Nhóm Kim Chủ Của Ta

Chương 17: Gặp lại Giang Hủ Thư.

Từ sau ngày đó, Tô Mễ liền lâm vào cảm xúc táo bạo cực độ, sau đó bắt đầu điên cuồng truy tìm tin tức của Kỳ Lẫm, nhưng lại như mò kim đáy biển, tìm mấy ngày cũng không có thu hoạch gì, hắc đạo bạch đạo cậu đều tìm cả rồi.

Tô Mễ ngày ngày đều tức muốn hộc máu, còn Tô Nhiên thấy cậu ấy không tìm được lại rất yên lòng, nếu em trai cậu thật sự tìm Kỳ Lẫm gầy phiền toái, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới ấn tưởng của Kỳ Lẫm với cậu.

Mà người làm ra tất cả chuyện này - Kỳ Lẫm, hắn hoàn toàn không biết gì cả nhưng cho dù biết cũng chỉ cười cười không quan tâm.

Khó được mấy ngày thanh nhàn, ngày thường ngoại trừ nhận được tin WeChat từ tiểu yêu tinh Đỗ Nhược Thân kia, ngẫu nhiên Mạnh Tử Phong cũng sẽ liên hệ hắn, tất nhiên còn có cả cậu bạn nhỏ học bá với giáo sư Thẩm mới nhận thức cẩn thận giao lưu với hắn.

Thẳng đến hôm nay, Kỳ Lẫm ngoài ý muốn nhận được tin từ ngài thị trưởng tiên sinh, tính từ lúc thượng Giang Hủ Thư tới nay đã qua một tháng.

Nghĩ đến Giang thị trưởng kia một bộ mặt cấm dục lạnh lùng, lại cố gắng ẩn nhẫn khắc chế khi bị hắn đè trên giường, Kỳ Lẫm lại có chút nhớ mãi không quên.

Nên Kỳ Lẫm sảng khoái đáp ứng, nhưng có chút rắc rối: “Xin lỗi, ngày mai tôi có việc, hôm nay được không?”

Thật ra ngày mai hắn có khách hàng khác, vị đó bỏ ra một số tiền lớn bao hắn cả ngày. Đây là khách mới, thời gian cũng đã định, nhưng quan trọng hơn là Kỳ Lẫm rất có hứng thú với người kia. Thế nên đành hẹn lại Giang Hủ Thư.

Giang Hủ Thư không phải người cẩu thả, lại là một thị trưởng bận trăm công nghìn việc, thời gian trong ngày đều được an bài, cho nên Kỳ Lẫm có chút tiếc nuối.

Nhưng hắn không nghĩ tới rằng bên kia tạm dừng hai giây liền đồng ý.

“Được.” Giang Hủ Thư thần sắc trầm xuống: “Tôi sẽ nhắn cho cậu địa chỉ.”

Đã một tháng, y không muốn lại chờ thêm nữa.

Kỳ Lẫm nhướng mày, có chút kinh ngạc, nhưng mặc kệ nguyên nhân gì, đối với hắn mà nói đây là một sự kiện làm người sung sướиɠ.

Nhưng mà không biết vì cái gì mà Giang Hủ Thư lại gửi địa chỉ khác với căn biệt thự bí mật lúc trước, lúc Kỳ Lẫm tới nơi này càng thêm kinh ngạc.

Trước mắt là một kiến trúc Châu Âu cổ điển, Kỳ Lẫm bổng một loại trực giác quỷ dị, cổ điển lại có khí khái sang trọng. Đây chắc không phải là nhà chính của Giang thị trưởng đi?

Cổ trạch tuy trống trải nhưng không thể che dấu được sự giàu sang, có địa vị của chủ nhân nơi này, tuyệt đối là một người có phẩm vị lại có quyền thế, giống như công tử nhà giàu của thời kỳ dân quốc.

Cổ trạch tuy rằng có chút trống trải nhưng tuyệt đối đầy đủ tiện nghi, sân vườn hoa cỏ được cắt tỉa quy củ, nhà to như vậy nhưng lại rất sạch sẽ, có thể thấy được hằng ngày có không ít người đến dọn dẹp, xem ra hằng ngày đều sẽ có người ở đây.

