Bị Dưỡng Tiểu Chó Săn Lừa

Chương 14: Chó con sao có thể có ý xấu

" Thẩm tổng......"

Nhân viên công tác vội vã chạy đến trước mặt Thẩm Nhiên.

“Chuyện là…… Phó diễn bảo tôi đi tìm anh, vừa rồi lúc quay Phim Tiểu Nguyên và Cố ảnh đế hình như có chút xích mích, sau đó Cố ảnh và Tiểu Nguyên đã cùng nhau đi đến một con hẻm gần đấy, phó đạo diễn bảo tôi đến báo cho anh một tiếng xem anh có muốn đến xem thử không.”

Thẩm Nhiên nhìn trường quay vẫn đang được chuẩn bị, Tần Chu vẫn đang ngồi rảnh rỗi ngay trước mặt, gật đầu.

Hình như nghĩ đến chuyện gì đó, Thẩm Nhiên nói: “Tôi tự đi.”

Lặng lẽ đến xem một cái.

Nếu bọn họ có tranh chấp, mà nếu Nguyên Vọng thật sự biểu hiện ra không giống như hắn thường ngày, vậy có khả năng…… Có thể phát hiện ra cái gì đó?

……

Ngay bây giờ, cuối hẻm.

“Tránh xa Thẩm Nhiên một chút.”

Nguyên Vọng mắt liếc sắc như lưỡi dao cạo.

Cố Bách chỉ cảm thấy lưng phát lạnh, rốt cuộc ánh mắt bây giờ của Nguyên Vọng …… Không giống như độ tuổi bây giờ của hắn nên có.

Cố Bách âm thầm lấy lại bình tĩnh, cười lạnh nói: “Hiện tại không diễn nữa?”

“Chỗ này không có camera, Thẩm Nhiên cũng không ở đây, ngươi không diễn được, cũng không ai chống lưng cho cậu.”

Cố Bách đã nhiều lần chịu thiệt vì Nguyên Vọng không báo trước mà phóng trà khí, lúc này xung quanh không có người, thầm nghĩ Nguyên Vọng hiện tại sẽ không thể tiếp tục diễn nữa.

“A.” Nguyên Vọng dừng một chút, nhướng mày nói: “Vậy không phải càng tốt sao? Tôi mong mà còn không được.”

Mẹ nó ——

Nguyên Vọng trực tiếp đẩy mạnh một cái, đẩy Cố Bách cả người lộn ngược ra sau nện ở đống rác bên cạnh.

Bên cạnh vòi nước vứt đầy một đống túi rác, Cố Bách chính xác ngã vào giữa đống rác, hắn vừa mới đổi lại đồ ngay lập tức tỏa ra mùi thối nồng nặc.

Cố Bách trừng lớn mắt.

Hắn luôn luôn tự giữ hình tượng thanh cao, hiện giờ lại nằm trong đống túi rác hôi thối, đầu óc không thể phản ứng ngay lập tức, cũng không rảnh chú ý thực ra Nguyên Vọng chỉ dùng một tay là có thể đẩy một người đàn ông trưởng thành cao to như hắn ngã lộn nhào.

“Tên khốn nạn này!” Cố Bách hai mắt đỏ lên, cả người phát run.

Ngay bây giờ, Cố Bách đến ý nghĩ muốn gϊếŧ Nguyên Vọng cũng có.

Cố Bách không biết sức lực từ đâu ra, đứng dậy không màng tất cả mà nhào hướng Nguyên Vọng, giống một con chó điên.

Cố Bách rất quan tâm đến việc giữ dáng, cũng luôn bận đóng phim. Sức lực cũng không nhỏ, chỉ là Nguyên Vọng có chút mạnh hơn so với người bình thường mà thôi. Cố Bách nắm tay đấm hướng về phía mặt Nguyên Vọng, Nguyên Vọng lại chỉ duỗi tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Cố Bách thủ.

“Răng rắc.”

Là âm thanh xương tay của Cố Bách.

Cố Bách kêu lên một tiếng, sắc mặt trắng nhợt, lúc này mới ý thức được thể lực của hai người khác nhau.

