Hôn Nhân Tiền Định

Chương 32: Cuộc chạm trán xui xẻo

Trans: Bơ

"Chúng phiền phức và gây khó chịu như đám cỏ dại."

Ishakan càu nhàu và thở dài.

"Dù có nhổ bao nhiêu đi nữa, chúng vẫn tiếp tục nhú ra. Thật biết cách phá hỏng tâm trạng."

Sau khi chỉ trích đám người Gypsy với giọng điệu khó chịu, hắn lại quay sang nàng, đưa mặt lại gần.

"Nàng có nghĩ chúng ta nên bắt đầu từ nơi đã dừng lại không?"

"…"

Ishakan lại trêu chọc nàng, nhưng nàng không tìm được từ nào để trả lời hắn. Hắn cười thầm khi thấy bộ dạng không nói nên lời của nàng, cho đến khi hắn nghe thấy ai đó gấp gáp gọi hắn.

"Ngài Ishakan!"

Đó là một lời thì thầm.

"Ngài Ishakan!"

Tiếng gọi lặp lại.

Nhìn về nơi phát ra giọng nói, nàng kinh ngạc thốt lên. Ẩn trong bóng tối là một người thanh niên đang thò đầu ra nhìn họ.

Đó là một người thanh niên mảnh khảnh với dáng người gầy cùng cái nhìn sắc bén như mắt mèo. Người đó vội vã đi về phía hai người, nhanh chóng ra hiệu về con hẻm trước khi biến mất một lần nữa.

Ishakan cau mày quay ra ngoài xem chuyện gì đang xảy ra. Trái tim nàng chùng xuống khi theo sau hắn.

Một người đàn ông trung niên đang tán tỉnh một nhóm người Gypsy. Phía sau gã là những hiệp sĩ mặc trang phục thường dân đang cười thích thú với đám người Gypsy. Nàng biết người đàn ông đó là ai.

Là vị hôn phu của nàng, Byun Gyeongbaek.

"Thật tuyệt vời."

Ishakan ra vẻ suy tư, cúi người sâu hơn vào chiếc mũ trùm của nàng khi nàng đang nắm lấy viền áo choàng.

"Đó không phải là Byun Gyeongbaek sao?"

Byun Gyeongbaek nổi tiếng trong việc ăn chơi trác táng tại các địa điểm giải trí về đêm. Bất cứ khi nào gã lang thang về khu vực phía tây cung điện, gã đều đi thẳng đến khu đèn đỏ, nơi có những con hẻm đầy rượu và phụ nữ.

Tuy nhiên, nàng không nghĩ hôm nay lại chạm mặt gã.

Nàng hy vọng không ai trong số các hiệp sĩ để ý để mắt về hướng này để nàng có thể dễ dàng chạy trốn. Nhưng có vẻ điều đó sẽ không xảy ra, các hiệp sĩ của Byun Gyeongbaek đã phát hiện ra nàng. Nàng bắt gặp họ liếc nhìn nhau, quan sát nơi đứng của nàng.

Một trong những hiệp sĩ của Byun Gyeongbaek lại gần gã thì thầm.

Đôi tay Byun Gyeongbaek vốn đang siết chặt eo người phụ nữ Gypsy nới lỏng, nụ cười trên mặt chuyển thành một cái cau mày khi nhìn về phía nàng.

Không giống như nàng đang được ngụy trang tốt, Ishakan để lộ mặt mình.

Bọn họ không thể chạy. Họ chắc chắn sẽ bị bắt.

Người gặp rắc rối lớn nhất trong lần này là nàng. Nàng không lường trước được việc lẻn ra khỏi cung điện vào đêm khuya sẽ gặp nguy hiểm. Tình huống xấu nhất của nàng chỉ tính đến việc bị một số lính canh hoàng gia bắt gặp, không phải điều này.

"Đã quá muộn nếu chúng ta chạy bây giờ."

Ishakan bình tĩnh nói, hoàn toàn trái ngược với sự hoảng sợ của nàng. Nàng sững sờ nhìn hắn, nhìn ánh mắt hắn lóe lên vẻ nguy hiểm khi những bóng người đang tiến đến gần. Rõ ràng ngay từ đầu, hắn không có ý định chạy trốn.