Nhưng một đường đi vào nhà của Kỳ Lẫm ngoại trừ vị quản gia gặp ở cửa thì còn lại không gặp được bất cứ người nào, Kỳ Lẫm thầm nghĩ có lẽ là Giang thị trưởng đã an bài.

Quả nhiên, Kỳ Lẫm mau chóng thấy được Giang Hủ Thư đang chờ trong phòng khách.

“Chủ nhân, Kỳ tiên sinh tới.” Người đàn ông trung niên kia cung kính nói.

Giang Hủ Thư không nhìn Kỳ Lẫm, chỉ là nâng nâng mí mắt: “Đi xuống đi, không được cho bất luận kẻ nào quấy rầy.”

“Vâng.”

Giang Hủ Thư quả nhiên không chỉ là một vị thị trưởng đơn giản, người trước mắt giơ tay nhấc chân đều lộ ra uy nghiêm, lại có thêm chút hơi thở của quý công tử thế gia.

Thú vị, Kỳ Lẫm đối với người như vậy vẫn luôn cảm thấy hứng thú.

“Lại gặp nhau.” Kỳ Lẫm cười, không đợi nhân gia mở miệng liền ngồi xuống đối diện y, ánh mắt không kiêng nể nhìn gương mặt lạnh băng của Giang Hủ Thư: “Giang thị trưởng trong khoảng thời gian này hình như nhớ tôi?”

Vốn thân người Giang Hủ Thư đã có chút cứng đờ nghe xong lời kia càng mất tự nhiên, nhưng ngoài mặt lại vô biểu tình liếc mắt nhìn Kỳ Lẫm một cái.

“Đừng nói lời dư thừa.” Không giận tự uy.

Trên thực tế, y lại đem hai bên tai ửng đỏ che giấu thật tốt, trời biết từ ngày đó đến nay, mỗi thời mỗi khắc y đều nghĩ đến người thanh niên nhỏ hơn mình mười mấy tuổi này, tự chủ của hơn ba mươi năm qua một khắc đều bị phá vỡ.

Kỳ Lẫm cũng không ngại, vẫn như cũ cười đến không rõ ý vị.

Nhưng thủ đoạn của người này làm hắn có chút ngoài ý muốn, y là người duy nhất không cần thông qua Hoa ca hay trược tiếp từ hắn mà có thể liên hệ với hắn.

“Hiện tại bắt đầu sao?” Nếu không cho nói lời dư thừa, vậy đi thẳng vào vấn đề chính luôn.

Giang Hủ Thư lại lần nữa cứng đờ, nhưng sau khi do dự vẫn gật đầu. Tài ăn nói của y vào lúc này hoàn toàn biết đâu không thấy.

Nhưng khi y đứng dậy chuẩn bị đi đến phòng ngủ ở lầu hai, Kỳ Lẫm đột nhiên nhìn y một thân tây trang giày da, dáng người thon dài nói: “Giang thị trưởng có muốn đổi địa điểm không?”

Bước chân Giang Hủ Thư dừng lại một chút, quay đầu có chút khó hiểu nhìn về phía Kỳ Lẫm.

Kỳ Lẫm nhìn chung quanh phòng khách to rộng lại trống trải này, bày trí ở đây có không ít đồ cổ, vao gồm cả sàn nhà vách tường cũng được trang hoàng sang trọng.

Đặc biệt là Giang Hủ Thư lúc này, có khả năng y vừa mới từ công tác trở về nhà, còn chưa kịp thay quần áo, một thân tây trang màu xám nhạt đem thân hình thon gầy của y bày ra vô cùng nhuần nhuyễn, bất cứ chi tiết nào trên trang phục cũng đều rất thích hợp, ví như nó được nhà thiết kế tài ba nào đó làm riêng cho y.

Nam nhân mặc bộ âu phục làm mị lực thêm phóng đại, Giang Hủ Thư có một khuôn mặt đẹp, khí chất cao lãnh lại cấm dục, nhìn y như vậy lại kích ra ham muốn chinh phục của Kỳ Lẫm.

Cho nên, hắn đặc muốn đem y đẩy ngã lên sô pha tại phòng khách trống trải lại xa hoa này, sau đó ấn thao đến y kêu ra mới thôi.

