Chân Hương Thật Lục

Chương 67: Tiếng gõ cửa vang

Edit: Jenn.

Bộ Thiếu Vi đem Bộ Thiếu Văn kéo xuống, mang về phòng hóa trang. Cùng diễn viên chính của Webdrama quảng bá 《 gương vỡ lại lành 》mọi người bàn luận rất sôi nổi, sự chú ý của Bộ Thiếu Văn đã lên một tầm cao mới, các loại lời mời chen chúc ập đến, khiến cô bận rộn đến cả người muốn bay. Cô tưởng Bộ Thiếu Văn đã chết tâm khi thấy Yến Sơ Phi cũng cô ta ở bên nhau, phòng độ cũng tương đối ổn định, cô liền đến chậm hai ngày, không nghĩ đến chính tai nghe được, em trai cô muốn chờ!

Làm sao cô có thể có một người em trai đần độn như vậy!

“Trong tương lai, em không được phép gặp lại cô ấy nữa!” vẻ mặt Bộ Thiếu Vi nghiêm khắc.

“…”

“Em có nghe hay không?”

"Trong thời gian ngắn, em sẽ không quấy rầy cô ấy."

"Chị đang nói về tương lai! Mãi mãi! Chị không cho phép em tiếp xúc với người phụ nữ đó! Đừng nói chuyện với cô ấy! Đừng gặp cô ấy! " Bộ Thiếu Vi gầm lên.

Bộ Thiếu Văn ngẩng đầu "Chị ơi, từ nhỏ đến giờ em đã luôn nghe lời chị, bởi vì em biết chị làm mọi thứ vì lợi ích của em, tốt với em, nhưng đây là chuyện quan trọng, chị không cần nói đến nữa."

“Em điên rồi sao —”

Tiếng gõ cửa vang lên.

Bộ Thiếu Vi mở cửa phòng ra, nhìn thấy người tới có chút hoảng loạn, cúi đầu tránh ra.

Yến Sơ Phi mặc một bộ đồ màu đen, nhìn quý phái thong dong.

“Yến đổng, Thiếu Văn, tôi sẽ trông chừng nó! Ngài yên tâm!”

Yến Sơ Phi không để ý đến Bộ Thiếu Vi, kéo ghế dựa ngồi xuống.

“Vở kịch của đạo diễn Lý đã xem qua chưa?”

Bộ Thiếu Văn gật gật đầu.

“Diễn được không?”

Bộ Thiếu Văn không có trả lời. Vở kịch kể về một thiếu niên quý tộc Mãn Châu sống lưu vong ở nước ngoài và được nuôi dưỡng bởi một góa phụ người Pháp trẻ tuổi và giàu có, ở xã hội Châu Âu thượng lưu, nhân vật xuyên không qua lại là tầng lớp thấp kém nhất, giảng dạy tất cả sự việc từ cuối thế kỷ 19 đến giữa thế kỉ 20 làm thay đổi Phương Tây kích động đủ loại trào lưu.

Anh biết, hiện tại, anh diễn không được. Anh không thể thể hiện sự căm ghét và gắn bó với người đàn bà góa, cũng như tình yêu và sự khinh bỉ đối với cô hầu gái nhỏ.

Toàn bộ hiểu biết về tình yêu của anh ấy chỉ đến từ Minh Minh, anh ấy không muốn tiếp xúc tình cảm với những người phụ nữ khác, dù là trong cuộc sống hay dưới ống kính.

“Là không, khổng thể hay không muốn?” Yến Sơ Phi cười lạnh một tiếng “Xem ra anh không hiểu ý tứ của cô ấy rồi.”

“Ý tứ gì?” Bộ Thiếu Văn nghiêm nghị.

Yến Sơ Phi khó nén thất vọng, đứng dậy đi ra ngoài.

“Yến đổng!” Bộ Thiếu Vi vội vàng tiến lên chặn cửa “Ngài, ngài hãy chỉ giáo Văn Chi!”

“Chẳng lẽ tôi không dạy cho anh ta sao? Nhưng anh ta đáng giá tôi dạy sao? Cô, em của cô đến bay giờ tránh sau lưng nữ nhân bất lực khóc nhè, rõ ràng từ đầu đến cuối là kẻ thất bại. Lãng phí hai năm trời của tôi. Tránh ra!”

“Không! Không phải! Thiếu Văn không phải là kẻ thất bại! em ấy chỉ là, em ấy cần thười gian! Yến đổng ngài cũng có nói Thiếu Văn rất có thiên phú, có cơ hội giống ngài trở thành một diễn viên ưu tú! Em ấy có thể! Thiếu Văn! Thiếu Văn em nói chuyện nha!”

“Anh nói tôi không hiểu ý tứ của cô ấy? Ý tứ gì?”

Yến Sơ Phi hừ lạnh " cô ấy đã nói rất rõ ràng rồi, làm cô ấy động lòng hoặc là cút. Xin hỏi anh, làm diễn viên nhưng không diễn được, Bộ Văn Chi anh lấy gì để cô ấy động tâm? Lấy cái gì hơn tôi, để cạnh tranh?

