Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 6

Edit : Yu (Miu)

Ba tháng sau.

"Lăng Sơ Nam! Tôi... Tôi thích cậu!"

Trên con đường nhỏ trong trường, một cô gái có diện mạo thanh thuần đáng yêu đang đứng trước mặt Lăng Sơ Nam. Bất ngờ lại chính là nữ chủ Đồng Hiểu Hiểu trong cốt truyện. Lúc này, sắc mặt của cô ửng đỏ, ngón tay có chút bất an vuốt ve phong thư hồng nhạt trong tay.

Lăng Sơ Nam nhìn lá thư trong tay Đồng Hiểu Hiểu, trên mặt hiện lên một mạt mỉm cười.

"Xin lỗi!"

Lưu lại đại cô gái vẻ mặt đầy ảm đạm, Lăng Sơ Nam xoay người nhanh chóng rời đi.

"098! Kiểm tra một chút, đầu óc của nữ chủ có phải có vấn đề hay không?

"Thưa ký chủ! Nữ chủ không có vấn đề."

"Vậy là chỗ đó có vấn đề!"

Cách ngày khai giảng đã ba tháng, trước ngày hôm nay, nữ chủ chưa bao giờ tìm cậu nói chuyện qua. Mỗi lần nhìn thấy cậu, cũng là xoay người rời đi. Thậm chí, đối với cậu không chút nào che giấu chán ghét. Nhưng hôm nay, đột nhiên cô ta lại tìm cậu tỏ tình....

"Tình cảm của nam chủ và nữ chủ chủ phát triển như thế nào rồi?"

"Thưa ký chủ! Nam chủ và nữ chủ hiện tại đang chuẩn bị tổ chức tiệc Nguyên Đán."

Lăng Sơ Nam gật gật đầu. Lực lượng của cốt truyện quả thực cường đại. Tuy rằng cậu đã phá hủy lần gặp gỡ tốt đẹp của nam nữ chủ, nhưng thời điểm cậu không chú ý, nam chủ và nữ chủ vẫn bắt đầu tiếp xúc. Hơn nữa, nhất định đã sinh ra hảo cảm cho nhau.

Hơn nữa, hiện tại nam chủ đối với cậu tuy rằng không có địch ý. Nhưng gia tộc của nam chủ đã đem manh mối của vụ tai nạn xe lần trước, chỉa về phía cậu. Nếu không có Tằng Vô Nhạc, hỉ sợ hiện tại cậu đã cùng gia tộc của nam chủ giằng co.

Trong nguyên tác, thân là vai phản diện cậu hẳn là phải chết cách ngày đó không lâu. Nhưng hiện tại, giá trị nghịch tập của cậu vẫn còn ở 60%.

Nghĩ đến Tằng Vô Nhạc, Lăng Sơ Nam cảm thấy bản thân có chút đói bụng.

Không biết gần đây y đang vội cái gì. Đã hai tuần, Lăng Sơ Nam không hề thấy qua Tằng Vô nhạc. Vì vậy, trên cổ tay của cậu lúc này lại xuất hiện băng gạc.

Đang lúc Lăng Sơ Nam đi đến cổng trường, 098 chần chờ một chút mới nói.

"Ký chủ! Tui vừa mới tiếp nhận được tư liệu. Kỳ thực lúc ngài vừa mới xuyên qua, cốt truyện mà tui khi đưa ngài, không phải là cốt truyện hoàn chỉnh."

"Ừ!"

Lăng Sơ Nam cũng không kinh ngạc. Nếu là cốt truyện hoàn chỉnh, giá trị nghịch tập của cậu cũng không ngừng ở 60% đến bây giờ.

"Đưa cho ta."

Cốt truyện bắt đầu là sau khi cậu đã chết.

Nam chủ và nữ chủ cũng không hề ngọt ngọt ngào ngào yêu nhau, mà là bắt đầu tận thế. Không biết virus từ nơi nào xuất phát, lại lấy thành phố của bọn họ làm tâm điểm, lặng yên không một tiếng động lan tràn. Không quá ba tháng, đại đa số nhân loại trên thế giới đều biến thành tang thi. (Má bẻ lái như thánh :))))

Mà những người không bị lây nhiễm virus, một bộ phận là người thường nhưng có thể chất cường hãn, một bộ phận khác lại tiến hóa ra dị năng.

Nữ chủ Đồng Hiểu Hiểu chính là một người bình thường. Cô ta ở trong mạt thế, gian nan sống sót mười năm. Sau đó, lại bị người ái mộ bạn trai mình, cũng chính là nam chủ, đẩy vào bầy tang thi.