“Ví như, ở chỗ này.”

“Nơi này không được.”

Giang Hủ Thư không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, nhưng mà Kỳ Lẫm lại không biết, đề nghị này làm y hiện lên một ít hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cả người Giang Hủ Thư nóng lên, vậy mà lại có phản ứng.

Nhưng Giang Hủ Thư là người có lý trí, năng lực tự khống chế rất cao, y rõ ràng tình huống hiện giờ.

Y vốn là tính toán ngày mai cùng với Kỳ Lẫm gặp ở căn biệt thự tư nhân lúc trước, nhưng không nghĩ tới ngày mai Kỳ Lẫm có việc bận, hẹn lại hôm nay, y thật sự không muốn bỏ qua cơ hội này vì thế nóng đầu đáp ứng.

Thân phận của y rất đặt biệt, huống hồ còn có Giang gia phía sau, y không thể để cho người ngoài biết được một vết nhơ nào, vì thế y suy tư một chút liền quyết định đưa Kỳ Lẫm về cổ trạch.

Cổ trạch Giang gia tồn tại đã trăm năm, nhưng người bên ngoài không biết đến nó, trừ bỏ người hầu cùng quản gia, không có bất luận kẻ nào biết.

Trước mắt, chỉ có y cùng với Giang Thiên Hằng đứa con trai đang học cao trung của y ở đây, ngay cả người vợ đã mất, chính là mẹ của Giang Thiên Hằng cũng chưa từng ở đây.

Có thể thấy được cổ trạch này có ý nghĩa như thế nào với y, nhưng bây giờ, y lại đồng ý đưa một người nam nhân không rõ bối cảnh lại chỉ gặp qua một lần đến đây?

Ngây cả Giang Hủ Thư cũng cảm thấy kinh sợ hành động này của mình, chẳng lẽ trong tiềm thức, y đã xem trong người này rồi sao?

Về phương diện khác, y sở dĩ lựa chọn tới cổ trạch, một là nơi này là địa phương y sinh trưởng, không có người ngoài biết đến, hai là hôm nay thứ sáu, thời điểm này con trai y vẫn đang học tập ở trường.

Nhưng cho dù như vậy, làm việc như thế ở phòng khách cổ trạch làm y không thể tiếp thu được, nơi này từng là nơi sinh sống của tổ tông Giang gia, y cảm thấy thẹn đến cả người nóng lên.

“Vậy thư phòng thế nào?”

Kỳ Lẫm đành chuyển mục tiêu, hắn lại đột nhiên vô cùng bức thiết muốn đem vị nghiêm trang thị trưởng này ấn lên bàn làm việc thao đến mềm chân.

Vừa tưởng tượng như vậy, tầm mắt Kỳ Lẫm bắt đầu không kiêng nể gì nhìn thân thể cao gầy của Giang Hủ Thư, tây trang thẳng tắp bao lấy cái mông tròn tròn, cà vạt trên cổ áo sơ mi được thắc ngay ngắn, mỗi một động tác lại lộ ra hơi thở cấm dục.

Giang Hủ Thư ở trong tầm mắt trần trụi của Kỳ Lẫm nuột xuống nước bọt, cả người ngăn không được khô nóng, trên mặt ửng đỏ cũng vô pháp che dấu, một ít hình ảnh hạn chế bổng hiện lên trong đầu y.

“Tuỳ cậu.”

Giang Hủ Thư che giấu một tiếng hừ lạnh, dưới chân lại không nghe sai sử nhanh chóng hướng thư phòng ở lầu hai.

Mà phía sau y, Kỳ Lẫm lại sung sướиɠ gợi lên khóe môi, rồi sau đó đứng dậy đi theo.

———

Ulatr dịch chương này hơi bị gian nan :))) vừa trúng deadline công việc vừa gặp đường mạng như qq :))) edit xong đăng lên thì mạng bị gì ấy, tải lại trang thì mất hết bản đã edit lun :’(

4 chương tiếp theo đều là của Kỳ Lẫm với Giang Hủ Thư nên mình sẽ làm một lược rồi mới đăng lun nhaaaa~