Đột nhiên nàng nhớ đến bản chất hiếu chiến của người Kurkan. Và người đàn ông trước mặt nàng là thủ lĩnh của họ.

Như thể đọc được suy nghĩ của Ishakan, các hiệp sĩ lặng lẽ cho tay vào áo choàng, rõ là bọn họ đang nắm lấy chuôi kiếm khi đến gần.

Byun Gyeongbaek dẫn đầu đoàn tùy tùng. Gã dừng lại trước mặt họ.

"Ai đây? Là tên man rợ khốn khϊếp sao?"

Nàng chết lặng nhìn vị hôn phu của mình. Gã đang nói chuyện với vua của Kurkan một cách vô lễ. Nhưng ngoài nàng, không ai ngạc nhiên với cách xưng hô của gã.

Thay vì đáp lại lời xúc phạm, Ishakan chỉ nhìn gã.

Thật ra, xét về vóc dáng, Byun Gyeongbaek không quá thấp bé, nhưng trước Ishakan, gã lại trông như một đứa trẻ. Gã cố che đậy sự khác biệt bằng cách tỏ ra cứng rắn hơn.

"Tên khốn này đang làm gì vậy? Lang thang quanh các bức tường của cung điện ư?"

Trước lời nhận xét của gã, Ishakan chỉ bình tĩnh trả lời với sự một nụ cười nhạt.

"Sao vậy? Có gì ghê gớm lắm sao. Ta có thể đi khắp nơi nếu ta muốn."

Byun Gyeongbaek tỏ ra không vui, gã định đáp lại thì thấy người đang đứng sau Ishakan.

Gã nhướng mày nhìn về phía nàng, đánh giá nàng từ trên xuống dưới. Nàng hoảng sợ, không kịp giấu đi bộ móng màu hồng nhạt được cắt tỉa gọn gàng.

"Ngươi tìm thấy con điếm đó ở đâu vậy? Ả thật… nhỏ và gầy. Ta có thể tưởng tượng ả trông sẽ không hấp dẫn đến vậy."

May mắn là gã đã nhầm nàng với gái điếm. Nàng lập tức giấu tay vào dưới áo choàng, cẩn thận không làm bung lớp vỏ bọc của mình. Gã bật cười khi thấy hành động của nàng, sau đó quay qua nhìn Ishakan.

"Có vẻ ngươi rất thích vị hôn thê của ta. Đó là lý do ngươi chọn con điếm đó?"

Gã nhìn nàng, tặc lưỡi một cách ngạo mạn.

"Ồ, ta không biết ngươi đã tìm con điếm này ở đâu, nhưng ngươi có muốn một vài gợi ý không? Ta biết khá nhiều người có nét giống công chúa của ta."

Gã khoe khoang một cách phấn khích như thể đang ban ơn cho người khác. Byun Gyeongbaek nghĩ rằng gã chiếm ưu thế hơn vua của Kurkan, đơn giản vì gã là người đã đính hôn với công chúa.

Đúng là một tên ngu ngốc.

"Để bù đắp cho xuất thân từ bộ tộc man rợ của ngươi, ta có thể cho ngươi nếm trải nền văn hóa tiên tiến mà chúng ta có ở đây, trong vương quốc Estia. Hãy coi đó là ân huệ từ ta."

Gã nháy mắt, cười khúc khích trong tự hào, các hiệp sĩ cũng cười theo.

Tuy nhiên, Ishakan vẫn không tỏ vẻ kích động, hắn chỉ nhếch môi.

"Có vẻ như ngươi là người đã hiểu lầm điều gì đó, Byun Gyeongbaek."

Ishakan nói với vẻ thất vọng. Tiếng cười xung quanh ngừng lại khi nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt hắn.

"Ta? Nhầm lẫn? Ngươi đang tán tỉnh một gái điếm trông giống như công chúa sao?!"

Byun Gyeongbaek hỏi một cách ngờ vực.

Ishakan chỉ nhún vai và giáng một quả bom xuống đầu gã.

"Ta đang làm trai bao ở đây."

"…"