Không sai! Cô ta trọng sinh.

Sau khi trọng sinh, nữ chủ biết được những sự việc sẽ phát sinh trong mười năm sau đó. Cũng đồng dạng biết được tang thi vương trong tương lai. Cô ta có được một một không gian tùy thân, bên trong có linh tuyền, cũng có thể gieo trồng thực vật.

Vì vậy, cô ta liền tỏ tình với vai phản diện đã ái mộ mình, lấy được sự tín nhiệm của hắn, thừa cơ bắt được không gian và linh tuyền vào tay. Dưới sự trợ giúp của không gian, cô tô hi hữu đạt được dị năng chữa khỏi. Sau đó, cô ta nhờ vào không gian và dị năng, ở mạt thế sống vô cùng tốt, cùng đệ nhất cường giả trong mạt thế là nam chủ đến với nhau.

Lúc này, cách mạt thế còn khoảng hai tuần. Nói cách khác, tối hôm qua nữ chủ đã trọng sinh trở về.

Cho nên, cô ta mới tìm cậu để tỏ tình? Lăng Sơ Nam sờ sờ cằm.

"Cốt truyện như vậy mới thú vị chứ. Cái lúc trước thật sự quá nhàm chán."

Còn về linh tuyền và không gian, Lăng Sơ Nam duỗi ngón tay đến vạt áo trước ngực, sờ vào miếng ngọc ở đó. Là cái này sao?

Không biết khi tỏ tình thất bại, nữ chủ sẽ dùng chiêu thức gì đây.

Trở lại biệt thự bên ngoài, Lăng Sơ Na liền đánh một cái ngáp.

"Cho nên, nhiện vụ hiện tại của ta là sống sót đến khi mạt thế kết thúc?"

"Đúng vậy ký chủ."

"Ta có được dị năng không?"

"Thưa ký chủ! Linh tuyền trong không gian có thể giúp ký chủ đạt được dị năng."

"Tằng Vô Nhạc đâu?"

Trong cốt truyện, từ lúc này cho đến hết, cậu hình như không hề nhìn thấy miêu tả về người đàn ông kia.

"Thưa ký chủ! Trong cốt truyện không hề có dấu vết của người này. Không thể tra được tư liệu."

Nếu người đàn ông này vừa mới bắt đầu mạt thế, đã chết hoặc biến thành tang thi, như vậy cậu phải nhịn đói hay sao? Mắt nhìn băng gạc trên cổ tay, Lăng Sơ Nam có chút tiếc nuối.

Đồng Hiểu Hiểu tỏ tình thất bại, sắc mặt âm trầm trở về ký túc xá.

"Không đúng! Lăng Sơ Nam rõ ràng thích mình. Tại sao cậu ta lại không chấp nhận lời tỏ tình của mình? Chẳng lẽ cậu ta cũng trọng sinh?"

Nghĩ đến đây, cô ta lắc lắc đầu.

"Không có khả năng! Trước khi mặt thế bắt đầu, cậu ta đã chết. Cho dù biến thành tang thi vương, cũng không có khả năng lưu lại ký ức. Làm sao cậu ta có thể trọng sinh được? Rốt cuộc là nơi nào xảy ra vấn đề?"

Lúc này, cửa ký túc xá bị đẩy ra, bạn cùng phòng của cô ta thanh âm lúc kinh lúc rống vang lên.

"Hiểu Hiểu! Nghe nói cậu tỏ tình với Lăng Sơ Nam rồi? Chẳng phải ngày thường cậu rất chán ghét cậu ta hay sao? Tại sao đột nhiên lại tỏ tình với cậu ta?"

"Chán ghét cậu ta?"

Đồng Jiểu Hiểu tựa hồ bắt được cái gì.

"Mình tại sao lại chán ghét cậu ta?"

"Cậu mất trí nhớ sao?"

Bạn cùng phòng của cô ta mặt đầy hoài nghi.

"Cậu chẳng lẽ đã quên, lúc khai giảng, cậu ta giả quỷ dạ cậu. Sau đó, vào ngày thứ hai, còn khiến cho cậu bị xấu mặt trước mặt mọi người hay sao?"

Đồng Hiểu Hiểu có chút sửng sốt. Trong trí nhớ của cô ta, quả thật không có hai việc này.

Bất quá, nếu nói như vậy, Lăng Sơ Nam hẳn là không thích cô ta. Nhưng nếu như không lấy được không gian và linh tuyền, cô ta nhất định sẽ trở thành một người bình thường giống như kiếp trước. Đi đâu cũng bị người khác khinh thường, cuối cùng chết trong miệng tang thi.

