Chân Hương Thật Lục

Chương 41: Hai ngày hai đêm

Edit: Jenn.

Hai ngày hai đêm hai nam nhân không lãng phí một chút thời gian.

Hoa Vân Lâu đứng ở mép giường đem Minh Minh thao lăn qua lộn lại đến thở không nổi, anh vừa rút ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào lỗ nhỏ lặp tức phun ra ngoài, Hàn Duật bế Minh Minh mềm mại không xương vào nhà tắm bỏ vào bồn tắm mát xa, hỗn hợp da^ʍ thuỷ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tiểu huyệt được anh móc ra, cô biểu tình vô tội làm anh thiếu chút nữa không quan tâm mà nhấn cô xuống nước tàn nhẫn làm.

Trên thực tế, anh cũng không nhẫn nhịn được bao lâu, cô được dòng nước bao quanh, bọt khí mát xa làm cô thoải mái hừ nhẹ, hai mắt phượng mê man mà chớp chớp, nâng hai cánh tay gối lên bồn tắm ngưỡng cổ nhìn anh, anh giống như bị cô hớp hồn, xuống nước ôm cô lên trên người, đưa hạ thể cô lên cao nâng côn ŧᏂịŧ nhắm ngay tiểu huyệt chậm rãi đỉnh vào, ánh mắt chuyên chú nhìn da^ʍ huyệt đỏ tươi.

Cô tựa hồ có lại sức mạnh, mông nhỏ hàm chứa côn ŧᏂịŧ di chuyển, cùng với tần xuất của gợn nước cọ xát tìm niềm vui , eo nhỏ lay động, giống như một điệu nhảy chậm. Mị thịt bị làm mềm phá lệ ấm áp, không giống như hai lần đầu quá mức khẩn trương, ngâm mình trong nước, thân hình kiều nộn thả lỏng, tầng tầng nếp nếp giống như cái miệng nhỏ hút hút liếʍ liếʍ, làm anh không động thì sướиɠ đến mất hồn, nếu anh động thì không thể dừng lại. Cho nên mấy tháng nay, anh sẽ cố ý huy động công tác, để cuối tuần an tâm mà thượng cô.

Nữ nhân này, càng làm thì càng sướиɠ, không làm thì khít…

Động tác mông nhỏ càng chậm, Hàn Duật ngước mắt, phát hiện người đang ăn côn ŧᏂịŧ của anh lại mãn nhãn thưởng thức cơ thể của Hoa Vân Lâu đang tắm ở vòi sen.

Hàn Duật vỗ một cái tát lên mông Minh Minh, đánh mạnh đến nổi trên mông in dấu năm ngón tay đỏ tươi, Minh Minh đau liền thoát ly côn ŧᏂịŧ.

“A! Đau ~~”Minh Minh không vui khuôn mặt nhăn nhó lại.

Nhưng “Biến đổi sắc mặt” lại chình là Hàn Duật, ngực anh như “đổ dầu vào lửa” , Hàn Duật lạnh mặt, ấn cô vào thành bể, côn ŧᏂịŧ nóng như lửa từ kẽ mông đâm vào tiểu huyệt, chậm rãi rút ra lại hung hăng cắm vào, bụng dưới của anh đánh vào cặp mông trắng tuyết.

“Ngô ân —— ân… A… A…”

Hoa Vân Lâu không biết từ lúc nào đã đến cạnh thành bồn, giọt nước treo trên dươиɠ ѵậŧ anh hơi nghiêng 45 độ, đầu nấm hơi cong lên giống như là cây gậy mát xa vào điểm G, hiển nhiên Minh Minh chủ động duỗi tay ra, vuốt ve đưa vào miệng nhỏ, vừa mυ'ŧ vừa nuốt sâu, một bên bị Hàn Duật làm cho rêи ɾỉ, một bên thưởng thức nhấm nháp cực phẩm côn ŧᏂịŧ hình dáng xinh đẹp, Hàn Duật càng làm càng tàn nhẫn, động tác môi lưỡi càng da^ʍ mị kịch liệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hoa Vân Lâu ôm đầu cô thẳng lưng hừ nhẹ.

