Kết Cục Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái Chết

Chương 73

Tôi rùng mình kinh ngạc khi nhìn vào cửa sổ hệ thống.

"Grrrr..."

Con gấu to lớn, cao gấp đôi tôi, đề phòng cảnh giác với con người, thở phì phò. Nó đủ lớn để khiến tôi tin rằng nó là một con quái vật chứ không phải một con gấu.

'Gì vậy trời...'

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh và đo khoảng cách của tôi với con thú. Con gấu ở tầm nỏ của tôi. Tất nhiên, tôi biết những con gấu hoang rất nhanh và nguy hiểm bất kể khoảng cách có xa cỡ nào.

Tuy nhiên, như thể có một sự sắp đặt của trò chơi cho 'Nhiệm vụ bất ngờ', con gấu đang bị thương với một mũi tên trên vai và chân của nó. nó đã bị săn đuổi bởi những thợ săn khác và giờ khi tôi gặp nó, có lẽ nó đang trong tình trạng yếu nhất.

*GRUUUUUUU*

Con gấu gầm gừ điên cuồng đến mức khiến tôi không dám nhúc nhích. Tôi cảm thấy như thể mắt tôi sắp sửa nổ tung, máu chảy ở vết thương ngay chân nó ngày càng nhiều, nhưng không vì vậy mà tôi cảm thấy nhẹ nhõm.

'Chết tiệt!!!!'

Tôi đã nản lòng.

Loại trò chơi mô phỏng hẹn hò gì chứ???? Giờ đây tôi lại phải săn gấu.

Với đôi mắt ngấn lệ, tôi nhấn [Chấp nhận]. Bởi vì tôi không có sự lựa chọn nào khác.

Nhắm vào các [Chấm đỏ trên cơ thể con gấu], tôi phải hạ nó bằng những phát nỏ của mình.

BẮT ĐẦU!

'30'

'29'

'....'

'Wow...'

Ngay khi   bắt đầu đếm ngược, con gấu bắt đầu lao về phía tôi.

"Argh....."

Trên người con gấu lóe lên các chấm đỏ -- đó là điểm mà tôi phải bắn trúng thì mới hạ được con gấu. Chúng xuất hiện ở ba nơi, đầu, thân và chân của nó. Và ngay trước mắt, tôi thấy thời gian đang giảm dần.

Đó là một cảnh quen thuộc. Vì do ở chế độ Bình thường, cũng có một 'trò chơi nhỏ' trong trò chơi này.

Nhưng cấp độ của nó chỉ dừng lại ở mức tìm điểm khác biệt hay ghép các mảnh ghép lại với nhau.

Thật buồn khi bị giao vai là một nhân vật phản diện, tại sao nhiệm vụ được giao ở chế độ Khó lại tàn bạo đến vậy!

May mắn thay, con gấu chạy chậm vì vết thương ở chân. Tôi nhớ lại những gì tôi đã luyện tập và nhắm vào chấm đỏ đang nhấp nháy.

Thật may là mục tiêu có kích thước lớn. Hãy bắt đầu vị trí dễ bắn trúng nhất.

Chalkak, taang-!

"KuoOo--!"

Con gấu đang chạy dừng lại và co giật với tiếng rêи ɾỉ. Đó là vì đạn của tôi đã bắn trúng vào chấm đỏ và nó bị sốc.

'Tôi đã bắn nó!'

Tôi hít một hơi và reo lên

"Yeh, yeh......."

Tôi đã rất lo lắng trước khi bắn và sau gáy tôi đã đổ mồ hôi.

'Bây giờ tất cả đã kết thúc, phải không?'

Tôi thở phào chờ con gấu ngã xuống. Tuy nhiên, cửa sổ nhiệm vụ không xuất hiện thông báo rằng tôi đã thành công mặc dù con gấu đã bị bắn trúng. Và...

'21'

Tôi nghĩ rằng những con số lớn vẫn đang được đếm trong không khí.

"Grrr..."