Cạnh tranh…Anh? Bộ Thiếu Văn ngơ ngẩn mà nhìn Yến Sơ Phi.

“Nữ nhân anh yêu, hiện tại là người của tôi, không hơn được tôi, thì lấy gì để cô ấy hồi tâm chuyển ý?”

“Tôi, tôi làm không được…”

“Đúng vậy, anh làm không được, nên cô ấy đối với tôi cũng vô dụng” (cmn sau này quỳ lạy xin lỗi nha anh)

“Cái gì?” Bộ Thiếu Văn kinh giận.

Vẻ mặt Bộ Thiếu Vi cũng kinh ngạc, chẳng lẽ Yến đổng vì muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ Bộ Thiếu Văn nên mới ở cùng Minh Minh? Sao có thể tình cờ đến vậy! Yến đổng cũng coi trọng nữ hài tử kia…

Yến Sơ Phi cười cười "Nếu bây giờ viết Weibo nói chia tay, đoán xem cô ấy sẽ ra sao?"

Chia tay ... đồng nghĩa với việc cô ấy không còn được anh bảo vệ nữa. Mọi hình ảnh và thông tin của cô ấy sẽ bị rao bán cho giới truyền thông, còn bị người hâm mộ nhục mạ, quấy rầy, 《 gương vỡ lại lành 》 cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này trở thành điểm bán lớn nhất, cô sẽ bị những ác ý bôi đen rồi truyền bá rộng rãi!

“Yến Sơ Phi! Vì cái gì! Anh vì cái gì muốn làm như vậy!”

“Văn Chi, tôi đã cùng anh nói qua, tôi đầu tư tài nguyên và thời gian lên người của anh, tôi cần anh hồi đáp. Nếu chỉ có cô ấy làm anh không màng tới tất cả, vậy hỏi anh vì cô, nỗ lực một chút, lại nỗ lực một chút. Nếu không, cô sẽ chịu thương tổn, đều tại vì anh quá yếu đuối, vô năng, ấu trĩ!”

Yến Sơ Phi nhìn Bộ Thiếu Vi “A, đúng rồi, có chuyện mà chị anh vẫn luôn sợ anh biết…”

“Không! Đừng nói!” Bộ Thiếu Vi kêu sợ hãi.

“Lúc trước những hình ảnh và video đều là giả mạo, anh không hỏi cô ấy câu nào liền chia tay cô ấy. Cùng cô ấy bên nhau hai năm, lại tin cô ấy sẽ cùng bạn trai của bạn thân lên giường . Bộ Văn Chi, anh vừa không tin tưởng cô ấy, lại không hiểu cô ấy, lại luôn miệng nói yêu cô ấy? Tình yêu của anh không đáng một đồng, chỉ hại cô ấy thôi!”

Yến Sơ Phi ném danh thϊếp xuống: “Tôi cho anh một tuần để đặc huấn, một tuần sau, sẽ có người mang anh đến chô đạo diễn Lý kia diễn, đây là cơ hội cuối cùng của anh!”

Bộ Thiếu Văn hai mắt trống rỗng, Bộ Thiếu Vi lại bất chấp an ủi, vội vàng nhặt danh thϊếp dưới đất lên, vừa thấy trong tay “Đế sư” Diêu Sir, cô vui mừng quá đỗi!

“Cảm ơn Yến đổng!”

“Nếu tôi nhận được một vai diễn thì sao?” Đôi mắt của Bộ Thiếu Văn đầy xót xa, nhìn chằm chằm vào Yến Sơ Phi “Tôi cái gì cũng có thể nghe theo anh, cái gì cũng đều làm, vậy còn anh?”

“Anh lo lắng cô ấy? Yến tâm, tôi không giống anh, tôi sẽ sủng cô ấy, yêu cô ấy, chờ anh giàng trái tim cô ấy từ tôi, nhưng mau lên, tôi không chắc khi nào tôi sẽ mệt mỏi. "

“Được! Anh không cần diễn!” Bộ Thiếu Văn đi lên trước giơ nắm đấm về phía Yến Sơ Phi, Yến Sơ Phi trên mặt ăn một quyền, giơ cánh tay lên chặn lại nắm đấm của Bộ Thiếu Văn lần nữa đánh úp nắm tay lại, hướng tới bụng đấm một quyền, đem anh đẩy ra.

“Thiếu Văn!”

Bộ Thiếu Văn đẩy Bộ Thiếu Vi ra, lần nữa vọt lên.

Cốc cốc cốc.

“Đừng đánh, cửa này hiệu quả cách âm không tốt!” Giọng của Minh Minh đột nhiên vang lên từ ngoài cửa.(quả báo tới)

Yến Sơ Phi sắc mặt trắng nhợt, bay nhanh ra mở cửa.

Câu chuyện nhỏ:

Minh Huyên: Ồ!

Yến Sơ Phi: Tôi có thể giải thích!

Minh Huyên: Lời giải thích cần được tin tưởng.

Lâm Phục: Dù sao thì tôi cũng không tin.

Hàn Duật: Không tin +1

Yến Sơ Phi: Đm!

Lâm Phục: Anh an tâm! Tôi sẽ cố Minh Minh.

Minh Chấn: Ân?