Cô Rất Muốn

Chương 14

Chương 14: Bị lão công thao cao trào liên tục

Lâm Thiên Hoan không hiểu môtê gì.

Lâm Thiên Hoan chỉ biết mình đang bị đàn ông thao huyệt, dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa lớn, cắm thẳng vào tiểu huyệt khô khốc của cô, làm cô thật đau cũng thật khó chịu.

Nhưng đó không chỉ đau và khó chịu.

Đói khát dâʍ đãиɠ tiểu bức chật hẹp non mịn, cắn chặt lấy quái vật khổng lồ nọ, tuy rằng bị thao phát đau, nhưng vẫn co rút mυ'ŧ vào, cực lực lấy lòng cây dươиɠ ѵậŧ nọ.

Tuy Lâm Thiên Hoan không muốn thừa nhận, nhưng cảm giác căng tràn lại toan trướng phát ra từ trong cơ thể thật khó mà bỏ qua được.

Dù động tác của người đàn ông thô lỗ, không dịu dàng, nhưng Lâm Thiên Hoan vẫn có thể dưới sự thao làm đó mà đạt được kɧoáı ©ảʍ và thỏa mãn.

"A~ ưm, a... Đừng mà chồng... Chồng đừng thao chỗ đó... Xin chồng... Ha~ á! Aaaaaa!"

Tại sao lại như vậy?

Vì sao cơ thể cô lại dâʍ đãиɠ đến như vậy?

"Chính là chỗ này sao?” Úc Hàn nheo mắt, bàn tay nắm lấy vòng eo cô càng thêm dùng sức, đối với điểm làm Lâm Thiên Hoan phát điên kia càng thêm ra sức thao vào trong.

"Á á á á~ Đừng, đừng... Nhanh quá...ưm, chồng ơi, anh đ* em nhanh quá... Em sắp chịu không nổi nữa... A a a a!"

Quá đã.

Đó là một điểm mẫn cảm trong hoa huyệt của cô, Úc Hàn không nói không rằng tiến công mạnh mẽ vào nơi đó, lập tức kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lâm Thiên Hoan chảy ra thêm nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

Lúc vừa mới bắt đầu làm, tiểu bức cô vẫn còn khô khốc, nhưng lúc này sau khi thao làm không bao lâu, tiểu bức cô đã trở nên ướŧ áŧ mướt rượt, có thể cho cây dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông tùy ý đâm thọc tới lui.

"Đừng... A~ Chồng... Á á á~ hảo bổng... Nhanh quá... Ứm ~ ha a~ Đỉnh tới rồi... Ưm, phải bị chồng đỉnh tới rồi..."

Tại sao lại như vậy?

Từ trước tới nay Úc Hàn khi đ*t cô đều dịu dàng và kiên nhẫn, chưa từng cường thế mạnh bạo như bây giờ, Lâm Thiên Hoan vốn tưởng rằng Úc Hàn không biết, kết quả không nghĩ tới quả nhiên chỉ là Úc Hàn đau lòng cô mà thôi.

"Á á á!"

Hiện tại Úc Hàn giống như lên cơn, chỉ biết dùng sức, không nói một lời mà chỉ tàn nhẫn đâm thọc vào tao điểm của cô, cho đến vυ' cô run loạn, tao huyệt không ngừng co rút, không bao lâu liền ở dưới thân người đàn ông mà leo lêи đỉиɦ, cao trào.

"Ưʍ..."

Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Chân Lâm Thiên Hoan treo trên người Úc Hàn, trên má vẫn còn nước mắt chưa khô, tất cả đều là vì bị làm quá thoải mái mà khóc ra tới.

Nhưng mà nơi ướt nhất không phải là khuôn mặt của cô, mà là tao bữc phía dưới.

Sau khi cao trào cô đã phun rất nhiều nước, theo động tác thọc vào rút ra của Úc Hàn mà phun tung toé đầy đất, hình ảnh đó dâʍ đãиɠ đến khó mà tưởng tượng nổi.

"A... A..." Lâm Thiên Hoan cảm thụ dư vị sau cao trào trong chốc lát, cuối cùng vì cơn kɧoáı ©ảʍ đó mà lấy lại tinh thần, cô co co tiểu huyệt, phát hiện cây đồ chơi của Úc Hàn vẫn cứng như cũ, xem ra còn chưa muốn bắn, mới dựa vào người anh hỏi: "Chồng ơi, anh, anh còn muốn không?"

Úc Hàn nhìn cô thật sâu, không trả lời, chỉ kéo hai đùi cô ra, dùng tư thế cắm huyệt, chính diện ôm cô trở về phòng.

"A~"

Lúc bước đi qυყ đầυ cọ xát tới tao bức, Lâm Thiên Hoan thoải mái không tưởng, tiểu huyệt lại bắt đầu cắи ʍút̼ dươиɠ ѵậŧ thô thạc kia.

