Sau Khi Mất Trí Nhớ Tôi Có Nhiều Hơn Năm Người Bạn Trai

Chương 20

Có người may mắn đi ngang qua phòng vẽ tranh và trùng hợp là Đường Lan Đinh đang ở trong, người đó sẽ lặng lẽ chụp ảnh bóng lưng của cậu rồi đăng lên diễn đàn, viết rằng: Đi ngang qua ngắm đàn anh nhỏ một chút nè.

Sau đó bài đăng sẽ thu hút vô số bình luận từ các sinh viên, khung cảnh giống hệt như một nhóm tín đồ kỳ lạ nào đó đang cúng bái.

Nhưng thứ làm cho tất cả mọi người phải ngoác mồm kinh ngạc là đàn anh thích vẽ đến mức này, vậy mà sau khi tốt nghiệp đại học lại không học cao lên, sau đó không biết tung tích.

Cứ thế khoa nghệ thuật năm đó có đoán đến nát đầu cũng không đoán ra nguyên nhân Đường Lan Đinh làm như thế, cuối cùng có người vạch trần thật ra điều kiện gia đình của Đường Lan Đinh rất tốt, tỏ vẻ có thể là cậu đã về nhà kế thừa việc kinh doanh của gia đình.

Nhưng lý do này cũng không thuyết phục lắm, dù sao thì nếu muốn kế thừa việc kinh doanh của gia đình thì phải học tài chính chứ sao lại đến Học viện Mỹ thuật.

Sau đó chuyện này dần lắng lại, chỉ có Dung Đan Thu không cam lòng, vẫn luôn tìm hiểu tin tức về người đàn anh này.

Sau đó cậu ấy biết được một sự kiện đáng kinh ngạc… Đàn nah nhỏ bỏ học lên cao là vì… Cậu theo đuổi một người đàn ông!

Lúc nghe được tin tức này, Dung Đan Thu cứ nghĩ người cho cậu ấy biết đang đùa mình.

Nhưng dù xác nhận theo cách nào, cuối cùng Dung Đan Thu cũng chỉ có thể thừa nhận chuyện này là sự thật.

Đàn anh mà cậu ấy ngưỡng mộ nhất, thích nhận lại như bị quỷ ám mà đi theo đuổi một tên không ra gì là Đoàn Tử Minh, thậm chí còn vì thế mà gây gổ với người nhà.

Dung Đan Thu hỏi thăm về cách làm người của Đoàn Tử Minh, nghe phong thanh về thái độ của Đoàn Tử Minh với Đường Lan Đinh, đêm đó suýt nữa là huyết áp của cậu ấy tăng cao. Sau đó cậu ấy lại bắt đầu suy nghĩ rằng tại sao Đường Lan Đinh lại chọn một người đàn ông như thế mà không chọn mình.

… Đúng vậy, thích của Dung Đan Thu đối với Đường Lan Đinh là kiểu thích muốn yêu đương và kết hôn.

Chàng trai trẻ từng cảm thấy không gì mình không làm được, mãi đến khi bị bức tường là Đường Lan Đinh đυ.ng đến đầu rơi máu chảy, lần đầu tiên trong đời Dung Đan Thu nếm được mùi vị thất bại là lúc cậu ấy tỏ tình của Đường Lan Đinh rồi bị từ chối.

Không thể không nói, đàn anh nhỏ trông ấm áp dịu dàng, chưa bao giờ cãi nhau với người khác, nhưng lại ẩn giấu một trái tim cứng như sắt thép bên dưới lớp vỏ bọc dịu dàng như ngọc của mình. Cậu không chỉ từ chối lời tỏ tình của Dung Đan Thu mà từ đó còn tránh mặt đối phương, khiến cho bạn của Dung Đan Thu cứ nghi ngờ có phải cậu ấy đã làm gì khiến Đường Lan Đinh tức giận không.

Dung Đan Thu không thể trả lời vấn đề này, trong lòng cay đắng. Thì ra trước kia phó hết tâm tư để làm bạn với đàn anh, thân thiết cũng chỉ là ảo giác của mình, quan hệ giữa họ đúng là không tệ nhưng chỉ giới hạn ở mức bạn bè mà thôi.

Chỉ cần bước tới một bước là sẽ bị gϊếŧ chết không thương tiếc.

"Này người đẹp, trà sữa của hai người xong rồi đây.” Giọng của ông chủ thu hút sự chú ý của Dung Đan Thu.

Dung Đan Thu cũng không ngại khi bị người khác nhận nhầm giới tính, điều này còn chẳng buồn bã bằng việc Đường Lan Đinh không nhận ra cậu ấy sau ba năm quay lại.

Nhưng chuyện này cũng không quan trọng.

Dung Đan Thu đã nghĩ như vậy, cũng may lúc trước cậu ấy chợt nổi hứng muốn trêu người khác mà học giả giọng nếu không thì đúng là không thể nào đóng vai một cô gái nhỏ trước mặt Đường Lan Đinh được.

Nói là nói thế, thật ra cũng may là có mấy tên côn đồ có mắt như mù, mặc dù nếu không có Đường Lan Đinh nhúng tay thì mấy người kia cũng sẽ bị Dung Đan Thu đánh đến mức bẹp dí… Lúc trước vì bị Đường Lan Đinh từ chối nên Dung Đan Thu từng nghĩ có phải vẻ ngoài của mình không đủ cường tráng, thế là cậu ấy liều mạng tập luyện. Kết quả cuối cùng là dù thể lực tăng lên kha khá nhưng vẻ bề ngoài lại không hề thay đổi chút nào, cậu ấy chỉ có thể chấp nhận là trừ khi phẫu thuật thẩm mỹ chứ chẳng còn đường nào khác.