“Cố cẩu, lần thứ hai cảnh cáo ngươi.” Nguyên Vọng hạ giọng nói: “Đừng làm tôi thấy anh nói chuyện với Thẩm Nhiên, lại có lần sau ta chém gãy chân ngươi.”

Đúng lúc này, Thẩm Nhiên đi tới.

Đập vào mắt Thẩm Nhiên là Nguyên Vọng đang chặn tay Cố Bách, Nguyên Vọng đưa lưng về phía hắn không nhìn thấy biểu cảm, nhưng mà biểu cảm của Cố Bách như đang muốn ăn tươi nuốt sống Nguyên Vọng.

Thẩm Nhiên dừng lại, lén lút đứng ở sau một cây cột, âm thầm quan sát.

Thẩm Nhiên tự thấy hắn đã trốn kĩ, nhưng mà Nguyên Vọng bây giờ đang ở trạng thái đề phòng xung quanh, hắn nghe thấy được tiếng bước chân của Thẩm Nhiên, còn phát hiện Thẩm Nhiên cố ý nấp ở gần đấy.

“……”

Nguyên Vọng cười cười, kéo cánh tay của Cố Bách hướng về phía mình, làm bộ chính mình không thể ngăn được Cố Bách.

Cố Bách: “?”

“A……!”

Nguyên Vọng nhẹ nhàng buông tay, lùi lại một chút, sau đó ngã ở trên mặt đất.

Cố Bách: “???”

Nguyên Vọng nghiêng người nửa nằm trên sàn nhà, khuỷu tay chống đất nỗ lực đứng dậy, ba phần nghi ngờ ba phần tủi thân bốn phần kiên cường nói: “Tôi làm sai cái gì khiến tiền bối ghét tôi như vậy. Nếu là bởi vì Thẩm tổng, vậy thật sự xin lỗi…… Mặc dù tiền bối có ý kiến, tôi cũng sẽ không rời xa Thẩm tổng, cảm tình sẽ không chia thứ tự đến trước đến sau.”

Cố Bách: “?????”

Cố Bách cảm thấy cảnh tượng này quen thuộc vô cùng.

Một lần là trên báo đăng lên hình ảnh một ông cụ giả vờ tai nạn để ăn vạ, một lần là trước kia trong một bộ phim hắn đóng chính, nữ phụ ác độc cố ý giả vờ té ngã trước mặt nữ chính, sau đó đổ tội lên đầu nữ chính, mà nam chính ngu xuẩn vĩnh viễn không nhận ra.

…… Từ từ?

Cố Bách vừa ngẩng đầu, liền thấy Thẩm Nhiên từ một bên nổi giận đùng đùng mà bước ra .

Thẩm Nhiên không thể nhin được, trốn không nổi nữa.

Hắn lại không chịu đi ra Nguyên Vọng chắc sẽ bị bắt nạt đến khóc mất.

Tên tiểu cẩu này…… Rõ ràng sức lực cũng không nhỏ, tại sao lại ngốc như thế!

“Cậu đang làm gì!”

Thẩm Nhiên hiếm khi tức giận như thế, duỗi tay dùng sức đẩy Cố Bách, tiến lên ngồi xổm xuống nói với Nguyên Vọng: “Cậu có sao không?”

Lại bị đẩy lên trên tường Cố Bách: “……”

“Tôi không sao cả.” Nguyên Vọng tay vuốt đầu gối, ngẩng đầu cười với Thẩm Nhiên.

Thẩm Nhiên vén ống quần của Nguyên Vọng lên, liền thấy đầu gối Nguyên Vọng có một mảng bầm, là do lúc đóng phim với Cố Bách bị đạo cụ va vào.

Thẩm Nhiên hít sâu một hơi, đứng dậy nhìn Cố Bách lạnh lùng nói: “Cố Bách, không cần quá đáng. Đừng quên nơi này là đoàn phim.”

Cố Bách há miệng thở dốc, không biết muốn nói gì.

“Vốn dĩ cho rằng cậu ít nhất vẫn khinh thường ở sau lưng người khác làm trò, xem ra là tôi sai rồi.” Thẩm Nhiên cười lạnh, dù sao thì Cố Bách vẫn luôn cảm thấy hắn rất cao quý, kiếp trước dù là phóng hỏa gϊếŧ hắn cũng không kiêng nể gì ai, mà quang minh chính đại mà làm.