Thật thoải mái.

Cô thật thoải mái.

Bộ dạng nghiêm trang nhưng lại hung mãnh thao cô của Úc Hàn trong thật là đẹp trai, cô rất thích bị Úc Hàn như vậy thao bức.

Chỉ là hôm nay cái Úc Hàn này rốt cuộc làm sao vậy, nếu không phải cô quá hiểu Úc Hàn, có lẽ cô còn cho rằng đây là nhân cách thứ hai của Úc Hàn chạy ra đ* cô.

"Thoải mái không?"

Úc Hàn ôm cô ngồi lên sô pha trong phòng, dươиɠ ѵậŧ vẫn cắm bên trong cô, trên mặt là biểu cảm khiến Lâm Thiên Hoan hơi khó hiểu.

Lâm Thiên Hoan cắn môi, kiều mị gật đầu: Ưʍ... Thoải mái..."

Úc Hàn đưa ngón tay ra, nâng mặt cô lên, tiếp tục hỏi: "Thế này đã đủ rồi sao?"

Hôm nay không biết vì sao mà Úc Hàn lại kì lạ như vậy, lúc anh lạnh mặt nhìn Lâm Thiên Hoan khiến cô có chút sợ hãi, thế là kiếp vía thốt lên: "Đủ rồi..."

Úc Hàn lại đưa tay lên, day mạnh âm đế của cô, xoa niết vuốt ve một hồi, giọng vừa lạnh vừa khàn: "Nói thật."

"A~ a!"

Chồng cô trước giờ không như vậy, đừng nói là thao huyệt cô một cách tàn nhẫn, ngay cả niết âm đế cô cũng chưa từng làm, Lâm Thiên Hoan chưa từng nghĩ tới sẽ phải chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, lập tức rêи ɾỉ khóc lóc: "Không đủ... Không đủ, còn muốn chồng thao... Tao bưc muốn ăn dươиɠ ѵậŧ thô to của chồng... Còn muốn...A~"

Úc Hàn nhìn cô, mở chân cô sang hai bên, đè lên sopha, sau đó không đợi Lâm Thiên Hoan phản ứng lại, dươиɠ ѵậŧ cắm trong da^ʍ huyệt cô lại lần nữa thọc cắm.

"A a a~ Sâu quá... Sâu quá... Bị chồng đỉnh tới cửa tử ©υиɠ rồi..."

Phía dưới Lâm Thiên Hoan gặm cắn dươиɠ ѵậŧ, thoải mái mà liên tục rên da^ʍ.

Cô biết cô không nên như vậy, nhưng cô không khống chế được.

Dươиɠ ѵậŧ của Úc Hàn thô như vậy, mỗi một lần đều rút ra hết rồi đâm thật sâu ngập lút cán, đỉnh đến tận cửa tử ©υиɠ, thao ướt run khối thịt mềm ở đó, sướиɠ vô cùng tận.

Biên độ đâm thọc của Úc Hàn đã thu nhỏ lại, nhưng tốc độ đâm thọc lại mỗi lúc một tăng, dươиɠ ѵậŧ thô to tùy ý va chạm trong hoa huyệt cô, những cú đâm chọc làm huyệt cô không ngừng chảy nước, không ngừng co rút, tiểu bức vốn màu hồng nhạt nay đã bị đâm đến nhuốm màu đỏ thẫm, Lâm Thiên Hoan lại cao trào thêm vài lần, còn triều phun.

Lâm Thiên Hoan chỉ cảm thấy mình sướиɠ tận trời.

Tiểu bức cô bị làm đến tê dại, quá sung sướиɠ quá hạnh phúc, nước da^ʍ trào ra đều đang tưới lên qυყ đầυ của Úc Hàn, bức thịt trong cơn run rẩy sau cao trào vẫn còn lưu luyến liếʍ cắn cây gậy.

Nhưng Úc Hàn như cũ vẫn chưa bắn, sau bị ngâm trong dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, dươиɠ ѵậŧ anh thậm chí còn lớn hơn một vòng, gân xanh trên qυყ đầυ càng phình lên một cách đáng sợ, lúc này đây, chưa đợi Lâm Thiên Hoan cao trào xong, cô lại lần nữa phải thừa nhận một trận thao lộng cuồng dã của người đàn ông.

Úc Hàn không dừng lại, anh cầm hai chân Lâm Thiên Hoan đặt trên vai mình, nắm lấy đùi cô rồi bắt thêm một cuộc chơi mới. Đến cuối cùng, Lâm Thiên Hoan cũng không nhớ rõ mình đã cao trào được bao nhiêu lần.

Cô chỉ nhớ rõ cô rất sung sướиɠ, chồng cô thật rất biết đ*, đ* cô sướиɠ lên trời.