Tôi vội vàng nhìn xuống. Con gấu lảo đảo, hơi ngây ra nhìn về một phía. Sau đó, nó đột ngột ngẩng đầu lên.

"Grrrrrrrrrr!"

Ánh mắt chạm nhau. Con gấu đã để lộ điều đó bằng cách nhìn vào kẻ địch mà nó phải đối mặt. Một chấm đỏ trên cơ thể nó đã biến mất và hai chấm còn lại tiếp tục nhấp nháy.

'Đừng nói là......'

Mồ hôi lạnh tuôn ra trên trán tôi.

'Phải bắn trúng hết cả ba điểm sao...'

Tôi bối rối khi nhận ra điều đó.

"Kuooo-o-!"

Con gấu chạy về phía tôi. Nó nhanh hơn nhiều so với lúc nãy. Có lẽ phép thuật yểm hạt đã xóa ký ức của nó, khiến nó quên đi cơn đau  trong giây lát.

"Uh, uh..."

Khoảng cách nhanh chóng bị thu hẹp lại, tôi kinh hãi lùi lại. Bàn tay tôi lại bóp cò loạn xạ.

Taang-! Tang, bang! Một vài phát  nữa đã bắn trúng cơ thể của con vật này.

"Grrr, Guhr!"

Điều tương tự vừa xảy ra một lần nữa. Sau một thoáng giật mình, con gấu nhìn tôi gầm gừ, bắt đầu chạy tới.

'Thình thịch, thình thịch'

Tim tôi đập liên hồi.

'Gì! Ôi chúa ơi!'

Bây giờ, thời gian chỉ còn '14 giây'. Tôi nhắm điểm đỏ, để quan sát kĩ con gấu, nó đang loạng choạng và lại định lao tới.

'Tôi nghĩ nó đã nguy hiểm hơn rồi.'

Nỗi sợ hãi len lỏi trong tôi. Có lẽ vì tôi không thể bình tĩnh được nên tôi không thể cầm chắc nó, tay tôi cứ run run, không thể nhắm trúng mục tiêu.

Con gấu cứ lao đến và tôi lại càng lùi về sau vì sợ. Do tôi không phải là dân chuyên nên không thể nhắm trúng nó ngay được.

Chalkak, taang-!

Tôi hầu như không có một chấm đỏ gần đầu của nó.

"Kuoo-o-o-o-o-o-o-o-o-o-o-o!

Lần này, con gấu lại tiếp tục gầm lên, có lẽ do phát bắn.

*Coooooooooong*

"Ha!"

Tôi nhanh chóng lùi lại thêm một vài bước, cố gắng hít thở.

'9'

Thời gian đếm ngược chỉ còn chưa đầy 10 giây. Bây giờ chấm đỏ trên chân là dấu chấm cuối cùng. Tôi lại đưa nỏ lên.

Nó đã kêu lêu một cách đau đớn ngay sau khi trúng vài phát đạn của tôi.

'5'

Bây giờ chỉ còn năm giây. Tình huống hiện tại đang rất khẩn cấp. Tôi vội nhắm bắn vào chấm đỏ cuối mà không khỏi hồi hộp.

Tôi chỉ có một cơ hội cuối cùng, nhưng lần cuối cùng này lại vô cùng  khó khăn. Điều này là do ngay cả một con gấu khổng lồ đã không thể giữ vững cơ thể của mình và nó cứ liên tục vấp ngã. Chấm đỏ nhấp nháy di chuyển xung quanh.

Tang, Taang-! Lần này đạn của tôi lại bị văng ra.

'3'

Sắp hết thời gian rồi.

'...Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi hết thời gian?'

Đột nhiên, một cảm giác ớn lạnh kỳ lạ chạy dọc sống lưng tôi. bảo phải bắn vào tất cả điểm yếu của con gấu thì mới gϊếŧ được nó.

'...Vậy thì con gấu chết tiệt đó vẫn có thể sống sót sau khi nhiệm vụ thất bại.'

Không như hôm ở bữa tiệc, bây giờ tôi phải tự lực cánh sinh. Dù có bị nỏ bắn bao nhiêu lần đi nữa, con vật đó vẫn không chết.