Cố Bách bị đẩy mạnh một cái, quát lớn: “Tôi làm trò sau lưng người khác?!”

“Anh thấy rõ ràng cậu ta đxa làm gì! Rốt cuộc ai mới là người diễn trò sau lưng người khác!” Cố Bách đầu óc vang ong ong, thậm chí có chút mất khống chế, tiến lên giơ tay liền muốn đánh Nguyên Vọng, “Anh thấy rõ ràng hắn phản đòn như thế nào sao!”

Thẩm Nhiên dịch nhẹ một bước che ở trước người Nguyên Vọng, ánh mắt hung ác.

Cố Bách cánh tay đưa ra khó khăn lắm mới thu lại được, ngực kịch liệt phập phồng.

“Cậu muốn thế nào? Bắt nạt kẻ yếu?” Thẩm Nhiên lạnh lùng nói: “Khốn kiếp.”

Bắt nạt kẻ yếu……

Cố Bách nhìn Thẩm Nhiên, lại nhìn Nguyên Vọng, tức giận đến nói không nên lời.

Một người thiểu năng trí tuệ một người trà xanh kỹ nữ, mẹ nó hợp.

Bên cạnh, Nguyên Vọng chống tay nỗ lực đứng lên, lôi kéo Thẩm Nhiên tay áo nói: “Không sao cả, anh không cần tức giận như vậy, cố tiền bối hắn cũng không phải cố ý…… Có lẽ là do thấy anh đối tốt với tôi quá, tiền bối mới có thể nhằm vào anh như vậy, tiền bối cũng là để ý anh thôi.”

“Anh không cần vì tôi mà bất hòa với nhau như vậy, thôi bỏ đi.”

“Được rồi, nhưng nếu lại có lần sau……” Thẩm Nhiên nhìn Cố Bách nói: “Tôi không ngại phải thay đổi diễn viện quay lại một lần nữa.”

Thẩm Nhiên là nhà sản xuất và giám chế của bộ phim này, có tất cả quyền quyết định về bộ phim này, đắc tội hắn không có chỗ tốt. Tuy rằng đổi diễn viên rất phiền toái, nhưng mà Thẩm Nhiên vẫn có thể làm diễn viên không nhận được bất cứ một đồng tiền công nào, tuyên truyền, cơ hội xuất hiện trước công chúng, diễn viên hoàn toàn có khả năng làm không công.

Sau đấy Thẩm Nhiên lập tức mang Nguyên Vọng rời đi, đi bôi thuốc.

Tuy rằng Nguyên Vọng đầu gối dấu bị bầm một vết không lớn, nhìn giống như là lúc ngủ vô tình bị đυ.ng phải không có gì đáng lo.

Liên tục bị hai người cảnh cáo, Cố Bách đứng tại chỗ, cả khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng.

Sau khi xảy ra chuyện, ngày hôm sau Cố Bách trực tiếp xin nghỉ, cũng không tới phim trường, có thể là đi…… Bình tĩnh.

Tuy rằng chuyện xảy ra đột ngột, đoàn phim phải bất ngờ đổi cảnh quay, nhưng chuyện này cũng không phải lần đầu tiên xảy ra, lịch quay của các diễn viên chủ chốt xếp khá chặt chẽ, vì thế phải quay những cảnh khác trước.

Nhưng ngày hôm sau, ngày thứ ba cũng không đến, giấy xin nghỉ cũng chỉ là có lệ, hơn nữa nghe nói Cố Bách thật ra cũng không có lịch trình gì, Tần Chu có chút bất mãn.

Giờ ăn trưa, Tần Chu cùng Thẩm Nhiên ngồi ở bên cạnh một cái rương đạo cụ ăn cơm, Tần Chu nhíu mày nói: “Mấy chỗ cảnh quay của hắn đã chuẩn bị xong kia cứ lùi lịch lại mãi, tổ đạo cụ mỗi ngày dọn qua dọn lại, rốt cuộc khi nào thì hắn trở về? Nhân viên đã rất bức xúc, lại lùi lịch nữa nhỡ đâu chuyện vỡ lở, chúng ta cũng không xử lý được.”

