Sau Khi Mất Trí Nhớ Tôi Có Nhiều Hơn Năm Người Bạn Trai

Chương 21

Dung Đan Thu "có lòng” mở trà sữa giúp đàn anh, thực tế là lặng lẽ giữ cậu lại cửa hàng trà sữa, sau đó như vô tình nói: "Đàn anh, lúc trước anh rời trường là không có tin tức gì nữa, em muốn hỏi… Bây giờ anh có… Ừm, cái đó ấy, bây giờ anh có bạn gái không?”

Vừa nói Dung Đan Thu vừa cố ý làm nét mặt căng thẳng, lặng lẽ ngước mắt nhìn Đường Lan Đinh, bày ra dáng vẻ ba phần lo lắng, năm phần ngại ngùng hai phần chờ mong.

Chủ cửa hàng trà sữa âm thầm hóng chuyện lấy làm kỳ lạ: Hay thật, màn thay đổi cảm xúc này có thể ghép thành biểu đồ thống kê hình quạt.

Cũng không thể trách anh ta nhiều chuyện, thật sự là giá trị nhan sắc của Dung Đan Thu và Đường Lan Đinh quá cao, không thấy khi bọn họ đi vào cửa hàng, mọi người đều cô tình cố ý nhìn về phía này hay sao.

Đường Lan Đinh cảm thấy hơi bất lực.

Cậu nhìn ra có vẻ Dung Thu có tình cảm với mình nhưng giờ cậu còn đang trong hố lửa, nếu có thể thì không nên gây tai họa cho cô gái trẻ tuổi này.

Nghĩ nghĩ, mặc dù Dung Thu chỉ là một đàn em không quen không biết nhưng vì an toàn Đường Lan Đinh vẫn trả lời theo kiểu "mất trí nhớ”: "Ừm, thật ra… Tôi thật sự không có bạn gái, nhưng bây giờ tôi có một người bạn trai.”

Sủi cảo, ngày đó là cậu lừa tôi trước, bây giờ không thể trách tôi lấy cậu làm bia đỡ đạn được. Đường Lan Đinh bình chân như vại nghĩ.

Nghe được câu này, Dung Thu tỏ ra như bị chấn động, cả người lắc lư như muốn ngã, chủ cửa hàng trà sữa thấy mà phải tặc lưỡi, cảm thán rằng hoa rơi hữu ý tiếc thay nước chảy vô tình.

Ở thế giới này mọi người đã chẳng còn thấy kinh ngạc với đồng tính luyến ái, nhiều nhất là chỉ thấy hơi ngạc nhiên lúc nhìn thấy mà thôi.

Đường Lan Đinh tri kỷ không nói gì, cho đối phương thời gian giảm xóc.

Chỉ là không ngờ, một lát sau Dung Thu lại hỏi với vẻ lo lắng: "Đàn anh, em có thể hỏi bạn trai anh, ừm anh ấy là kiểu người thế nào không?”

Vấn đề này khiến Đường Lan Đinh khựng lại một chút, cậu cẩn thận nhớ lại tính cách của Diệp Kiểu, bỗng mỉm cười.

Dung Đan Thu nhìn nụ cười kia, cậu ấy không nhịn được mà siết cái ly trong tay, sau đó khi nghe thấy tiếng "răng rắc” nho nhỏ từ chiếc ly thủy tinh thì vội vàng thả lỏng tay ra.

Đường Lan Đinh: "Ừm, cậu ấy là một người trông rất dễ gần, mặc dù luôn đối xử với mọi người bằng thái độ ôn hòa nhưng thực tế muốn trở thành bạn của cậu ấy cũng không dễ dàng.”

"Cậu ấy rất có tài, cũng rất thích công việc của mình, đồng thời vô cùng tỉnh táo lý trí, cũng hiểu cách nhẫn nại, sẽ không vì sự việc bên ngoài mà thay đổi lý tưởng của mình.” Đường Lan Đinh nhớ lại dáng vẻ tỏa sáng của Diệp Kiểu khi mới diễn xuất. Ngày đó dường như anh ta mới tìm được phương hướng cho cuộc đời mình, không phải là con đường mà người nhà vạch ra sẵn mà là một con đường hoàn toàn khác biệt.

Vì dáng vẻ kia của Diệp Kiểu mà Đường Lan Đinh mới không nhịn được mà cố gắng giúp anh ta, đây có lẽ là điểm chung của những người phấn đấu vì mục tiêu của mình.

"Chỉ là có đôi khi cậu ấy sẽ làm vài chuyện nho nhỏ.” Đường Lan Đinh không khỏi bất lực lắc đầu khi nhớ lại câu nói kinh người "Tôi là bạn trai của em” khi cậu mới tỉnh lại, nhưng cậu lại không nhịn được mà bổ sung thêm: "Nhưng mà tôi cũng không ghét.”

Đến chính cậu cũng không nhận ra khi bản thân nói câu này, trong giọng nói còn mang vẻ cưng chiều.

Sau khi Đường Lan Đinh nói dứt câu, trong nháy mắt đó Dung Đan Thu không khống chế nổi bản thân nữa mà để lộ ra vẻ âm u.

Nhưng rất nhanh cậu ấy đã điều chỉnh được tâm trạng, nét mặt hoảng hốt vì bị đả kích, khẽ giọng thì thầm nói: "Là, là như vậy sao…”

Tiêu rồi, Dung Đan Thu tỉnh táo nghĩ.

Bây giờ cậu ấy đang rất muốn đăng một bài lên diễn đàn trường: Đàn anh mà tôi ngưỡng mộ bị thằng khốn nạn kia làm hỏng đầu rồi, phải làm sao bây giờ, online chờ rất gấp!