'1'

Và cuối cùng, việc đếm ngược đã kết thúc.

Ta-ang-! Tôi không thể tập trung vì suy nghĩ đó chiếm trọn trong đầu và cuối cùng, tôi đã bỏ lỡ phát bắn cuối cùng.

[Săn gấu khổng lồ] Nhiệm vụ thất bại!

Bạn có muốn thử lại không?

(Thời gian có hạn: 10 giây)

(Phần thưởng: da gấu khổng lồ, túi mật, danh vọng +50, yêu thích [???] + 5%)

[Chấp nhận / Từ chối]

Nhiệm vụ đã thất bại. Và thời hạn cho thử thách lại giảm xuống còn 10 giây. Tôi nhanh chóng nhấn [Chấp nhận] mà không do dự.

"Kuoo-o-o-o-oah!

Con gấu đang lao đến với cái miệng há to.

Nhưng chấm đỏ cuối cùng lại nhấp nháy nhiều lần và mỗi lần lại không khớp vị trí với nhau. Thật không ổn chút nào.

'Nếu tôi không nhắm trúng, tôi sẽ chết.'

Một cảm giác chết chóc gần kề. Tôi đã không thể nới rộng khoảng cách với con gấu vì tôi đang tập trung vào việc ngắm bắn nỏ. Tôi vội vàng bóp cò để kịp hạ nó dù chỉ có một chút thời gian.

Chalkak, chalkak

"...Uh?"

Nhưng không có gì bắn ra. Rãnh gắn bu lông trống rỗng. Tôi đã sử dụng hết các viên đạn.

Tôi ngây người. Tôi có mang thêm đạn, nhưng tôi không kịp lấy nó ra.

"Kuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuooooooooo!"

Bởi vì con thú đã xuất hiện ngay trước mắt tôi.

Bàn chân trước của con gấu, với những móng vuốt sắc nhọn, được nâng lên cao, kích thước của nó còn lớn hơn khuôn mặt của tôi. Não tôi kịp phản ứng rằng cần phải ra khỏi đây ngay bây giờ nhưng cơ thể lại không nhúc nhích được như thể tôi đang bị đóng băng.

Chà!

Ngay khi bàn chân trước khổng lồ chém gió nặng nề và lướt xuống tôi với tốc độ kinh hoàng.

"Hiiiiing-."

"Cuối đầu thấp xuống."

Giọng nói trầm thấp của một người đàn ông khiến tôi có cảm giác được cứu rỗi. Âm thanh khiến cơ thể tôi có thể cử động lại được. Ngay lập tức tôi cuối đầu xuống theo phản xạ và bàn chân trước của con gấu lướt qua đỉnh đầu tôi, chỉ cách một khoảng nhỏ.

Tóc lạnh toát bởi cú vung hoàn toàn của con thú bay vào không trung.

Srrung, poo-pooh-!

Tôi nghe thấy một loạt tiếng động rùng rợn như âm thanh của kiến đang chém thứ gì đó.

"Kuooo-Kuooo!"

Khi tôi tỉnh lại, mọi thứ đã kết thúc. Cơ thể to lớn của con gấu đã đổ gục xuống đất.

Coooong-! Một cơn chấn động lớn làm rung chuyển cả khu rừng vang lên. Đó là vì xác của con gấu nặng nề nằm rải rác trên đất.

Máu chảy loang thành vũng lớn làm ướt cả giày của tôi. Sau đó, tôi mới từ từ ngẩng đầu lên. Ở giữa cổ của con gấu, một tthanh kiếm đang cắm trên đó.

"Nàng đang làm cái quái gì ở đây?"

Mái tóc vàng óng ánh, nổi bậc dưới ánh nắng.

"Nàng đã tự nhận rằng bản thân là con chó điên của Công tước, nhưng có lẽ nàng không phải là một kẻ điên bình thường."

"Nàng đang cố gắng một mình hạ con gấu này à?"

Ta-ak- anh ta bước đến gần tôi.

Người đó chính là Thái tử.