Không! Cô ta không cam lòng!

"Hiểu Hiểu! Cậu đang suy nghĩ cái gì? Bộ dáng của cậu thật đáng sợ."

Bạn cùng phòng bị khí tràng lạnh lẽo trên người Đồng Hiểu Hiểu doạ sợ hãi.

"Không có gì đâu. Mình chỉ đột nhiên cảm thấy cậu ta khá tốt, lớn lên cũng đẹp. Đúng rồi! Thiến Thiến! Nghe nói cuối tuần là sinh nhật của cậu. Mình chúc cậu sinh nhật vui vẻ trước nhé."

Đồng Hiểu Hiểu cười cười.

"Tiệc sinh nhật của cậu có mời Lăng Sơ Nam không?"

"Vẫn chưa mời. Mình định ngày mai sẽ tự mình đi mời cậu ấy. Bất quá, không biết cậu ấy có thời gian đến hay không."

Trên mặt Thiến Thiến hiện lên thần sắc ngượng ngùng.

"Sẽ có."

Đồng Hiểu Hiểu lấy ra notebook, thần sắc khó lường phụ họa theo bạn cùng phòng đang lâm vào trạng thái hoa si.

Cô ta không biết đến tột cùng là nơi nào xảy ra vấn đề. Bất quá, nếu tỏ tình không thành công, cũng chỉ có thể lựa chọn một phương án khác.

Kiếp trước, Lăng Sơn Nam chết trong tiệc sinh nhật của Lâm Thiến. Nguyên nhên là cậu ta bị một chiếc xe tải lớn đυ.ng trúng, bay ra ngoài. Sau đó, lại bị một chiếc xe con đi ngang qua cán đứt hai chân. Hơn nữa, lúc đó cậu ta vẫn chưa chết. Mà là sau ba tiếng đồng hồ, chết trên bàn giải phẫu.

Thậm chí, sau khi cậu ta chết, thi thể được đưa đi hỏa táng không phải là Lăng Sơ Nam chân chính. Mà tro cốt người nhà cậu ta đang giữ, cũng là của người khác. Còn thi thể của Lăng Sơ Nam lại tùy ý bị vứt sâu trong núi.

Đúng là chết không có chỗ chôn!

Ngay cả cái chết của Lăng Sơ Nam là do ai làm ra, những người biết được chân tướng cũng đều giữ trong lòng, không hề nói ra.

Đồng Hiểu Hiểu cũng là sau năm năm mặt thế mới biết được việc này. Lúc ấy, cô ta còn có chút đồng tình với Lăng Sơ Nam. Nhưng sau khi trải qua sự tình lúc trước (vụ tỏ tình), cô ta liền biết, nhiệm vụ hàng đầu của mình chính là sống sót! Mà không cần phải đồng tình với bất luận kẻ nào.

Dù sao Lăng Sơ Nam cũng phải chết, không phải sao? Như vậy, cái không gian kia, tặng cho cô ta chẳng phải càng tốt hơn?

Mà lúc này, Lăng Sơ Nam đã đem miếng ngọc trước ngực mình lấy xuống, đặt trước mắt tinh tế quan sát.

Đây là một miếng ngọc trăng non vô cùng bình thường, chất liệu không coi là tốt, thậm chí có chút thô ráp.

"Cái cục này có thể có không gian sao?"

Không trách Lăng Sơ Nam cảm thấy kỳ quái. Kiếp trước, cậu bất quá cũng chỉ sống đến 20 tuổi. Trừ bỏ tiếp xúc với kịch bản, thì ngay cả tiểu thuyết, cậu còn chưa từng đọc qua mấy quyển.

"Thưa ký chủ! Dựa theo cốt truyện, chỉ cần ngài đem máu trích lên miếng ngọc, liền có thể nhận chủ."

098 đáp.

Lăng Sơ Nam gật đầu. Sau đó, cậu gỡ băng gạc trên tay trái xuống, miệng vết thương huyết nhục mơ hồ đã ngừng chảy máu. Lăng Sơ Nam không chút thương tiếc, cắn một ngụm ngay tại miệng vết thương. Thấy máu trào ra, cậu liền có chút tiếc nuối đem nó trích lên miếng ngọc.

Trong phút chốc, miếng ngọc liền hút hết máu, hóa thành một đạo bạch bạch quang, hoàn toàn đi vào ấn đường của Lăng Sơ Nam.