Hàn Duật càng xem càng nóng máu. Anh không mừng khi bạn giường của anh không sinh ra vọng tưởng, cho nên chỉ có thời hạn ba tháng, nhưng nữ nhân này, đừng nói là hy vọng xa vời, cô đối với anh có thể bỏ nhưng anh thì không! Lại nhiều lần cùng đàn ông khác cầu hoan, bị anh thao lại còn nhớ cây gậy thịt khác!

Một khi đã như vậy thì thời hạn chắc cần thiết? Khi nào anh anh thao hư cô thì mới tính là xong!

Hàn Duật đè mông cô xuống, cả người như cưỡi trên mông cô, nắm lấy cánh tay của cô, giống như một con ngựa kéo dây cương bắt đầu tăng tốc độ, động tác nhanh đến mức không thấy rõ, không còn kịp chăm sóc côn ŧᏂịŧ trong miệng, một tiếng khóc dài rồi tiếp theo một tiếng.

Mông thịt bị đâm cho đau nhức không thôi, nhưng cái lỗ nhỏ mềm mại thoải mái đến tận cùng, tự động run rẩy co rút, chỗ sâu trong trong hoa tâm đã bị khai phá từ lâu, ngoan ngoãn tiếp khách đi đón khách về, hầu hạ các vị khách quý.

Sướиɠ lâu, côn ŧᏂịŧ đã quen với hương vị của lỗ nhỏ ngược lại càng không dễ bắn, cũng không cam lòng bắn ra. Hàn Duật đem Minh Minh lật người cho cô nằm trên vách bồn, hai chân dạng ra một lần nữa đem cô cấm.

Anh lui về phía sau một đoạn ngắn rồi đột ngột đâm vào, chỉ một lát liền đem Minh Minh bắn ra.

Hoa Vân Lâu quỳ một gối xuống đất, đem côn ŧᏂịŧ ngẩng đầu đến môi cô khắc chế mà trừu động, bàn tay lớn vừa xoa nhũ ngực cô vừa thưởng thức nhũ thịt, vân vê đầṳ ѵú.

“Ngô ngô…”

Hoa huyệt từng đợt phun ra da^ʍ thuỷ côn ŧᏂịŧ vốn đã mẫn cảm, kɧoáı ©ảʍ kích thức xâm nhập, Hàn Duật dừng đưa đẩy, nửa khép nửa mở mắt hưởng thụ trong chốc lát.

Khi mở mắt, thẳng lưng bỏ qua lực cản của nước, vận tốc trực tiếp như bay lêи đỉиɦ.

Minh Minh không chịu nổi mà nhả cổn thịt của Hoa Vân Lâu ra , giãy giụa mà hét lên.

“A a a —— Hàn, a a ——”

Hàn duật như sông cuồn điên cuồng mà thọc rút, không chờ anh bắn xong, Hoa Vân Lâu liền ôm Minh Minh trong cơn cao trào, đứng thao nhục huyệt co rúc của cô, vừa đi vừa thao trở về phòng ngủ.

Hàn Duật thầm mắng một câu, anh lau khô thân thể đứng lên đi theo sau.

Thật mau trời đã hừng sáng, Minh Minh ngất xỉu hai lần, hai người tạm thời thu tay lại.

Chờ đến giữa trưa, lại làm một vòng mới. Quần áo cũng không cho cô mặc, ăn một bữa cơm cũng bị Hàn Duật vô sỉ dùng ngón tay làm, ăn xong rồi tiểu huyệt cũng đủ ướt, cô lập tức chạy đến chỗ của Hoa Vân Lâu.

Sau khi vượt qua ngưỡng cửa cuối cùng, Hoa Vân Lâu cơ hồ không có điều gì bất thường, nếu nói có, chính là…. Anh đặc biệt mẫn cảm, thời điểm thoải mái sẽ nghe được tiếng rêи ɾỉ, cô cũng không biết nam nhân khi làʍ t̠ìиɦ sẽ phát ra âm thanh gợi cảm, lại thôi tình, làm cho cô bị cắm đến toàn thân tê mỏi vẫn muốn anh cắm, nghe anh thở hổn hển vì cô!