“Không biết.” Thẩm Nhiên ăn một miếng cơm nói: “Tại sao lại phải giấu? Cố Bách bắt nạt người mới, mọi người chỉ đang nói sự thật.”

Tần Chu sửng sốt.

Thẩm Nhiên nói tiếp: “Tối nay không phải sẽ có phóng viên đến phim trường phỏng vấn trực tiếp sao? Nguyên nhân Cố Bách vắng mặt cứ trực tiếp nói thẳng là được.”

Tần Chu thầm nghĩ, Cố Bách đắc tội Thẩm Nhiên?

Mà để cho Tần Chu ngoài ý muốn là, Thẩm Nhiên vậy mà…… Xem ra thật sự từ bỏ, không yêu Cố Bách.

Tần Chu vẫn rất vui vẻ, rốt cuộc bạn bè của Thẩm Nhiên không có ai muốn nhìn thấy hắn theo đuổi Cố Bách như vậy.

Đêm đó, Cố Bách bắt nạt ma mới nằm trên top hotseach mãi không hạ.

Giải trí 666: Cố Bách ở phim trường của Thẩm Nhiên bắt nạt người mới? Không có lịch trình nhưng lại lười biếng cố ý xin nghỉ quay ba ngày không có lý do! Lại có người nhìn thấy , Cố Bách xuất hiện ở tiệc sinh nhật của con gái rượu ông chủ Ngô?

xxx: Cố ảnh đế nhân phẩm thanh cao, không phải người như vậy, account marketing có thể hay không đừng nghe này nói nọ khiến Cố ảnh đế mang tiếng?! Nhỡ đâu Cố ảnh đế chỉ là cơ thể không được khỏe, hoặc là ở phim trường bị bắt nạt thì sao? Rốt cuộc bộ phim này là của Thẩm Nhiên! Nếu như là do Thẩm Nhiên dùng thân phận nhà sản xuất để ép buộc hắn thì sao? Tưởng tượng liền cảm thấy đáng sợ.

xxx: Người cmt phía trên là váng đầu sao? Thẩm Nhiên và Nguyên Vọng có thể bắt nạt được hắn? Thẩm Nhiên quỳ liếʍ hắn đều không kịp, ngươi chưa từng thấy Thẩm Nhiên cung phụng hắn như thế nào sao.

xxx: chơi xấu là chơi xấu, tự cao tự đại còn có cái gì muốn tẩy? Nếu muốn chối là bị bệnh, không có sức lực đóng phim nhưng thật ra có sức lực đi nịnh hót giám đốc tập đoàn Thanh Sơn.

Phòng làm việc của Cố Bách cũng không hề lên tiếng đính chính, mà Cố Bách thì tại cách một ngày sau trở về đoàn phim.

Chuyện này cũng chỉ là chuyện nhỏ thoáng qua, mà Cố Bách trở về đoàn phim cũng không nhắc lại chuyện xảy ra hôm đấy, thấy Thẩm Nhiên còn cười cười.

Thẩm Nhiên: “……”

Rộng lượng như vậy?

Thẩm Nhiên cùng Tần Chu đang ở phim trường xem kịch bản, liền thấy Cố Bách khéo léo đi đến, giọng điệu không mặn không nhạt nói: “Hôm đấy tôi quá đáng, tôi thật sự xin lỗi.”

Thẩm Nhiên không nói chuyện.

Mấy ngày không gặp, đây là thay đổi suy nghĩ?

“Trước kia tôi đã làm nhiều chuyện quá đáng, bao gồm đối với Thẩm tổng…… Cũng có chút quá đáng.” Cố Bách nói: “Tôi đã tự suy nghĩ lại, từ bây giờ bắt đầu, tôi sẽ tập trung đóng phim, tranh thủ nâng cao chất lượng bộ phim này của Thẩm tổng.”

Cố Bách nói xong liền đi thay quần áo xem kịch bản, nhìn bề ngoài còn rất nghiêm túc.

Tần Chu ở một bên vây xem toàn bộ quá trình, trong lòng không vui vẻ lắm.

Xong rồi, Cố Bách đây là hoàn toàn buông lòng tự cao, quay đầu lại theo đuổi Thẩm Nhiên.

