Clair nhịn cười, ngoài mặt vẫn tỏ ra rất nghiêm túc: “Chẳng phải như vậy rất tốt à? Bố mẹ tôi sốt ruột chuyện cưới xin của tôi, phụ vương cậu lại càng gấp gáp hơn. Nếu chúng ta đính hôn, thế là không bị phụ huynh hai bên thúc giục nữa rồi.”
Cevai hoài nghi: “Cậu cảm thấy như vậy khả thi sao?”
“Đương nhiên.” Clair nghiêm túc nói, “Cậu còn nhớ cậu từng đóng một bộ phim mà nhân vật nữ chính lớn tuổi rồi còn chưa có người yêu, bị bố mẹ thúc giục đến mức đau cả đầu, đành phải nhờ một người bạn đóng giả làm bạn trai rồi đính hôn giả để cha mẹ yên tâm. Từ đó về sau, bố mẹ cô ấy không còn thúc giục nữa, dù sao cô ấy cũng đi làm ở xa, cha mẹ không biết được sự thật.”
Cevai nhớ lại bộ phim đó, đó chính là bộ phim đầu tiên anh đóng kể từ khi ra mắt. Trong phim anh đóng vai nam chính, cũng chính là “người bạn tốt” bị nữ chính kéo ra làm lá chắn mà Clair nói. Kết phim, hai đôi người yêu giả này đã nảy sinh tình cảm, cuối cùng thực sự kết hôn.
Tuy chuyện tìm người yêu giả để ứng phó với gia đình không phải điều gì hiếm thấy ở thế giới anh từng sống nhưng Cevai cảm thấy bây giờ làm vậy không thực sự thỏa đáng. Đế quốc hoàn toàn khác với thế giới kia, hôn nhân ở đó là hôn nhân tự do, lại càng không có mấy phân loại Omega, Alpha kỳ quái như thế này. Ở thế giới đó, kết hôn rồi còn có thể ly hôn chứ đừng nói là chỉ đính hôn thôi.
Nhưng giờ điều này có khả thi không? Nhỡ chẳng may đính hôn rồi lại bị giục cưới, cưới giả xong lại bị giục sinh con thì sao?
Nghĩ đến chuyện tương lai, Cevai lại thấy đầu đau như búa bổ, lông mày cứ nhăn tít lại.
Thấy anh chần chừ, Clair nhẹ giọng khuyên: “Giờ cũng chẳng còn cách nào tốt hơn. Sau khi đính hôn, tôi lại cùng bố tới nơi đóng quân của Quân đoàn Ngôi Sao, số lần về hành tinh Thủ đô mỗi năm chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chúng ta có thể nghĩ cách trì hoãn thêm vài năm. Được bao nhiêu hay bất nhiều, nếu thật sự không trì hoãn thêm nổi thì…”
Cevai nói: “Không trì hoãn thêm nổi thì thế nào?”
Clair cười cười: “Thì chúng ta phải đi đăng ký kết hôn thôi.”
“…” Cevai trợn tròn mắt, “Cậu đùa đấy à?! Hai chúng ta đăng ký kết hôn?”
Clair nhún vai: “Cậu không muốn kết hôn với Alpha, tôi cũng không muốn cưới một Omega nhu nhược yếu đuối. Hai chúng ta đăng ký kết hôn coi như hợp tác cùng có lợi. Dù gì tôi cũng rất yên tâm về diễn xuất của cậu, diễn xuất của tôi cũng khá ổn, giấu giếm người ngoài không thành vấn đề. Chẳng phải hồi trước chúng ta cũng ở cùng nhà à? Cậu cứ coi như quay lại thời còn làm diễn viên là được.”
Năm xưa, khi còn là diễn viên, Du Khiêm Hòa, quản lý của Quý Nhiên, quả thật sống chung nhà với anh. Hai người sống tầng trên tầng dưới với nhau mấy năm liền, cực kỳ quen nếp sinh hoạt của nhau.
Clair đùa: “Cậu yên tâm, dù cậu là Omega, tôi cũng không làm gì cậu đâu.”
Cevai dễ dàng yên tâm về điều này, tuy rằng sau này anh sẽ phải hối hận xanh cả ruột, nhưng chí ít, hiện tại anh không hề nghi ngờ tính hướng của Clair. Theo quan điểm của anh, ý kiến của Clair chẳng qua là bạn tốt giúp đỡ lẫn nhau, hai tên trai thẳng không muốn lập gia đình đăng ký kết hôn rồi sống chung nhà nhau để qua mắt gia đình. Nếu mọi chuyện thuận lợi, đây thực sự là kế làm một mẻ khỏe cả đời, anh và Clair sẽ không bao giờ phải lo chuyện bị cha mẹ thúc giục nữa.
Cẩn thận cân nhắc mặt lợi mặt hại xong, Cevai quyết đoán nói: “Được. Vậy đi bước nào tính bước đấy, cứ đính hôn đã.”
Clair vội nói: “Ừ, thế là ổn nhất.”
Cevai ngừng một lát, lại hỏi: “Tôi sẽ không bao giờ kết hôn với Alpha nên mới đính hôn giả để lừa phụ vương và mẫu hậu. Nhưng cậu thì sao? Clair, chẳng lẽ cậu không muốn cưới một cô Omega xinh xắn dịu dàng về làm vợ à?”
Rốt cuộc Cevai cũng nghĩ đến vấn đề mấu chốt này rồi. Clair tỏ ra rất nghiêm túc: “Tôi hoàn toàn không có hứng thú với Omega nữ xinh đẹp ở thế giới này. Kỳ động dục gì gì đó nghe cứ như thú vật vậy. Hơn nữa đa phần Omega đều yếu ớt, thích làm nũng lại quấn người. Cậu cũng biết tính tôi mà, tôi ghét nhất là bị người ta đeo bám suốt ngày. Vả lại, bố tôi dự định sẽ giao Quân đoàn Ngôi Sao lại cho tôi, hằng ngày xử lý quân vụ thôi là tôi đủ bận tối mắt tối mũi rồi.”
“Nếu vì giúp tôi mà trễ nải chuyện chung thân đại sự của cậu thì tôi sẽ áy náy lắm.” Cevai nghiêm túc nói.
Clair thầm nghĩ: Cậu không việc gì phải áy náy hết, tôi mới là người nên thấy tội lỗi đây này!
Cevai nghĩ một lát rồi nói: “Thực ra không phải Omega nữ nào cũng như cậu nói đâu. Ví dụ như em gái Ceyah, Celine của tôi này, tôi thấy hai em ấy vừa ngoan ngoãn, vừa xinh đẹp, vừa thông minh lại còn không nhõng nhẽo. Nếu sau này cậu gặp được cô gái mình thích, cậu cứ nói với tôi, chúng ta lại nghĩ cách tiếp.”
Clair mỉm cười: “Được, cứ vậy nhé.”
Cevai thuận lợi mắc câu, dù có cảm giác tội lỗi nhưng tính tình Cevai vốn sòng phẳng, hành động lại bạo lực, Clair chắc chắn không thể tỏ tình rồi mặt dày theo đuổi. Vì hạnh phúc nửa đời sau, dùng cách nước ấm nấu ếch chầm chậm quây Cevai vào lãnh địa của mình mới là biện pháp tốt nhất.