ say mê của cô, xếp chân cô thành hình chữ M, tách miệng huyệt của cô ra rộng hơn.

Ý thức được Hoắc Mộ muốn làm gì, Cận Quan Quan “A” lên một tiếng, Hoắc Mộ quả nhiên chôn đầu vào huyệt thịt của cô, miệng đến gần, đầu tiên là ngửi mùi hương huyệt da^ʍ của cô một cái.