Hàn Duật không biết là cố ý hay vô tình, anh liên tục chơi với cô ở nhiều tư thế và địa điểm khác nhau. Đem cô đặt ở cửa sổ sát đất, làm dâʍ ɖị©ɧ bắn dính pha lê ở trên, rồi từ từ trượt xuống, để đôi chân nặng trĩu của cô nằm trên bàn, nền đất ẩm ướt, để cô ngồi trên ghế tập thể hình từ từ xỏ xuyên qua.

Cô ngồi trên người anh, anh nâng cô lên, một bên làm hoa huyệt, hai ngón tay xâm nhập cúc hoa ấn ấn….Đáng giận nhất là có một lần Hoa Vân Lâu đang cắm cô, Hàn Duật cư nhiên chạy đến ấn bụng nhỏ cô, phía trước nhục huyệt trên vách thịt huyệt là điểm G, cô mẫn cảm như bị điện giật, điện giật khiến cô mất tự chủ.

Sau đó Hoa Vân Lâu đã học được một điều, mỗi khi làm đều ấn…

Nếu sự chấp nhận tìиɧ ɖu͙© của cô không đủ lớn, cô có thể tận hưởng tìиɧ ɖu͙© mà không có gánh nặng tâm lý nào, nhưng nếu làm thường xuyên, cô đại khái sẽ điên.

Giữa trưa Chủ Nhật, Hoa Vân Lâu trả lời một cuộc điện thoại, anh hôn cô mặc quần áo mới của Hàn Duật chuẩn bị rồi mới rời đi, cô không chạy trốn, bị Hàn Duật đè trên sô pha thao hai lần còn đánh mông cô.

Cô hôn mê đến khuya, cô cầu xin anh đưa cô về.

Thời điểm mở cửa, nói thật, động tác cô rất nhanh, nhưng Hàn Duật trực tiếp kéo tay cô ra, ấn vân tay, mật mã bị bấm sai.

765432.

Mật mã… Là sai.

Hậu quả?

Ha ha ... Dù sao thì hôm sau Hàn Duật từ trên giường của cô xuống, tự mình gọi Yến Sơ Phi “xin nghỉ phép” cho cô.

Cô xin nghỉ mà không làm kinh động đến Yến Sơ Phi, cho nên cô hợp lí mà hoài nghi thứ này có phải là khoe khoang không?

Không biết có thứ gì để khoe khoang.

Nếu không phải cô có hứng thú đối với Hoa Vân Lâu, lúc cùng anh làm, không biết từ lúc nào đã so sánh với Hàn Duật, cô nguyện ý cùng Yến Sơ Phi lên giường.

Không biết vì sao Hoa Vân Lâu yêu cầu Hàn Duật yểm trợ, nếu là quá phiền toái, cô vẫn thu lại sắc mặt, cần tìm cơ hội để hỏi cho rõ ràng.

Có một cuộc họp sáng thứ Hai, cho dù rất muốn ngủ, Minh Minh vẫn rời khỏi giường.

Túng dục quá độ nên mỗi bước đi đều rất gian nan, tiểu huyệt sưng đỏ mẫn cảm, trên người mỗi một khối da thịt đều bủn rủn bất kham, tê mỏi một lúc sau cũng có chút ngứa, đi không bao lâu qυầи ɭóŧ cũng có chút thấm ướt. Động tình khi không quan hệ, đây là phản ứng sinh lí bình thường.

Yến Sơ Phi tham dự cuộc họp buổi sáng của bộ tuyên truyền, suốt một tiếng rưỡi, cô như đứng trên đống lửa như ngồi trên đống than.

Điện thoại rung, có tin nhắn.

“Đến văn phòng của tôi lúc 12 giờ hoặc là tôi kêu cô đến văn phòng…..Ông chủ của cô”

Minh Minh ngẩng đầu nhìn Yến Sơ Phi đang cẩn thận nghe Tôn Bình Minh báo cáo công tác, cô cắn răng.

Cô muốn từ chức! Chuyển nhà!

Câu chuyện nhỏ:

Minh Huyên: Anh Yến chuẩn bị tiếp nhận chưa?

Yến Sơ Phi: A, tôi không phải là người chỉ biết chơi tàn nhẫn.

Hàn Duật: Anh nói ai?

Yến Sơ Phi: Anh.

Hàn Duật:… Có ý tứ gì?

Yến Sơ Phi: Khủng hoảng ẩn dưới niềm vui.