Thẩm Nhiên sẽ không bị dính bẫy nữa đi, lại lần nữa bị hắn nắm thóp……

Thẩm Nhiên không biểu hiện ra có chuyện gì, chỉ là buông cơm hộp đứng dậy nói: “Ăn xong rồi, tôi đến hiện trường B giảng diễn cho Lý Nghiên.”

“Ừ……” Tần chu phải ở lại hiện trường A quay phim cho Nguyên Vọng vẻ mặt không vui nhìn theo bóng dáng Thẩm Nhiên rời đi.

Vì thế, Nguyên Vọng đến trường quay, liền thấy Tần Chu vẻ mặt nghiêm túc cùng không vui lắm, đi tới vỗ vỗ bả vai hắn.

“Tiểu tử, cố lên, cậu nhất định phải thắng lợi.”

Tần Chu bộ mặt này, ai không biết còn tưởng hắn đang nói chuyện với chiến hữu cách mạng.

Nguyên Vọng: “……?”

Nguyên Vọng mặc một thân áo giáp chuẩn bị quay cảnh chiến tranh nói: “Được?”

……

Thẩm Nhiên đi vào hiện trường B, liền thấy diễn viên Lý Nghiên đóng vai nữ tướng quân đã trang điểm xong, đang ngồi ở một bên xem kịch bản.

Lý Nghiên có bề ngoài xinh đẹp, kỹ thuật diễn tốt tính cách lại hướng ngoại, nhìn thấy Thẩm Nhiên đang tiến đến lập tức vẫy tay với hắn.

“Thẩm tổng!”

Thẩm Nhiên gật gật đầu, tiến lên ngồi xuống bên cạnh Lý Nghiên, “Có chỗ nào không hiểu không?”

“Không có.” Lý Nghiên hôm nay muốn chụp hai cảnh diễn, một cảnh là ở trong cung cùng trưởng công chúa tranh chấp về việc mở cửa thành, một cảnh là bộc bạch nỗi lòng trên tường thành.

Lý Nghiên nói: “Chỉ là cảm xúc của hai cảnh diễn quá khác biệt, một cảnh là vạch mặt trà xanh kỹ nữ, khí phách hùng hồn, một cảnh là mọi suy nghĩ đều thành tro tàn. Tôi muốn làm quen một chút.”

“Trà xanh…… Kỹ nữ?” Thẩm Nhiên hơi hơi nhíu mày, không thích lắm nói ra hai từ kỹ nữ.

Lý Nghiên nuốt nuốt nước miếng, nhớ tới ngày hôm qua Cố Bách nhắn WeChat nhờ nàng một việc.

Là bạn bè nhờ vả, hơn nữa Lý Nghiên có thể nhận được vai diễn này cũng một phần là nhờ Cố Bách, giúp hắn một chuyện nhỏ như vậy cũng không tính là gì.

“Thẩm tổng không biết trà xanh là có ý gì sao?” Lý Nghiên cười tủm tỉm, “Là một danh từ đang rất hot, chuyên dùng để hình dung về một số người trong ngoài không giống nhau.”

Thẩm Nhiên nhớ tới mấy ngày hôm trước lúc tranh chấp, Cố Bách từng mắng Nguyên Vọng là trà xanh.

“Trong ngoài không đồng nhất? là như thế nào.”

Lý Nghiên trực tiếp dùng điện thoại tìm “Trà xanh kỹ nữ” miêu tả mấu chốt, đem điện thoại đưa cho Thẩm Nhiên, “Thẩm tổng xem đi.”

Trà xanh kỹ nữ —— mặt ngoài phúc hậu và vô hại, thiện lương hiểu ý, mềm mại đáng yêu, nhu nhược đáng thương…… Trên thực tế bọn họ thật sự là như vậy sao?

—— có phải hay không có người luôn là giọng điệu nhẹ nhàng mềm như bông mà gọi anh? Đưa nước đưa đồ ăn?

—— có phải hay không luôn có người ở trước mặt ngươi đơn giản yếu đuối, yêu cầu bảo vệ?

—— ngu xuẩn nam nhân, đây chính là thời điểm xé rách mặt nạ của trà xanh!

Thẩm Nhiên: “???”